Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 267 -




Trong tiết học vật lý cuối cùng vào buổi chiều, Cổ Tiểu Liên lắng nghe rất nghiêm túc.
Mỗi lần tham gia một tiết học vật lý, cô ấy sẽ ngủ gật.
Nhưng lần này, cô ấy đang ghi chép bài rất siêng năng.
Đinh ——
Ngay khi chuông reo, những người khác vội vã ra khỏi lớp học với chiếc cặp sách của bọn họ như những mũi tên không dây.
Nhanh hơn cả giáo viên xuống khỏi bục giảng.
Thẩm Thanh Ca chậm rãi thu dọn sách vở, nhưng Cổ Tiểu Liên thì hiếm thấy không nhúc nhích.
Khóe miệng cô nhếch lên, cô nghĩ thầm, xem ra những lời thuyết phục của cô đã thành công.
"Cái đó... Thanh Ca, cô nói sẽ học thêm một tiết nữa, hiện tại còn tính sao?” Cổ Tiểu Liên hỏi.
Thẩm Thanh Ca im lặng, nhìn xem biểu cảm của cô ấy, sau đó nói: "Đương nhiên còn tính."
"Ha ha, thật tốt quá! Thanh Ca, ngày mai cô giúp tôi cải thiện điểm chính trị được không?” Cổ Tiểu Liên hưng phấn ôm lấy cánh tay của Thẩm Thanh Ca.
Thẩm Thanh Ca cười nói: "Không cần đến ngày mai, hiện tại liền học luôn!"
"Tốt, tốt, tốt! Vậy tôi trễ một chút về nhà làm việc cũng được.” Cổ Tiểu Liên lấy ra một quyển sách chính trị.
Đã gần bảy giờ, trời cũng hơi tối, lúc này Thẩm Thanh Ca và Cổ Tiểu Liên mới đi ra khỏi phòng học.
"Thanh Ca, tôi cảm thấy cô giảng đề cho tôi còn dễ hiểu hơn những gì giáo viên giảng." Cổ Tiểu Liên chân thành nói.
Thẩm Thanh Ca cười nói: "Vậy ngày mai cô giảng đề hoá học cho tôi nhé."
"Được." Cổ Tiểu Liên phất phất tay, đi về phía bên kia ngã ba đường.
Cô đi được vài bước thì nhìn thấy Bạc Đình ở ngay ngã tư.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lập tức trở nên bối rối, tại sao cô lại có thể quên được việc Bạc Đình sẽ đến đón cô chứ.
"Anh Đình, em xin lỗi, em cùng bạn bè học thêm một tiết nên quên mất thời gian..." Cô giải thích một cách áy náy.
Bạc Đình đi đến bên cạnh cô trên chiếc xe đạp của mình, anh nhẹ nhàng nói: "Anh cũng không có chờ lâu."
Cô ngồi ở ghế sau xe, ôm eo anh nói, "Về sau có lẽ ngày nào em cũng sẽ học đến giờ này."
"Được, anh sẽ đón em trễ một chút." Bạc Đình nói.
Cô đi đến trại chăn nuôi trước, rồi về nhà sau, Bạc Đình nhìn chằm chằm vào túi sách của cô.
Không cần phải nói, Thẩm Thanh Ca cũng biết Bạc Đình đang ám chỉ cái gì.
Cô chủ động đưa túi sách cho anh, "Hôm nay chắc đã không còn nữa."
Bạc Đình khẽ giễu cợt, cô thật sự đối với khuôn mặt nhỏ nhắn của mình không có hiểu rõ.
Có thể sao?
Anh lấy ra một xấp thư tình từ trong túi.
"Có vẻ như sau này em sẽ phải khóa túi xách lại." Anh nói đùa.
"Khóa vào cũng vô dụng." Cô khẽ nói nhỏ.
"Em nói cái gì vậy?"
Cô hơi chột dạ nói: "Không có gì, không có gì... Em đói bụng rồi."
Bạc Đình lập tức vào bếp nấu ăn, cô ném những bức thư tình của mình vào bếp và đốt hết.
"Những bức thư tình này cũng không phải là vô dụng, vừa lúc có thể nhóm lửa." Cô khoe khoang nói.
Trên khuôn mặt lạnh lẽo của anh dường như đang tan chảy, "Em còn có thể kiêu ngạo?"
"Em chỉ đùa một chút thôi."
Sau khi ăn xong, cũng tắm rửa xong, Thẩm Thanh Ca liền chuẩn bị đi làm bài tập.
Bài tập trường học giao về nhà quá đơn giản và số lượng câu hỏi cũng ít.
Cô gần như đã làm xong khi còn ở trên trường.
Nhìn thịt khô treo ở trong sân, sự háu ăn của cô cũng bò ra tới.
Lúc này, Bạc Đình vẫn đang tắm trong căn nhà gỗ nhỏ.
Cô vỗ vỗ cánh cửa gỗ nhỏ, "Anh Đình, ngày mai em sẽ làm canh thịt khô cho anh ăn."
"Khụ khụ..." Bạc Đình có vẻ bị doạ sợ.
"Anh bị làm sao vậy?" Cô hỏi.
Một lúc sau, giọng nói trầm ấm của Bạc Đình truyền đến từ bên trong cánh cửa, "Em đừng đứng ngoài cửa mà đột nhiên lên tiếng như thế."
Cô cũng có đi vào đâu.
Cô cười nói: "Anh có tật giật mình à."
Bên trong cánh cửa, khuôn mặt của Bạc Đình hơi đỏ lên.
Anh nghĩ thầm, cô gái nhỏ này lại trêu đùa anh nữa rồi!
Nếu không phải nghĩ rằng ngày mai cô còn phải đi học nữa, thì tối nay anh nhất định sẽ không tha cho cô.
Thẩm Thanh Ca đành phải về phòng tiếp tục giải đề.
Khi cô mới viết có vài trang, Bạc Đình đã đến ngồi xuống bên cạnh cô.
"Tặng em nè."
Một sợi dây chuyền vàng hiện lên trước mắt cô.
"Anh mua khi nào vậy? Đây thật hay giả vậy?” Cô cầm lấy sợi dây chuyền và cắn một cái.
Cư nhiên không bị móp, vậy là đồ thật!
"Anh sẽ tặng em đồ giả sao?" Bạc Đình hỏi lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận