Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 476 -




Ngày hôm sau, lúc Thẩm Thanh Ca cùng Triệu Tiểu Tĩnh đi ngang qua bảng thông báo liền thấy kiểm điểm của Lâm Oánh.
Vốn dĩ bảng thông báo chỉ có tấm che bằng gỗ, nhưng mấy ngày nay thế mà có người sửa chữa lại thành bảng thông báo có vách ngăn bằng kính.
Nói cách khác phơi gió, phơi nắng, dầm mưa, hay là động tác nhỏ của con người đều không thể phá hư nội dung thông báo.
“Chậc chậc, Lâm Oánh cũng thật thảm, tôi đều cảm thấy cô ta đáng thương.” Triệu Tiểu Tĩnh châm chọc nói.
“Ác giả ác báo.” Thẩm Thanh Ca nói.
Triệu Tiểu Tĩnh tặc lưỡi, “Cậu được lắm! Thanh Ca, không nhìn ra cậu còn rất tàn nhẫn! Bình thường dáng vẻ của cậu giống như thỏ trắng nhỏ ……”
Thẩm Thanh Ca không hiểu ra sao……
Rốt cuộc cô nhìn giống thỏ trắng nhỏ ở chỗ nào?
Người bên cạnh đều miêu tả cô như vậy!
Hôm nay rất ít khoá, buổi chiều Bạc Đình liền đến dưới ký túc xá đón cô.
Sinh viên nữ cùng dãy ký túc xá trông thấy, trêu đùa Thẩm Thanh Ca nói: “Thanh Ca, chồng cậu thật đẹp trai.”
“Cảm ơn.” Cô cười đắc ý.
Bạc Đình đỡ xe đạp, mặc áo sơmi màu trắng sạch sẽ, khuôn mặt anh lạnh lùng, các đường nét trên khuôn mặt có chiều sâu và tinh xảo, ánh mặt trời xuyên qua bóng cây nghiêng nghiêng dừng ở trên vai anh, thoạt nhìn có cảm giác thiên nhiên trong lành cùng cảm giác bình yên của thời gian.
Thấy Thẩm Thanh Ca đi tới phía anh, lập tức vẻ mặt của anh trở nên dịu dàng, “Các cô ấy đều biết em đã kết hôn?”
“Dạ.”
Anh nhăn mày lại, “Vì sao đột nhiên liền biết?”
“Em nói.” Cô dùng ánh mắt anh có phải đồ ngốc hay không nhìn anh.
Bạc Đình để cô ngồi trên ghế sau xe đạp, “Sẽ không có ảnh hưởng gì đối với em sao? Nói cái này làm gì?”
“Cho anh danh phận.”
Môi anh cong lên.
Đúng lúc này, một chiếc xe hơi nhỏ màu đen đập vào mắt.
Trong xe đi ra một người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, còn có người phụ nữ tóc quăn, mặc váy liền.
“Đây là Bạc thiếu gia cùng Bạc phu nhân đúng không? Bạc Đình, cháu còn nhớ rõ chú không?” Cố Quyền cười ha hả.
Người phụ nữ cũng vươn bàn tay đeo nhẫn trứng bồ câu nhẫn, giả vờ muốn bắt tay cùng Thẩm Thanh Ca.
Khuôn mặt nhỏ của Thẩm Thanh Ca buồn bã, cô cũng không có duỗi tay ra.
Đây là cha mẹ ruột của cô!
Nói như vậy mục đích tới đây của mấy người này rất đơn giản, chính là muốn thử xem cô có phải Cố Minh Châu hay không!
Sau đó bắt cô trở về rút tủy cho Cố Kỳ Lân.
“Chú Cố.” Vẻ mặt Bạc Đình lạnh lùng kêu.
Cố Quyền gật đầu, “Buổi tối hôm nay chú làm chủ, chúng ta đến tiệm cơm quốc doanh ăn cái gì đi, tụ họp một chút!”
Bạc Đình cũng không nể tình, đi thẳng vào vấn đề nói: “Có mục đích gì?”
“Bạc Đình quả nhiên sảng khoái, không phải là con đã trở lại, tương lai nhà họ Bạc đều phải rơi vào trong tay con, chú muốn làm quen với con thôi. Hơn nữa hai nhà chúng ta vẫn là mấy đời thân nhau, con đã trở lại, chú bày tiệc mời khách cho con.”
“Không cần cái này!”
Bạc Đình chuẩn bị cưỡi lên xe liền đi.
Người phụ nữ hào hoa phú quý Đồng Kim Hoa nhanh chóng chặn lại, “Bạc Đình, chúng ta làm quen một chút, dì cũng đưa vợ con nhận thức một chút bạn bè! Con xem hai con từ huyện thành đi vào thành phố Thượng Hải, thường ngày không nhàm chán sao?”
“Ngượng ngùng! Nhân duyên của vợ tôi cũng không tệ lắm, hơn nữa đều là nhân duyên có chất lượng cao ở đại học Kinh Hải.” Bạc Đình đáp lại.
Ý là, người Đồng Kim Hoa giới thiệu đều là rác rưởi.
Thẩm Thanh Ca nghe vậy đều muốn phụt cười.
“Bạc Đình, chúng ta nói chuyện hợp tác cùng nhau được không, chú đều nói với ông nội Bạc, ông cụ cũng đồng ý.” Cố Quyền không biết xấu hổ nắm lấy tay của Bạc Đình.
Thẩm Thanh Ca hiểu rõ, trốn cũng trốn không xong!
Tìm mọi cách từ chối ngược lại sẽ làm cho người khác cảm thấy có vấn đề.
Cô cho Bạc Đình một ánh mắt, Bạc Đình lãnh lùng gật đầu, “Được.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận