Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 429 -




“Không có gì hết!” Cô cúi đầu, có chút chột dạ.
“Em muốn cái gì hãy nói hết ra với anh Đình, anh Đình sẽ nghĩ cách mua nó cho em.” Giọng nói Bạc Đình trầm thấp.
Cô lắc đầu, ”Em không có cần cái gì cả… Em chỉ cảm thấy cái lạp xưởng này phơi gió nhiều quá bị khô thôi…”
“Đồ ngốc, lạp xưởng phơi gió làm sao không khô cho được? Để anh đi mua thêm một ít lạp xưởng đóng hộp. Lạp xưởng đóng hộp không khô như vậy nữa đâu.” Bạc Đình xoa đầu cô.
Thẩm Thanh Ca ngạc nhiên nhìn anh, cô không hề biết gì về lạp xưởng đóng hộp cả.
Có lẽ do đời trước cuộc sống của cô đã quá khó khăn nên không thể mua được những thứ tốt như vậy.
Mùi thịt lan ra khắp nơi, chẳng mấy chốc hai người Hoàng Anh, A Long đều đến.
“Chị Thanh Ca, chị đang làm gì vậy? Thơm quá.” Hoàng Anh nuốt nước miếng.
“Chị đang nướng lạp xưởng, hai người mau ngồi xuống đi, chị mang đến cho hai người nếm thử.”
A Long cũng thấy thèm ăn.
Anh ta đã làm thịt nướng lâu như thế rồi, nhưng thật ra nhiều loại thịt đối anh ta đã không còn hấp dẫn như trước nữa.
Nhưng hôm nay, anh ta lại bị hấp dẫn bởi mùi hương đặc biệt này.
Thẩm Thanh Ca đơn giản rắc thêm một ít bột thì là và sốt cà chua tự chế lên trên lạp xưởng đang nướng là có thể mang cho mọi người.
“Thật ngon… Cái lạp xưởng này không hề bị mặn.” Hoàng Anh cảm thán.
“Không tệ.” A Long ăn liên tiếp hai cái.
Thẩm Thanh Ca nghĩ thầm nếu có xúc xích giăm bông thì tốt, loại xúc xích đấy lại càng ngon hơn.
Một chốc lát sau, Bạc Đình và Bạc Trường Sinh trở về.
Anh đặt lạp xưởng đóng hộp lên trên đá nóng mà không cần thêm dầu, chẳng mấy chốc mà những lát lạp xưởng liền chảy ra dầu.
Thẩm Thanh Ca nếm thử một miếng, chất thịt mềm thơm, mùi vị lưu lại nơi đầu lưỡi, có chút gần giống với hương vị xúc xích nướng rồi.
Cô gắp một chén nhỏ cho Bạc Trường Sinh, cô bé ngoan ngoãn ngồi ăn.
“Đại ca, cái này ăn ngon quá! Em quyết định rồi, em sẽ bán cái này.” Đôi mắt của A Long tràn ngập ánh sáng.
Bạc Đình trừng mắt nhìn anh ta, ánh mắt nhanh chóng chuyển sang Bạc Trường Sinh ngồi bên cạnh, “Ăn nói cho cẩn thận.”
“À à… đúng vậy, em gái nhỏ, em không được bắt chước anh đâu đấy! Hãy quên nó đi ngay lâp tức nhé.” A Long chỉ muốn tát chính mình một cái.
“Sao thế ạ?” Bạc Trường Sinh nghiêng đầu, trên miệng vẫn còn dính đầy dầu.
A Long thở phào nhe nhõm: “Không có gì đâu.”
Thẩm Thanh Ca cười khẽ.
Không nghĩ tới, Bạc Đình vẫn rất yêu Bạc Trường Sinh.
Bình thường đúng là hơi hung dữ một tí…
“Chị dâu, chỉ có một mình nên em rất nhàm chán, chị sinh cho em một em gái đi chị.” Đôt nhiên, Bạc Trường Sinh nói ra điều khiến mọi người ngạc nhiên.
Không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh, sau đó A Long và Hoàng Anh bật cười.
“Ai dạy cho em nói như vậy?” Thẩm Thanh Ca nhìn về phía Bạc Đình.
Bạc Đình giải thích ngay lập tức: “Anh không có dạy em ấy những thứ không đứng đắn như vậy.”
“Là Quan Tiểu Bối đã dạy em cái đấy, chị ấy nói chị ấy cũng muốn có một em gái! Em cũng muốn có một người em gái.” Vừa nói cô bé vừa vươn những ngón tay nhỏ nhắn mũm mĩm của mình qua chạm vào bụng của Thẩm Thanh Ca.
Thẩm Thanh Ca xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng lên.
“Chị dâu em cho dù có sinh ra con gái thì cũng không thể là em gái của em được đâu. Đừng có nghĩ nữa.” Bạc Đình kéo cô bé sang bên cạnh.
A Long cười nói: “Ha ha ha, chị dâu chỉ có thể sinh cho em một đứa cháu gái thôi.”
“Cháu gái cũng được mà.” Bạc Trường Sinh chớp đôi mắt to, nhìn Thẩm Thanh Ca một cách khao khát.
Thẩm Thanh Ca quay mặt đi, lần đầu tiên cảm thấy xấu hổ như vậy, ”Chuyện này sau này hẵng nói.”
“Sao hôm nay không nói được ạ?”
“Hôm nay có thể nói! Thế từ nay trở về sau, buổi tối em phải ngủ một mình trong phòng nhỏ, nói không chừng anh cùng chị dâu em có thể bàn bạc lại.” Bạc Đình chọc vào cái đầu nhỏ của cô bé.
Người em gái này không phải là không có tác dụng…
Gương mặt của Thẩm Thanh Ca đỏ bừng lên, khi cô trốn vào trong bếp thì nghe thấy tiếng A Long và Hoàng Anh cười khúc khích.

Bạn cần đăng nhập để bình luận