Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 272 -




“Tôi sẽ không nói với cha mẹ cô, nhưng cô có thể đừng ghét tôi được không?” Cố Quyết cảm thấy có chút áy náy.
Đặc biệt là khi nghĩ về cuộc sống của chính mình, rồi nhìn vào cuộc sống của Thẩm Thanh Ca, anh ta cảm thấy khó chịu không thể giải thích được.
Thẩm Thanh Ca nhìn anh ta như một kẻ ngốc, “Anh thực sự rất coi trọng bản thân đấy, tại sao tôi phải ghét anh?”
“……” Cố Quyết không thể giải thích được tại sao.
Sau khi vào thành, Thẩm Thanh Ca lôi kéo Bạc Đình nói: "Anh Đình, em muốn hỏi anh một câu. Anh đừng tức giận..."
“Anh sẽ không tức giận với em đâu.” Anh gằn từng chữ nói.
“Chính là cái kia Bạc Dạ, có phải là em trai cùng cha khác mẹ của anh đúng không?” Cô tò mò hỏi.
Anh rõ ràng đã đoán trước được cô sẽ hỏi chuyện này, anh bình tĩnh nói: “Anh ta không xứng, anh ta là con do người phụ nữ đó mang về, còn người cha khốn nạn kia của anh lại tự nguyện làm cha của anh ta.”
Nói cách khác, Bạc Dạ hoàn toàn không phải là người nhà họ Bạc.
Vì muốn tìm chỗ dựa nên anh ta mới nóng lòng muốn cưới cô.
Cho dù là phụ nữ có chồng.
“Thì ra là vậy.” Cô nắm lấy tay anh, “Những chuyện này anh đừng nói với mẹ.”
Hai người đều có cùng một suy nghĩ.
Anh gật đầu: “Ừ.”
Khi hai người đến nhà Khương Lê, bọn họ liền nhìn thấy một chiếc ô tô nhỏ đậu ở ngoài sân.
Thẩm Thanh Ca sững người lại vài giây, chắc chắn là Bạc Dạ...
Trong đầu cô hiện lên vô số ảo tưởng về tình huống đứa con ngoài giá thú bức vua thoái vị.
Nếu Khương Lê bị kích thích mà xảy ra chuyện gì, thì làm sao cô có thể đối mặt với Bạc Đình?
Cô và Bạc Đình chạy vào sân, rồi gõ cửa.
Khương Lê vừa mở cửa đã thấy hai người liền cười vui vẻ, khuôn mặt hồng hào trông rất có ánh sáng: "Sao hai con lại vội vàng như vậy?"
“Mẹ, ai tới vậy?” Thẩm Thanh Ca thò đầu vào cửa.
Liền thấy thầy hiệu trưởng mà cô đã gặp qua ở trường tiểu học, ông ta đang ngồi trước bàn.
“Hiệu trưởng tới thăm mẹ." Khương Lê giải thích.
Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình cùng lúc thở phào nhẹ nhõm.
“……” Bạc Đình im lặng.
Thẩm Thanh Ca giả vờ như không có chuyện gì xảy ra và kéo Bạc Đình vào ngồi, lúc này Vương Ni Ni bưng đĩa táo đến bàn.
Bây giờ Vương Ni Ni không có việc gì làm, nên đến nhà Khương Lê giúp dọn dẹp linh tinh.
Ba người ngồi xuống ghế cùng nhau trò chuyện.
“Chị dâu, anh họ, hôm qua cha mẹ em đến gặp anh chị phải không?”
Thẩm Thanh Ca gật đầu: “Ừ.”
“Em xin lỗi, là do em lỡ miệng nói… Em nói anh chị sẽ cho em mượn tiền để đi học. Cha mẹ em nói anh họ không có tiền, rồi em lỡ miệng nói anh họ lái xe tải nên có tiền…”
“Cha của em uống rượu say rồi đi làm, vì uống say nên có những hành động điên cuồng. Nhà xưởng liền chuyển ông ấy đi làm bốc vác. Ông ấy không chịu nên đã bị đuổi khỏi nhà xưởng. Hiện tại, căn nhà được nhà xưởng phân cho cũng đã bị thu hồi, nên bọn họ mới tìm đến anh chị."
Thẩm Thanh Ca cũng không quan tâm, “Không sao đâu, chỉ là cha mẹ em không còn công việc nữa, nên em phải lên kế hoạch cho chính mình đi.”
“Chị dâu, chị yên tâm, về sau kỳ nghỉ đông, nghỉ hè em nhất định sẽ làm việc chăm chỉ cho chị để trả học phí. Ngày thường em ở trong trường, em cũng không tiêu tiền của bọn họ."
Thẩm Thanh Ca gật đầu: “Em như vậy mới có thể có tương lai.”
Vương Ni Ni cười và nói: "Em không cần cái gì mà có tương lai. Có thể giống như chị dâu kiếm được tiền em đã hài lòng rồi."
Thẩm Thanh Ca bất đắc dĩ nhìn về phía Bạc Đình.
Anh nói: “Chị dâu của em hiện tại cũng đang đi học và đang chuẩn bị thi đại học. Em đừng thiển cận như vậy.”
“Chị dâu, chị thật lợi hại!” Vương Ni Ni nhìn Thẩm Thanh Ca với ánh mắt ngưỡng mộ.
Giống như đang nói, chị dâu, chị là thần của em!
Thẩm Thanh Ca có chút xấu hổ, cô cũng không chắc liệu cô có vượt qua kỳ thi được hay không.
“Nhưng mà chị dâu, cha mẹ em nói người như em không có bối cảnh tốt thì không thể vào đại học được…”
Hiện tại chính sách vẫn chưa được đưa ra, nên cô cũng không dám nói quá nhiều.
Cô vỗ vai Vương Ni Ni nói: “Em có thể.”
“Ừ! Em nghe lời chị dâu, đến lúc đó em muốn cùng chị dâu cùng nhau vào đại học."
Thẩm Thanh Ca bị lời nói của cô ấy làm cho bật cười.
Nhưng Bạc Đình lại nhìn về phía Khương Lê với vẻ mặt lo lắng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận