Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 658 -




Triệu Tiểu Tĩnh đi từ trong phòng học ra, nhìn thấy Bạc Đình nhìn chằm chằm bóng dáng của Mạnh Điệu và Thẩm Thanh Ca ở đằng xa, không khỏi bật cười, “Này anh, không phải là anh đang ghen tị đấy chứ?”
“Giáo viên kia của mấy người mấy tuổi rồi? Khuôn mặt nhìn như thế nào?” Vẻ mặt của Bạc Đình khó chịu.
“Anh đang đi xem mắt sao? Điều tra người ta rõ như vậy sao?” Triệu Tiểu Tĩnh trêu ghẹo.
Ánh mắt của Bạc Đình lạnh lẽo, “Đừng nói nhảm.”
Triệu Tiểu Tĩnh bị anh dọa sợ một chút, “Khuôn mặt sao, kém hơn anh một chút! Nhưng mà người ta thi đậu tiến sĩ! Là người tài đứng ở đỉnh cao!”
“……” Môi của Bạc Đình mím thành một đường thẳng, cảm nhận được cảm giác bất an rất lớn.
Anh trực tiếp đi đến khu văn phòng và chờ ở dưới tầng.
Đợi hơn nửa giờ, Thẩm Thanh Ca mới đi từ trên tầng xuống.
“Em chép xong các bài học rồi, rất nhiều bài cần chép.” Cô cười chạy chậm đến bên cạnh anh.
Bạc Đình suy nghĩ một chút, khó khăn mở miệng ra hỏi: “Em đi lên…… Chỉ để chép bài thôi sao?”
Những lời này làm cô bối rối, nhưng cô lập tức hiểu được ý của Bạc Đình.
“Anh ghen tị sao? Người ta đã kết hôn, anh yên tâm đi.” Cô ôm cánh tay anh, đi cùng anh.
“Tránh xa anh ta ra! Nhìn khuôn mặt của anh ta liền biết anh ta không phải là thứ tốt!”
Thẩm Thanh Ca có chút nghi ngờ, anh đã nhìn thấy mặt của người ta rồi sao?
“Chậc, chồng của em còn biết xem tướng luôn! Vậy anh nói xem em là khuôn mặt gì?” Cô ngoắc cằm anh.
“Em có tướng làm vợ của Bạc Đình.” Anh bịa chuyện.
Cô đánh ở trên lưng anh một cái, “Anh Đình, anh không nói lời nào sẽ nhìn càng đẹp trai hơn.”
Lúc nói chuyện nhìn có vẻ hơi ngốc!
Anh nhíu mày lại, trong lòng có một nút thắt không thể tháo ra được, “Em chê anh không có văn hóa sao?”
“Anh nhạy cảm như vậy sao? Anh tự ti sao?” Cô hỏi lại.
“Thẩm Thanh Ca! Em chê anh, quần áo hôm nay của em, anh sẽ không giặt!” Anh mở miệng nói ra lời uy hiếp.
Nội tâm của người phụ nữ nào đó đang cười như điên, Bạc Đình chỉ có thể dùng những thứ này để uy hiếp cô.
Cô nhịn cười, “Hôm nay không giặt, ngày mai giặt.”
“Anh cũng không nấu cơm! Em ăn không khí đi!” Bạc Đình tiếp tục uy hiếp.
Cô đều sắp cười chết, nhưng mặt của Bạc Đình thật sự còn đen hơi cả đáy nồi, nhìn có vẻ rất tức giận.
Một đại ca uy phong lẫm liệt, sao lúc tức giận lại còn không có sức sát thương bằng một đứa trẻ vậy?
Thẩm Thanh Ca thấy đủ rồi liền dừng lại, cô chịu thua nói: “Sao anh lại thật sự tức giận rồi? Em chỉ nói đùa với anh thôi, em cảm thấy anh rất sâu sắc.”
“Coi như em biết điều!” Bạc Đình véo khuôn mặt của cô.
Cô xoa mặt.
Về đến nhà, Bạc Đình liền bắt đầu nấu cơm và giặt quần áo rất thuần thục.
Cô yên lặng làm bài tập ở trong phòng sách.
Đang suy nghĩ, Cổ Tiểu Liên liền tới cửa.
Cô ấy kích động nói: “Thanh Ca! Lại có thêm một nhóm người muốn mua chén đĩa!”
“Họ muốn mua bao nhiêu?” Thẩm Thanh Ca hỏi.
Cổ Tiểu Liên đếm trên đầu ngón tay nói với giọng chắc chắn, “600 bộ.”
Thẩm Thanh Ca gật đầu, cô gọi điện thoại cho A Long, nói anh ta lái xe ba bánh đến.
“Thanh Ca, lại có thêm mấy đơn như vậy, chờ tôi tiết kiệm đủ một trăm đồng tiền, tôi liền đưa mẹ tôi tới đây để chữa bệnh.” Cổ Tiểu Liên đau khổ nói.
Cô vỗ bả vai của Cổ Tiểu Liên, “Cố lên!”
Thẩm Thanh Ca đi vào không gian cầm 600 bộ bát đĩa ra.
Chỉ một lát sau, A Long tới, vài người bọn họ liền cùng nhau dọn đồ vật lên xe.
“Chị dâu, chị không biết đi? Hoàng Anh rất lợi hại, cô ấy gần đây đã mua được một cái nhà nhỏ.” A Long vừa dọn vừa nói.
Thẩm Thanh Ca mở to hai mắt nhìn, “Thật mừng cho cô ấy! Cô ấy mua ở đâu vậy?”
“Rất gần nơi này, quan trọng là tiện để bắt cá! Mua chưa tới mười ngàn đồng tiền. Cô ấy không về chỗ em ở.” A Long thở dài.
Máu ở trong cơ thể của Thẩm Thanh Ca đang sôi lên, hoá ra giá nhà ở thành phố Thượng Hải lúc này có thể so với nhặt của hời đâu!
Cô còn tưởng rằng muốn sở hữu một ngôi nhà không có ít hơn mười nghìn liền không mua được đâu.
Lại qua mấy năm, giá cả tăng cao, tiền sẽ mất giá…… Là lúc nên tích trữ thêm nhà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận