Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 376 -




Nghĩ đến đây cô bèn từ trong không gian lấy ra mấy cái bình thủy tinh rỗng, đem tương ớt đều bỏ vào bình.
Thật ra cô cũng có thể dùng chén trong nhà đựng tương ớt.
Nhưng cô luyến tiếc!
Rốt cuộc cái dĩa dùng để cho gà ăn ở nhà Bạc Đình đều là đồ cổ! Tặng người khác thì rất tiếc!
Sau khi đem tương ớt chia cho Hoàng Anh, dì Quan, Lê Hoa cô phát hiện còn thừa ra 2 bình.
Lúc đang hao tâm tổn trí vì hai bình dư ra này thì vừa lúc cô thấy bà nội Thẩm đang hái rau ở trang trại chăn nuôi dưới sườn núi.
“Thanh Cả, cháu tan làm rồi à?” Bà nội Thẩm thân thiết hỏi.
Đối với sự thân thiện của bà ta, Thẩm Thanh Ca có thể phớt lờ như không thấy sao?
Tuy rằng bà nội Thẩm không có đối xử thật tốt với cô, nhưng cũng không quá kém.
Thẩm Thanh Ca đem hai bình thủy tinh cho bà ta, xa cách nói: "Bà nội Thẩm, đây là tương ớt cháu tự làm, bà lấy về ăn đi."
"Tốt quá, có cái này ăn với cơm, đỡ tốn tiền đồ ăn rồi." Bà nội Thẩm vẻ mặt cảm kích nói.
Ở nơi xa, bên dòng suối nhỏ Thẩm Kiều Kiều thấy hết cảnh tượng này.
Không trách được lần trước tố cáo Thẩm Thanh Cả lại không thành công!
Thì ra cô không phải bán bút máy, mà là tương ớt.
Chờ Thẩm Thanh Ca đi rồi, cô ta mới dám ra.
Thẩm Kiều Kiều chỉ vào tương ớt trên tay bà nội Thẩm: “Đây là Thẩm Thanh Ca cho bà à?”
"Đúng vậy!" Bà nội Thẩm sợ Thẩm Kiều Kiều cướp đi, nên trân quý mà đem hai hình tương ớt bỏ vào trong rổ rau dại..
Tròng mắt cô ta chuyển động, "Bà nội, loại bình thủy tinh này giá không rẻ đi? Dựa vào cái gì mà cô ta lại tặng cho bà? Khẳng định là có vấn đề!"
"Hừ, Thanh Cả gả cho Bạc Đình, điều kiện tốt như vậy, cho bà hai bình thủy tinh thì đã sao?"
Thẩm Kiều Kiều lắc đầu, “Khẳng định là có vấn đề! Nhà ai sẽ có hai cái bình thủy tinh giống nhau như đúc?”
Nghĩ đến đây, Thẩm Kiều Kiều lập tức đi tìm Quan bí thư chi bộ để tố cáo.
Nhưng lúc này cô ta biết khôn hơn, không có hành động thiếu suy nghĩ.
Buổi tối, Quan bí thư chi bộ liền cầm một phong thư bước vào cửa nhà họ Thẩm, còn mang theo một đám người đi theo lục soát.
Thẩm Thắng Lợi và bà nội Thẩm làm gì gặp qua tình huống như vậy?
Bị dọa sợ chết khiếp!
Thẩm Thắng Lợi sợ hãi hỏi: “Quan bí thư chi bộ, các người đến nhà tôi rốt cuộc là muốn lục soát cái gì?”
“Chúng tôi nhận được thư nặc danh, quần chúng nặc danh gởi đến, nói nhà các người ở lén lút buôn bán riêng! Nói nhà các người có cổ quái.”
Chỉ chốc lát sau, mấy người dân trong thôn đi theo lục soát từ trong phòng bếp tìm được hai cái bình thủy tinh sáng lấp lánh chứa đựng tương ớt.
“Quan bí thư chi bộ, có phải cái này không? Nhà ai chứa tương ớt lại dùng cái bình đẹp như vậy?”
Quan bí thư chi bộ nhận lấy bình tương ớt, đánh giá một phen, “Thẩm sư phụ, các người giải thích một chút đi? Ở đâu ra loại bình thủy tinh này?"
Mất người không ưa Thẩm Thắng Lợi cũng hùa theo nói: "Mau giải thích đi! Ở đâu ra?"
"Công việc của Thẩm Thắng Lợi sắp không giữ được rồi!"
Bà nội Thẩm sợ tới mức môi run run, “Cái này không liên quan đến tôi…… Đây là Thanh Ca đưa cho tôi, tôi cũng không biết.”
Mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc.
Vì thế một đám người kéo nhau đến gõ cửa nhà Bạc Đình.
Thật nhiều người dân trong thôn cơm nước xong xuôi nhàn rỗi không có việc gì đều đi theo xem náo nhiệt, cả nhà thôn trưởng cũng đi theo đến cửa.
Thẩm Thanh Ca mở cửa, vừa thấy trận thế của đám người Quan bí thư chi bộ liền hiểu rõ.
Tám chín phần là do tương ớt gây ra.
“Quan bí thư chi bộ? Lần trước các người từng hoài nghi tôi bán bút máy, lúc này lại hoài nghi tôi bán cái gì?” Thẩm Thanh Ca khoanh tay hỏi.
Quan bí thư chi bộ cùng người dân trong thôn đều xấu hổ.
“Thanh Ca, chẳng phải này là do tôi nhận được tố cáo sao? Tôi cũng không có cách nào khác.” Quan bí thư chi bộ đem thư tố cáo đưa cho Thẩm Thanh Ca.
Cô nhận lấy vừa xem, trong mắt chợt lóe.
Chứ xấu kiểu này, không phải Thẩm Kiều Kiều thì còn có thể là ai?
Bạc Đình từ trong phòng bếp đi ra, ôm bả vai của Thẩm Thanh Ca, không mặn không nhạt nói: “Ông Quan, không biết, còn tưởng rằng ông nhằm vào nhà của chúng tôi đâu.”
“Ha ha……” Khuôn mặt của Quan bí thư chi bộ đều đỏ lên.
Oan uổng quần chúng vô tội cũng không phải là chuyện sáng rọi gì.
Huống chi Thẩm Thanh Ca sắp thi đại học, ông ta còn dẫn người tới cửa ồn ào.
Người dân trong thôn cũng xấu hổ, rốt cuộc lần trước mới náo loạn hiểu lầm, lần này lại công cốc, sau này bọn họ gặp mặt nhau như thế nào đây?

Bạn cần đăng nhập để bình luận