Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 610 -




Khi xảy ra chuyện ồn ào này, rất nhiều người ở trong ngõ nhỏ đều nghe thấy được.
Bọn họ đều đang lén nói, Thẩm Thanh Ca nhìn có vẻ dịu dàng, nhưng cũng là người nóng tính.
Nếu không một người đàn ông cao to như Bạc Đình, sao lại ở nhà nấu cơm và giặt quần áo cả ngày được?
Buổi tối, Tam Thuận cầm hai chai bia cùng một đĩa đậu tương đến đây tìm Bạc Đình uống rượu.
Thẩm Thanh Ca ở trong phòng ngủ học bài, lười đến quản bọn họ.
Ở nhà chính.
“Người anh em, cái này cho cậu! Cảm ơn hai người giúp tôi đưa Hổ Tử về nhà, hiện tại vợ tôi cũng không dám làm loạn, ở nhà rất biết thân biết phận.” Tam Thuận cho anh một bao thuốc Đại Tiền Môn.
Nếu là ngày bình thường, Bạc Đình tuyệt đối không lấy đồ của người khác.
Nhưng tháng này toàn bộ tiền kiếm được đều nộp lên cho Thanh Ca, tiền tiêu vặt chỉ có một đồng tiền!
Thuốc lá đã sớm hút xong rồi.
Bạc Đình nhận thuốc lá, “Cảm ơn.”
“Cảm ơn cái gì? Tôi biết cậu ở nhà cũng không dễ dàng! Trước kia dù sao tôi cũng không cần giặt quần áo nấu cơm, cậu lại……” Tam Thuận thở dài.
Bạc Đình lập tức tức giận, “Mẹ nó anh nói cái gì? Ông đây tự nguyện giặt quần áo nấu cơm, không hề giống anh.”
Tam Thuận cười nhạo, “Ha ha…… Còn mạnh miệng với tôi sao! Vợ của cậu thường ngày hay để cho cậu quỳ trên ván giặt đồ hay là tát một cái?”
Bạc Đình: “……”
“Thường ngày lúc nên hung dữ với vợ thì vẫn nên hung dữ, nếu không để cho vợ cậu cưỡi ở trên cổ cậu làm trời làm đất, khí thế của đàn ông cũng không còn đâu!”
Bạc Đình rất muốn đánh người, kẻ hèn nhát này chạy đến nhà anh để dạy dỗ anh sao.
Anh gầm nhẹ: “Vợ của bố mày rất dịu dàng! Không cần làm như vậy!”
Tam Thuận uống mấy ngụm bia, “Vậy cậu dám để vợ cậu rửa chân cho không? Mấy ngày nay tôi đã dạy dỗ Kim Chi trở nên ngoan ngoãn hơn, nhưng tôi vẫn không dám.”
Bạc Đình: “……”
Anh cũng không dám……
Không phải là không dám, anh biết Thanh Ca sẽ làm, nhưng chủ yếu là anh xấu hổ khi nói ra.
“Ha ha, vậy cậu còn giả vờ với tôi làm cái gì? Gần đây tôi nuôi gà ở bên ngoài thành chỗ quê tôi, chuẩn bị bán ít trứng gà, chờ tôi kiếm được tiền, tôi sẽ làm cho Kim Chi bưng nước rửa chân cho tôi.”
Bạc Đình không nói nên lời, anh ta cũng chỉ có chút tiền đồ như thế này thôi sao.
Tới mười một giờ hơn, Bạc Đình mới về phòng ngủ.
Thẩm Thanh Ca chống đầu trêu chọc nói: “Nếu không anh đi bưng nước rửa chân cho em đi?”
Anh búng ở trán cô một cái, “Em nghe lén bọn anh nói chuyện sao?”
“Ai nghe lén? Giọng của anh ta lúc nói chuyện rất lớn.” Thẩm Thanh Ca xoa trán.
“Nhưng anh không giống anh ta, anh cảm thấy thương vợ chính là điều mà đàn ông nên làm.” Anh giải thích.
Thẩm Thanh Ca ôm cổ của anh, hôn một cái ở trên mặt anh, “Em có cần làm rõ cho mọi người biết là anh không phải là người sợ vợ không? Chúng ta đang tôn trọng lẫn nhau.”
“Làm sao để làm rõ? Em càng làm rõ người khác sẽ càng cảm thấy em đang che giấu.” Anh đánh ở trên mông cô.
“Cũng đúng! Lần sau lúc ở bên ngoài em nhất định sẽ nghĩ cách cho anh thêm chút mặt mũi.”
Bạc Đình nghĩ thường ngày, hình như lúc anh ở bên ngoài cũng rất có mặt mũi, “Đừng nghe người khác nói lung tung, anh không để bụng.”
Trước khi ngủ, Bạc Đình ngoan ngoãn lấy một chậu nước rửa chân đặt ở trước giường.
Thẩm Thanh Ca đặt chân vào, cảm giác cả người đều ấm hơn.
Sau khi ngâm chân xong, Bạc Đình chuẩn bị đổ nước đi.
Thẩm Thanh Ca ngăn cản anh, “Để em đi đổ.”
Bạc Đình không biết cô chuẩn bị làm gì, nhưng không có ngăn cản.
Cô cố ý đi đến chỗ vòi nước công cộng ở ngoài cửa để đổ nước.
Tam Thuận đang nói chuyện cùng mấy người đàn ông, nhìn thấy Thẩm Thanh Ca liền cười nói: “Em dâu, đã trễ như thế này rồi, sao em lại đi ra đây một mình vậy?”
Thẩm Thanh Ca nói: “Đổ nước rửa chân cho Bạc Đình.”
Tam Thuận cùng những người đàn ông khác hóa đá: “……”
Trời ạ!
Thế mà Bạc Đình thật sự không phải là người sợ vợ!
Ngày hôm sau, Bạc Đình đi ra ngoài mua đồ ăn, phát hiện mấy người đàn ông trong ngõ đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn anh.
Anh cảm thấy không thể hiểu được, không biết Thanh Ca lại làm cái gì ở bên ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận