Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 767 -




"Có thể vui được sao? Ban đầu không phải đã nói trước là anh nuôi em sao?” Bạc Đình càng nghĩ càng thấy khó chịu.
Sao anh cứ cảm thấy, từ lúc Thanh Ca gả cho anh, anh chưa làm cho Thanh Ca sống tốt được ngày nào.
Cô trêu anh: “Ai nói trước với anh vậy? Nhiều người đàn ông hy vọng gặp được tiểu thư nhà giàu phú bà, sau đó đạt đến đỉnh cao của cuộc đời”.
Đôi mắt đào hoa của Bạc Đình mờ đi, không vui nói: "Không đáng tin cậy! Tương lai em không muốn anh nữa, em đổi người khác thì sao?"
Thẩm Thanh Ca và Tống Nho cùng cười.
“Vẫn còn nhận biết được sự nguy hiểm…” Tống Nho cười đến mức lồng ngực kịch liệt phập phồng, gần như không thở được.
Bạc Đình không biết tại sao bọn họ lại cười, nên anh đặt chiếc bát trống đi và đi rửa bát.
Ngày hôm sau là cuối tuần.
Trước khi Thẩm Thanh Ca đến tiệm cơm Tường Hoà phát hiện rất nhiều người đang vây quanh.
Trong đám đông xảy ra một cuộc cãi vã gay gắt.
Bạc Dạ ở phía đối diện hả hê: “Thanh Ca, nhân viên của cô hình như đã xảy ra chuyện gì đó.”
"Con khốn, cặn bã! Cô chạy đến đây làm gì? Về nhà nhanh lên! Tôi nói mà hỏi sao cô kiếm được nhiều tiền như vậy!" Một ông già trông chừng sáu mươi tuổi thở hổn hển và kéo bà ta ra khỏi cửa hàng.
Trương goá phụ dùng sức hất tay ông ta ra: "Tôi tới làm việc lặt vặt! Kiếm tiền sạch, ông quản tôi?”
"Tôi chính là quản cô! Tôi đã bỏ ra một trăm đồng tiền làm sinh lễ để cưới cô, cái giày rách! Tại sao tôi không thể quản cô?" Ông già kích động hét lên.
Những người xem đều choáng váng và bàn tán xôn xao.
Ở thời đại này, phụ nữ ly hôn một lần cũng đủ bị người chửi bới cả đời.
Nói gì đến việc đã ly hôn hai lần?
Đó thực sự là một tin tức lớn!
Trương goá phụ xấu hổ đỏ bừng mặt, hét lên: “Ông già! Tôi vất vả rửa bát và bưng bát cho người khác, ông lại nói tôi kiếm tiền bẩn thỉu! Những ngày về sau tôi phải sống như thế nào đây, tôi muốn ly hôn với ông!”
Ông lão trợn mắt to như chuông đồng, như không thể tin được: "Ly hôn? Ly hôn, vậy trả lại tôi sính lễ một trăm đồng tiền đi!"
"Trả thì trả! Ông nghĩ rằng tôi không trả được chắc?" Trương goá phụ đứng thẳng lưng.
Sau khi làm việc ở tiệm cơm được ba tháng, bà ta đã tiết kiệm được hơn 40 đồng tiền!
Cuối năm chắc chắn sẽ có một trăm đồng tiền!
Ông lão lập tức hết lửa giận, không nói nên lời, tức giận nhìn Trương goá phụ như sắp bị nghẹn.
Thẩm Thanh Ca không khỏi ngưỡng mộ Trương goá phụ, bây giờ bà ta thực sự rất cứng rắn.
Cô chen vào đám đông, "Chuyện gì vậy?"
"Cô là bà chủ phải không? Cửa hàng của cô toàn đàn bà! Cửa hàng của cô đang bắt vợ tôi đi làm loạn, kiếm tiền bẩn thỉu từ đàn ông!" Ông già chỉ vào cô mắng.
Thẩm Thanh Ca cười khinh thường, đột nhiên cao giọng nói: "Chúng tôi mở cửa kinh doanh, mọi người đều có thể thấy chúng tôi làm gì! Ông có phải là kiếm tiền không bằng vợ mình, tâm lý không cân bằng, nên mới tới đây gây chuyện?"
"Đừng ngụy biện! Người phụ nữ như các cô đi sớm về muộn, nhất định là đã làm những chuyện không hay." Khí thế của ông già có chút suy yếu.
Cô nói: “Bây giờ đã là thời đại nào rồi? E rằng mẹ ông cũng đã không còn bó chân, sao ông vẫn còn bọc não? Ngoài đường đều là khẩu hiệu nói phụ nữ có thể chống đỡ được nửa bầu trời, tại sao ông lại không tin điều đó? Hay là ông thường đến những nơi quan hệ tình dục? Vì vậy nhìn cái gì cũng thấy nó bẩn?”
Lời này vừa nói ra, rất nhiều người qua đường đã nói: "Ông già, ông coi thường nữ đồng chí à?"
"Ha ha ha... Đã có tuổi rồi mà còn đến nơi như vậy sao? Không sợ bị cảnh sát bắt."
"Vớ vẩn! Tôi không đi! Tôi mới không đến những nơi như vậy..." Ông già mặt đỏ bừng, xấu hổ đến mức đẩy đám đông ra và bỏ chạy.
Sau những ồn ào như vậy, việc kinh doanh của cửa hàng thực sự đã khá hơn.
Nhiều người qua đường chỉ đơn giản đến ủng hộ công việc kinh doanh của nữ đồng chí.
Điều này khiến tiệm cơm Thái Hòa ở đối diện rất ghen tị.

Bạn cần đăng nhập để bình luận