Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 143 -




Nhiều chị em dâu nhìn Thẩm Thanh Ca với vẻ ngưỡng mộ.
Các người đàn em cũng nhìn cô với vẻ ngưỡng mộ!
Chị dâu thật đẹp trai!
So với đại ca còn đẹp trai hơn!
Chủ nhiệm phụ nữa Chu Quế Hoa vỗ tay khen ngợi: "Đồng chí Thẩm Thanh Ca, cô thật dũng cảm."
Bà ấy đi đến mang theo một túi vải đựng táo.
“Chúng tôi đã nghe về những gì đã xảy ra tối hôm qua, vì vậy chúng tôi đến đây thăm cô! Liên đoàn phụ nữ cần một người như cô." Chu Quế Hoa nói trong khi nắm tay Thẩm Thanh Ca.
“Hẳn là……”
Vương An Kỳ người đi theo phía sau, chua chát nói: "Đúng vậy, nếu Thẩm Thanh Ca được đi học thì tốt biết mấy! Không phải đại diện của phụ nữ sẽ chỉ định cô ấy sao?"
Chu Quế Hoa tiếc nuối thở dài.
“Chu chủ nhiệm, cha tôi là bác sĩ thú y, vài ngày nữa tin tức sẽ đến đây, tôi rất nhanh sẽ có thể chữa khỏi bệnh cho heo." Vương An Kỳ tự hào nói.
Thẩm Thanh Ca lịch sự nói vài lời với họ, sau đó đi tìm Bạc Đình.
Bạc Đình nắm tay cô, "Em không sợ sao?"
“Em ngủ một giấc thì sẽ ổn thôi.” Cô nhướng mày nói.
“Em làm tốt lắm.” Anh khen cô.
Tới trang trại chăn nuôi.
Thẩm Thanh Ca cẩn thận lau sạch chỗ bị nấm cho heo bằng lá thuốc.
Chỉ trong vài ngày, bệnh nấm của heo đã được cải thiện rõ rệt.
“Thẩm Thanh Ca! Tôi nghe nói ngày hôm qua chị bị người…..." Thẩm Kiều Kiều cầm quải trượng hả hê cười.
“Yên tâm, tôi không may mắn như cô." Thẩm Thanh Ca với tay lấy quải trượng.
Sắc mặt Thẩm Kiều Kiều tái xanh, cô ta lạnh lùng nói: "Lần trước chị nói bắt gian có chỗ tốt gì? Nếu bắt được, anh Sơn Hà sẽ cưới tôi sao?"
“Tôi có thể giúp cô! Miễn là cô nghe lời tôi." Thẩm Thanh Ca ngoắc ngoắc tay với cô ta.
Thẩm Kiều Kiều đưa quải trượng cho cô, “Dù sao tôi cũng từng là em gái của chị, Đỗ Kỳ Kỳ đã làm hại chị, chị càng hận cô ta đi?”
“……” Thẩm Thanh Ca cầm quải trượng và mỉm cười.
Ngượng ngùng!
Tôi đều chán ghét cô và Đỗ Kỳ Kỳ!
Khoảnh khắc Thẩm Thanh Ca lấy được quải trượng, trong đầu Thẩm Thanh Ca hiện lên một hàng chữ: cấp độ đã được nâng lên cấp bốn.
Vào buổi trưa, sau khi mọi người rời đi, Thẩm Thanh Ca bước vào không gian và mang ra một chai thuốc trừ nấm.
Cô pha thuốc với nước theo hướng dẫn rồi bôi lên cho heo.
Sau đó cô đi văn phòng ủy ban thôn, tìm Quan bí thư chi bộ, "Bí thư chi bộ, tôi có biết một người bạn ở trong thành phố, trong nhà cô ấy có thuốc trừ nấm, thôn chúng ta tạm thời không cần mua nữa."
“Thật sao?” Quan bí thư chi bộ mỉm cười hỏi.
Cô lấy lọ thuốc màu trắng ra, "Là cái này."
Quan bí thư chi bộ vội vàng đi tìm bác sĩ thú y để xác nhận.
Triệu Sơn Hà ở đối diện liếc cô một cái, không nói gì, đạp xe đi hướng rừng cây nhỏ.
Khóe miệng Thẩm Thanh Ca nhếch lên, cô lấy tờ giấy trên bàn của Triệu Sơn Hà và viết một đoạn: Vương Chí, em yêu anh như chuột yêu gạo!
Ký tên Đỗ Kỳ Kỳ.
Cô nhét tờ giấy vào túi, sau đó đến đội sản xuất và đặt tờ giấy dưới ấm nước của Vương Chí.
Vương Chí là đội trưởng đội sản xuất, anh ta đang dạy những thanh niên trí thức cách cuốc đất.
Tất cả những thanh niên trí thức đều chăm chỉ học tập, lòng bàn tay nổi đầy mụn nước, chân lấm lem bùn đất.
Thậm chí, có những thanh niên trí thức bị đỉa cắn nhưng vẫn kiên trì làm việc.
Mà Đỗ Kỳ Kỳ đâu?
Cô ta đang đi một đôi giày da nhỏ và ngồi trên sườn núi của cánh đồng chơi một chiếc quạt đuôi mèo một cách nhàn nhã.
“Chị Thanh Ca, sao chị lại tới đây?" Hoàng Anh bưng một bát canh gà.
Thẩm Thanh Ca hỏi lại: "Vậy tại sao em lại ở đây?"
Hoàng Anh cúi đầu xấu hổ nói: "Em và Vương Chí có hôn ước từ nhỏ, chúng em sắp đính hôn rồi. Em cũng đã gặp cha mẹ anh ấy rồi!"
Mắt cô sáng lên, đời trước cô không quen biết những người xung quanh Bạc Đình.
Cho nên, cô cũng không quen biết Hoàng Anh!
Nhưng cuối cùng khi cô lên thành phố để làm việc chăm chỉ, thì cô nghe tin vợ của đội trưởng đội sản xuất Vương Chí đã uống thuốc trừ sâu tự tử.
Bởi vì Vương Chí thích đánh vợ và làm loạn với rất nhiều người phụ nữ……
Không ngờ người đó lại là Hoàng Anh!

Bạn cần đăng nhập để bình luận