Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 537 -




“Anh đi đọc sách đi, buổi tối em làm đồ ăn ngon cho anh!” Cô chống eo nói.
“Vì cái gì muốn để cho em nấu cơm? Còn cậu ta thì đi đọc sách?” Đột nhiên Cố Quyết xuất hiện ở cửa.
Bạc Đình cau mày, “Người nhà họ Cố mấy người cực kỳ giống thuốc cao bôi trên da chó.”
Cố Quyết nói: “Xin lỗi, về sau tiền điều trị của Cố Kỳ Lân đều do tôi phụ trách, tôi kêu người đưa dì đi chỗ khác.”
“Cảm ơn anh! Anh đi nhanh đi, tôi không mời anh ở lại ăn cơm!” Thẩm Thanh Ca dùng sức đẩy anh ta ra bên ngoài.
Cố Quyết nói: “Con bé này, anh giúp em nhiều như vậy, anh ở lại ăn một bữa cơm thì đã làm sao?”
“Đưa tiền!”
“Cầm đi!” Cố Quyết tức giận đến mức ngực nhấp nhô, lấy ra năm đồng tiền từ trong túi.
Thẩm Thanh Ca nhận tiền, vẻ mặt vui vẻ, “Anh ngồi đi, em đi nấu cơm.”
“Vì sao em phải làm? Em chính là sinh viên đại học Kinh Hải!”
Đáy mắt của Bạc Đình hiện lên tia sáng, “Để anh làm.”
Nói xong, Bạc Đình liền đi vào phòng bếp.
Thẩm Thanh Ca cảm thấy không thể hiểu được, không phải là Bạc Đình rất ghét Cố Quyết sao?
Sao lại đột nhiên thay đổi?
“Anh đi mua chai nước tương rồi quay lại đây.” Thẩm Thanh Ca giơ cằm về phía Cố Quyết.
Cố Quyết vừa đi vừa lẩm bẩm nói với Bạc Đình: “Em họ của Cố Quyết cũng không phải là người giúp việc, nếu là cậu không chăm sóc được con bé, tôi có thể mang con bé về nhà họ Cố.”
Bạc Đình bận rộn trong phòng bếp, đương nhiên không nghe thấy.
Bà Lý ở đối diện đúng lúc cũng muốn ra cửa mua đồ ăn, thấy thế nói: “Bạc Đình đối xử với vợ rất tốt, cậu cũng không nên nói bậy.”
“……” Cố Quyết có chút xấu hổ.
“Vậy sao anh ta còn để cho em họ tôi nấu cơm! Anh ta thì đi đọc sách?”
Bà Lý cười, “Chắc là Thanh Ca chê cơm mà thằng nhóc Bạc nấu không thể ăn.”
Cố Quyết im lặng.
A……Được rồi.
Hình như Bạc Đình đối xử với Thanh Ca khá tốt.
Buổi tối, Bạc Đình làm ba món ăn, món chính là mì thịt kho tàu.
Anh tự mình lấy ra đĩa rồi bưng lên bàn.
“Anh học món này lúc nào vậy?” Thẩm Thanh Ca có chút bất ngờ.
Bạc Đình giải thích, “Anh hỏi hàng xóm.”
Thẩm Thanh Ca ăn thử một miếng, mặn nhạt rất thích hợp, hương vị cũng còn rất thơm.
Ăn khá ngon!
“Ăn ngon sao?”
“Ăn ngon!”
Cố Quyết không tin ăn thử một miếng……
Sắc mặt anh ta thay đổi, đau khổ ho khan, “Khụ khụ khụ…… Bỏ quá nhiều muối rồi!”
Thẩm Thanh Ca lại ăn thử một miếng, “Không mặn…… Khẩu vị của Bạc Đình rất nhạt, anh ấy không có khả năng làm mặn.”
“Thật sự rất mặn……” Cố Quyết cầm lấy chén trà uống ừng ực.
Đáy mắt của Bạc Đình hiện lên sự mỉa mai, giọng nói tủi thân, “Thanh Ca……”
“Cố Quyết! Nếu là anh ăn không quen liền đi ra ngoài! Không cần phải làm phiền bữa ăn của chúng tôi.”
Cố Quyết trừng mắt, “Thật sự rất mặn! Anh không có lừa em! Đầu lưỡi của em có phải bị Bạc Đình làm hỏng rồi hay không?”
“Anh đi đi!” Thẩm Thanh Ca đẩy anh ta đi ra ngoài.
Cố Quyết cảm giác rất oan uổng, nhìn đến vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa của Bạc Đình mới biết được chính mình bị trêu, “Bạc Đình! Mẹ nó!”
“Thanh Ca, sao anh ta còn chửi người khác vậy?” Bạc Đình lại dùng giọng nói tủi thân.
Thẩm Thanh Ca nhíu mày, cô đẩy mạnh anh ta ra ngoài, hung hăng đóng cửa, “Cố Quyết! Tôi còn chưa tính việc anh làm phiền, sao anh còn chửi người khác vậy? Người như anh thật bất lịch sự!”
“Thanh Ca, mì của anh ta thật sự rất mặn, em bị anh ta lừa……” Cố Quyết khóc không ra nước mắt.
Thẩm Thanh Ca đi vào giữa nhà, cô chống hông khinh thường nhìn Bạc Đình, “Anh đổ bao nhiêu muối vào mì của anh ta?”
“Em biết sao?”
“Phí lời! Chính là cảm giác anh ta rất phiền, cho nên đuổi anh ta đi.” Thẩm Thanh Ca gật đầu.
Tâm trạng của Bạc Đình vô cùng sung sướng, quả nhiên, Thanh Ca thiên vị mình hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận