Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 201 -




Thẩm Thanh Ca mỉm cười, "Yên tâm, không cần trả tiền vốn. Tôi không phải đang rất bận sao? Hai người giúp tôi bán, bán được tính tôi ba hai người bảy."
“Thật sao?” Lê Hoa vui vẻ vỗ tay.
“Tôi không có nói dối, lát nữa hai người tới nhà tôi đi, tôi dạy hai người làm trứng da hổ, ngày mai liền dẫn hai người đi chợ đen bán trứng.” Thẩm Thanh Ca nói.
“Cảm ơn……” Lê Hoa hai mắt đỏ hoe, cúi đầu xuống.
Hai đứa nhỏ dùng bàn tay bẩn thỉu của mình lau nước mắt cho Lê Hoa, "Mẹ, mẹ đừng khóc."
A Hổ nhất thời cũng cảm thấy có chút chua xót, anh ta không thể để vợ con sống vất vả như vậy.
A Hổ phải cho bọn nhỏ đi ngủ, vì vậy Thẩm Thanh Ca chỉ mang một mình Lê Hoa trở về nhà.
“Chị dâu, chị có thể gọi em là Lê Hoa.” Lê Hoa nhiệt tình nói.
Thẩm Thanh Ca ban đầu muốn nói rằng cô nhỏ tuổi hơn Lê Hoa đâu, nhưng nhìn thấy cô ấy kiên trì như vậy nên cùng đành thôi.
Cô đưa Lê Hoa vào bếp và mang ra các loại gia vị như đường phèn, nước tương, thịt ba chỉ, ớt, tỏi... Linh tinh các loại gia vị.
“Lê Hoa, cô xem nè, đây là phải dùng gia vị."
“Em nhớ kỹ.”
Thẩm Thanh Ca đã làm trứng da hổ một lần, sau đó kêu Lê Hoa làm lại lần nữa.
Sau khi bận việc tới 10 giờ, trứng da hổ của Lê Hoa mới ra khỏi nồi.
“Chị dâu, chị ăn thử đi.” Lê Hoa chiên trứng da hổ với ớt bột, rồi đưa cho Thẩm Thanh Ca.
Thẩm Thanh Ca thổi nguội, cắn một miếng, "Mùi vị nhạt quá, Lê Hoa, cô ăn thử đi."
“Đúng là hơi nhạt, nhưng ăn cũng rất ngon.” Lê Hoa vui vẻ ăn.
Cô bất đắc dĩ thở dài: "Lê Hoa, cô cũng phải làm được như tôi, hoặc là giỏi hơn tôi mới có thể kiếm được tiền. Bỏ những thứ gia vị này vào đừng có tiếc tiền. Chỉ có bỏ số tiền nhỏ mới có thể kiếm được số tiền lớn."
Bị nói như vậy, Lê Hoa cúi đầu áy náy nói, "Chị dâu, em biết rồi."
Thẩm Thanh Ca cũng có chút mệt mỏi, cô múc toàn bộ trứng da hổ chiên lên, “Đem phần còn lại về cho bọn nhỏ ăn đi, ngày mai lại học tiếp, bây giờ cũng đã muộn rồi.”
“Cám ơn chị dâu.” Lê Hoa cầm trứng da hổ có chút hụt hẫng.
Có phải hay không cô quá nhỏ mọn, quá ngu ngốc, cho nên chị dâu muốn từ bỏ cô?
Không muốn dậy cô nữa?
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Thanh Ca tiếp tục làm công việc đăng ký thông tin cho phụ nữ.
Gần trưa cô mới quay lại văn phòng ủy ban thôn và đưa danh sách đăng ký cho Chu Quế Hoa.
Bây giờ là mùa thu, thời tiết có chút lạnh, may mắn không có bị mặt trời phơi đen.
Cô vô văn phòng và ngồi xuống nghỉ ngơi.
“Thanh Ca, để tôi rót nước cho cô.” Triệu Sơn Hà vội vàng đứng dậy nói.
Cô trực tiếp từ chối: "Không cần, tôi dị ứng với nước."
Những người khác:……
Triệu Sơn Hà mặt dày nói: "Đã trưa rồi, tan làm chúng ta cùng nhau đi ăn cơm đi."
“Tôi không đói bụng.”
“Vậy thì tối nay chúng ta cùng nhau đi ăn nhé?"
Cô lạnh nhạt nói: "Tôi dị ứng với cơm."
Triệu Sơn Hà chịu thua với cô, anh ta không còn cách nào khác ngoài việc ngồi trở lại chỗ của mình.
Ngay khi cô đang nói chuyện, Thẩm Kiều Kiều đã đến.
“Anh Sơn Hà, anh Sơn Hà....." Cô ta bước vào văn phòng.
Khoảnh khắc cô ta nhìn thấy Thẩm Thanh Ca, khuôn mặt của cô ta trở nên u ám, "Thẩm Thanh Ca? Tại sao chị lại ở đây?"
“Tôi là đại biểu phụ nữ, tại sao tôi không thể ở đây?" Cô hỏi lại.
Triệu Sơn Hà sợ có chuyện, vội vàng đem Thẩm Kiều Kiều kéo ra ngoài, thấp giọng nói: "Cô đến đây làm gì? Cả người cô toàn mùi phân heo, thối quá đi!"
Thẩm Kiều Kiều bị mắng cảm thấy không phục, cô ta đang mang thai máu mủ của nhà họ Triệu.
Cô ta đẩy Triệu Sơn Hà ra và chạy trở lại văn phòng mắng: "Thẩm Thanh Ca! Tôi nói tại sao chị lại đồng ý giao công việc chăn nuôi cho tôi một cách dễ dàng như vậy? Hóa ra là chị muốn đuổi tôi đi và đến đây để dụ dỗ người đàn ông của tôi!"
“Có nhiều người vây xem như vậy, làm sao tôi có thể dụ dỗ được người đàn ông của cô?” Thẩm Thanh Ca liếc mắt nhìn cô ta.
Thẩm Kiều Kiều tức giận muốn hộc máu, cô ta nói: "Tôi cũng muốn làm đại biểu phụ nữ! Tôi phải trông chừng anh Sơn Hà và người phụ nữ này……”

Bạn cần đăng nhập để bình luận