Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 644 -




Hai người bọn họ hùng dũng oai vệ, khí thế hiên ngang xoay người rời đi.
Nghe đến đây, hàng xóm đều cho rằng nhà của Thẩm Thanh Ca xảy ra chuyện.
Thời này mọi người chưa có nhiều kiến thức về pháp luật, nghĩ rằng việc kiện ra tòa đồng nghĩa với việc xảy ra chuyện lớn rồi.
Rất nhiều người ồn ào đến trước cửa an ủi Thẩm Thanh Ca, nhưng Thẩm Thanh Ca thì lại cười vui vẻ nói: “Không có việc gì đâu, mọi người đừng nghe bọn họ nói bậy.”
Đóng cửa lại, cô đang tính đi ngủ lại, thì phát hiện sắc mặt của Bạc Đình còn đen hơn đáy nồi.
Cô kiễng chân lên, ôm lấy mặt anh, “Anh làm sao vậy?”
“Bọn họ cư nhiên có mặt mũi mà đi kiện em.”
Thẩm Thanh Ca nịnh nọt hôn cằm anh, “Anh yên tâm! Em đã nghĩ ra cách đối phó rồi, bọn họ nhất định sẽ trả giá.”
“Thật hay giả vậy? Có cần anh phái người đi…”
Bạc Đình chưa nói xong đã bị Thẩm Thanh Ca che miệng lại, “Anh Đình! Anh đừng kích động! Sắp tới anh là người giàu có nhất thành phố rồi, làm chuyện này có bao nhiêu mất mặt?”
Anh bị cô gái xinh đẹp trước mặt dỗ dành, giọng điệu bất giác trở nên dịu dàng, “Anh chỉ nói vậy thôi.”
“Sau này anh đừng dùng bạo lực để giải quyết vấn đề nữa.” Cô ngáp một cái.
Bạc Đình bế cô vào phòng ngủ đi ngủ.
Đi học vài ngày thì lại đến cuối tuần.
Tòa án yêu cầu Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình để hòa giải.
Bà cụ Đồng và Thẩm Thanh Ca miêu tả lại diễn biến vụ án một lần cho thẩm phán nghe, ông ấy đã dần hiểu ra mọi chuyện.
“Vấn đề bây giờ là liệu Thẩm Thanh Ca đã nhận được tài sản thừa kế hay chưa.” Thẩm phán nói.
“Thẩm Thanh Ca chắc chắn đã nhận được rồi! Nếu không tại sao cô ấy lại túc trực bên quan tài của Cố Kỳ Lân chứ? Cô ấy vốn là người vô tình, các người có thể đi hỏi hàng xóm, vài ngày trước cô ấy vừa tạt nước lạnh vào người tôi.” Bà cụ Đồng cực kỳ cay nghiệt nói.
Thẩm phán gật đầu, “Cô Thẩm Thanh Ca, cô giải thích thế nào đây?”
“Tôi không phải họ Cố, làm sao có thể nhận được tài sản của Cố Kỳ Lân chứ? Nếu mọi người không tin, có thể gọi cho Cố Quyết, cháu trai của nhà họ Cố, anh ta có thể chứng minh tôi chẳng nhận được lợi ích gì cả.” Thẩm Thanh Ca nói chuyện rõ ràng rành mạch.
Thẩm phán lập tức đi ra ngoài gọi điện thoại xác nhận, sau khi xác nhận, thẩm phán thở phào nhẹ nhõm: “Bà cụ, bà thật sự đã đổ oan cho người khác rồi! Nhà họ Cố thật sự không cho cô gái kia ích lợi gì cả. Nhưng còn các người, các người nói rằng đau lòng cho cháu trai, cháu trai mất lại không đến dự lễ tang.”
Tôn Lâm cười ha ha, “Gia đình chúng tôi có quy tắc người bên họ ngoại không được tham dự.”
“… Làm sao có thể được?” Bà cụ Đông không thể hiểu được.
Nếu không được lợi, Thẩm Thanh Ca làm sao có thể tự nguyện túc trực bên quan tài của Cố Kỳ Lân ba ngày trời?
“Tôi quên nói, ở nhà Cố Quyết, tôi nghe nói Cố Kỳ Lân thật sự có để lại rất nhiều gia sản. Các người nếu thật sự muốn thì có thể viết đơn xin tài sản.” Thẩm Thanh Ca đột nhiên lên tiếng.
Bà cụ Đồng và Tôn Lâm từ buồn thành vui, “Thật tốt quá, mau giúp chúng tôi viết đi.”
Thẩm phán cau mày nói: “Bà cụ, sao các người không đi tìm hiểu trước, rồi sau đó mời luật sư giúp đỡ?”
Chuyện Cố Quyền bị phá sản đã bị đăng lên báo, ngay cả ông ta cũng từng nghe nói qua.
Cố Kỳ Lân làm sao có được nhiều gia sản chứ?
“Tiêu nhiều tiền như vậy để làm gì? Con rể tôi trước đó còn ở biệt thự! Điều kiện gia đình nó rất tốt! Có hợp tác cùng nhà nước mở công xưởng nữa.” Bà cụ Đông kiêu ngạo nói.
Thẩm Thanh Ca cũng nói: “Đúng vậy! Lạc đà gầy vẫn còn lớn hơn ngựa, nói không chừng trong nhà còn có xe hơi này kia nữa.”
Nghe đến đây, bà cụ Đông và Tôn Lâm ra sức gật đầu, tưởng tượng những ngày tốt đẹp sau khi bán những chiếc xe đó.
Thẩm phán thấy không thể thuyết phục được bọn họ, chỉ đành bảo thư ký đi chuẩn bị hồ sơ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận