Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 591 -




"..." Bạc Đình phớt lờ cô ta.
Bạch Tuyết cố ý nói: "Trời khá lạnh, hay là anh về nhà trước đi? Thanh Ca đang diễn cảnh hôn ở bên trong."
Trong lòng anh tự dưng cảm thấy khó chịu, người phụ nữ này có phải hay không kiếm chuyện?
Ngay từ đầu anh đã thấy phiền chuyện này, cô ta còn đem nó ra để nói!
"..."
Nhìn thấy Bạc Đình không có phản ứng, Bạch Tuyết không cam tâm tiếp tục nói: "Thanh Ca cũng thật kỳ quái, cho dù Lý Đại Bằng nhất quyết đòi hôn, cô ấy cũng có thể từ chối! Nhưng cô ấy lại đồng ý ngay lập tức! Nếu như tôi có người chồng tốt như vậy, chắc chắn sẽ không để người đàn ông khác chạm vào mình."
Bạc Đình nắm chặt tay, đột ngột đứng dậy, hung tợn trừng mắt.
Trời dần tối, dưới ánh hoàng hôn, Bạc Đình toát ra khí thế hung hãn,giống như sắp phạm tội giết người.
Lông tơ sau lưng Bạch Tuyết dựng đứng.
Ngón tay của Bạc Đình phát ra tiếng răng rắc, anh thực sự muốn đấm vào mặt người phụ nữ này.
Nhưng anh nghĩ đến Thanh Ca sẽ không cho anh đánh nhau, chỉ có thể đấm vào cột đèn bên cạnh.
"Anh Đình, anh đang làm gì vậy? Gây ồn ào lớn như vậy?" Giọng nói của Thẩm Thanh Ca truyền đến.
Cô chạy chậm ra khỏi hội trường, lúc này trong hội trường gần như không còn ai nữa.
"Không có gì! Người phụ nữ này nói em diễn cảnh hôn và đồng ý hôn người khác. Nếu là cô ta, cô ta sẽ từ chối." Bạc Đình vạch trần ý đồ của Bạch Tuyết trước mặt cô ta.
Mặt Bạch Tuyết lập tức đỏ bừng, cô ta cảm thấy chột dạ, nghẹn ngào nói, "Không, không..."
“Thanh Ca, cô ta đã quấy rối anh mấy lần! Anh đều phớt lờ cô ta!" Bạc Đình bày ra biểu cảm chịu uất ức.
Thẩm Thanh Ca không ngừng tặc lưỡi, người phụ nữ lắm lời, rẻ mạt này quả nhiên không phải là thứ tốt lành gì!
Cô ta lại có thể quyến rũ Bạc Đình một cách công khai như vậy!
May mắn thay cô đã không còn chơi với cô ta nữa.
Thẩm Thanh Ca nhếch môi cười, "Bạch Tuyết, đồ của người khác có thơm hơn không? Vai Juliet mà tôi rút trúng cô muốn diễn, người đàn ông của tôi cô cũng muốn ngủ?”
“Thẩm Thanh Ca, cô nói cái gì vậy?Thật khó nghe.” Bạch Tuyết xấu hổ tức giận nói.
"Nói cái gì vậy? Tôi nói sự thật! Nếu cô thực sự có lương tâm trong sáng, đợi lát nữa tôi sẽ nói cho mọi người biết những gì cô đã nói với Bạc Đình! Hãy để mọi người biết cô là thứ gì!" Sắc mặt Thẩm Thanh Ca tối sầm.
Tục ngữ có câu, ba người thành hổ*!
*[Tam nhân thành hổ” (三人成虎) là câu tục ngữ đề cập đến việc người ta dần dần sẽ chấp nhận thông tin vô lý nào đó nếu nó được nhiều người lặp lại.]
Bạch Tuyết hít một hơi sâu, nếu những lời này bị truyền đi... cô ta sẽ trở thành trò cười cho toàn trường!
Quan trọng nhất là sau này cô ta chắc chắn sẽ không thể nhận học bổng cho học sinh nghèo!
Nhà cô ta đang gặp khó khăn... cô ta vẫn còn ba đứa em trai phải nuôi.
"Thanh Ca, tôi xin cậu, đừng nói cho ai biết... Tôi còn muốn nhận học bổng khuyến khích vào cuối học kỳ." Bạch Tuyết sợ đến đỏ cả mắt.
Thẩm Thanh Ca nhìn sự ngu ngốc của cô ta, chỉ cảm thấy buồn cười, một nhân vật nhỏ bé như vậy lại dám nhảy lung tung trước mặt cô.
"Sau này đừng đi lại trước mặt chồng người khác. Tôi tự nhiên sẽ không nghĩ đến những lời ghê tởm mà cô đã nói hôm nay." Thẩm Thanh Ca lạnh lùng nói.
Bạch Tuyết gật đầu, che mặt bỏ chạy.
Thẩm Thanh Ca xử lý dứt khoát.
Cô không sẵn lòng đối phó với một nhân vật tầm thường như vậy!
Còn không thông minh bằng Thẩm Kiều Kiều và Đỗ Kỳ Kỳ.
“Cảm ơn Thanh Ca đã làm chủ cho anh.” Bạc Đình trêu chọc.
Cô liếc nhìn anh, "Cô ta luôn quấy rối anh, tại sao anh không nói em? Anh có phải rất hưởng thụ không?"
“Anh ghét cô ta, nên lười nhắc đến."
Thẩm Thanh Ca cười, nghĩ đến lời nói của Bạch Tuyết, cô giải thích: “Anh Đình, vừa rồi em không diễn tập cảnh hôn, em lại không phải diễn viên chuyên nghiệp, em sẽ không hôn anh ta.”
“Anh biết.” Môi anh dường như cong như không cong.
Khi về đến nhà, Hoàng Tam đã đến, vẻ mặt anh ta nghiêm nghị đứng ở cửa.
“Vào nhà ngồi đi.” Thẩm Thanh Ca mở cửa.
Hoàng Tam không có đi vào.
Bạc Đình và Hoàng Tam nhìn nhau, anh bình tĩnh nói: “Anh sẽ nói chuyện với cậu ta một lát, em nghỉ ngơi trước đi.”
“Ừ.” Thẩm Thanh Ca không hỏi thêm câu nào nữa.
Dù sao thì thanh âm của bọn họ cô nghe cũng không hiểu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận