Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 354 -




Khóe miệng của Bạc Đình dường như cong lên lại dường như không phải, anh nói không lại cô nhóc lải nhải này, dứt khoát liền im lặng.
Tới trang trại chăn nuôi, những người chăn nuôi khác ở bên trong đều cười nói: “Thanh Ca, Bạc Đình đối với cô thật tốt, còn mỗi ngày đưa đón cô đi làm.”
Một số nữ thanh niên trí thức đều ở trại chăn nuôi nhặt phân để làm phân bón, Đỗ Kỳ Kỳ cũng đứng trong đó.
Cô ta che mũi lại, rất ghét bỏ làm công việc này.
Nghe được người khác nói như vậy, trái tim của cô ta như đang bốc cháy.
“Tôi kêu anh ấy đừng đưa đón nữa…… Chính anh ấy nhất định phải đưa.” Thẩm Thanh Ca ngượng ngùng giải thích.
Mấy người chăn nuôi khác cười, “Hai người đều kết hôn gần một năm rồi đúng không? Sao còn xấu hổ vậy? Ha ha ha……”
Thẩm Thanh Ca đành phải đi đến một bên, nấu thức ăn cho heo.
Đúng lúc này, Quan bí thư chi bộ cầm một cuốn sổ tới.
“Khụ khụ, mọi người nghe tôi tuyên bố một sự kiện.” Giọng nói của Quan bí thư chi bộ to lớn vang dội.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều an tĩnh lại.
Trại chăn nuôi chỉ có động vật kêu to.
“Lần này đây trong huyện cho chúng ta năm suất thi đại học! Trải qua nhiều lần bàn bạc, chúng tôi chuẩn bị đem các suất này chia cho thanh niên trí thức làm việc xuất sắc Lưu Cao, Trương Dương, Lý Lỵ, Đỗ Kỳ Kỳ, còn có……”
Quan bí thư chi bộ lật sổ sang trang khác.
Tất cả mọi người lười nghe tiếp, người còn lại chắc chắn là Thẩm Thanh Ca.
Rốt cuộc Quan bí thư chi bộ nhiều lần khen ngợi cô.
Quan bí thư chi bộ nói to, “Cùng với Triệu Sơn Hà của thôn chúng ta!”
Vừa dứt lời, sắc mặt của mọi người đều tái đi.
Thẩm Thanh Ca bất kể là học tập hay là lao động mọi thứ đều rất gương mẫu! Sao có thể không có cô?
Đối với kết quả này, Thẩm Thanh Ca đã sớm dự kiến được.
Cô rất bình tĩnh tiếp nhận, tiếp tục nấu đồ ăn cho heo ở chảo sắt to, dùng thìa sắt to quấy đồ ăn.
Một thanh niên trí thức không được chọn nhấc tay lên hỏi, “Quan bí thư chi bộ! Vì cái gì không có Thẩm Thanh Ca? Cô ấy học tập tốt như vậy, công tác cũng làm rất tốt.”
“Thanh Ca, cô ấy được nhà họ Thẩm nhận nuôi…… Thân phận thực sự và lý lịch không rõ ràng lắm.” Quan bí thư chi bộ ấp úng nói.
Trong lòng ông ấy làm sao không cảm thấy đáng tiếc được?
Chỉ là mối quan hệ trong thôn rất phức tạp.
Người chăn nuôi khác cũng nói: “Thật là đáng tiếc! Người nào đều có thể thi đại học, tại sao Thanh Ca lại không thể?”

Chính là! Loại phụ nữ không sạch sẽ này vậy mà có thể!”
Đỗ Kỳ Kỳ cãi lại: “Tôi không đắc tội với mấy người đi? Thời điểm tôi từ thành phố Thượng Hải tới nơi này chính là học sinh tốt, ba năm thời gian quý báu của tôi đều ở thôn Tường Hòa, tôi có thể thi đại học thì có cái gì sai?”
“Ai biết được suất thi đại học của cô có phải của ai khác hay không? Không phải chỉ có cô tới từ thành phố Thượng Hải.” Một thanh niên trí thức không được chọn khác đáp trả lại.
Chỉ chốc lát sau, mấy thanh niên trí thức liền cùng Đỗ Kỳ Kỳ đánh nhau, giật tóc nắm đầu, nhìn thấy cả máu.
Quan bí thư chi bộ vội vàng ngăn cản.
Thẩm Thanh Ca giả vờ không nghe thấy, cô múc thức ăn cho heo vào thùng, thành thạo khiêng thùng đi về phía chuồng heo, đem thức ăn cho heo đổ vào trong máng.
Heo vui sướng ăn thức ăn, khò khè khò khè, ăn uống rất tốt cùng mấy người đánh nhau kịch liệt hình thành sự chênh lệch rõ ràng.
Làm cho Thẩm Thanh Ca nghĩ tới một câu, niềm vui và nỗi buồn của động vật cùng con người cũng không giống nhau.
Bận rộn xong, Thẩm Thanh Ca liền đi ra ngoài tìm Bạc Đình.
Anh thấy cô ra tới, lập tức ném thuốc lá ở trên tay xuống.
“Thanh Ca, em có cảm thấy không vui không?”
Đương nhiên anh cũng biết việc cô không được chọn.
Thẩm Thanh Ca nhìn mặt anh có chút say mê, anh thật đẹp trai……
“Em đã sớm chuẩn bị kỹ càng! Anh quên rồi sao, giáo sư Lý đã đồng ý với em, sẽ cho em một cái khen thưởng.” Cô nuốt nước miếng xuống.
Bạc Đình ngồi trên xe đạp, “Bây giờ chúng ta liền đi tìm giáo sư Lý!”
Cô ngồi ở ghế sau xe, ôm chặt lấy eo thon của Bạc Đình.
“Từ từ……”

Bạn cần đăng nhập để bình luận