Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 831 -




Tranh thủ lúc những người khác đang xem tranh, A Long đi theo Thẩm Thanh Ca đến quầy lễ tân, “Chị dâu, lúc nào tiệm cơm với cửa hàng của hai người mới nghỉ đông vậy? Em chuẩn bị tổ chức sinh nhật cho cha xong sẽ đưa Hoàng Anh đi ngắm biển.”
“Đi ngắm biển ở chỗ nào vậy?” Thẩm Thanh Ca tò mò hỏi.
A Long nhìn Hoàng Anh ở cửa hàng bên cạnh, “Tỉnh Tần ở bên cạnh, cha em nói lúc ông ấy còn trẻ đã từng tới nơi đó, khá là xinh đẹp, ngồi xe lửa một ngày liền đến nơi.”
Cô hâm mộ nói: “Trước ngày tết liền nghỉ.”
A Long gật đầu, “Được, vậy em đi mua chút rau chuẩn bị tổ chức sinh nhật cho cha em.”
“Khi nào cha cậu tổ chức sinh nhật? Nếu không đến tiệm cơm của tôi mà làm? Tôi có một phòng riêng ở đây, để trống cũng là không ai đặt.” Thẩm Thanh Ca chỉ vào phòng riêng trống không.
Vốn dĩ cô tách ra một phòng riêng, đáng tiếc hầu như không có khách đặt trước.
“Đúng vậy! Sao em lại không nghĩ tới chứ! Chị dâu, giữa trưa ngày 14 tháng 1 chị sắp xếp giúp em một chút, giảm giá cho em với nha.” A Long cười nói.
Cô cầm lấy cuốn sổ, ghi ngày tháng vào, “Không thành vấn đề!”
Mấy người nhân viên mặc đồng phục màu xám của nhà xưởng nghe thấy được, “Bà chủ, con trai tôi đính hôn, có thể làm trong phòng riêng không?”
Thẩm Thanh Ca gật đầu, “Không thành vấn đề, giảm giá 20% cho mấy người.”
Trong khoảng thời gian ngắn, vài người đều muốn đặt phòng riêng, Thẩm Thanh Ca đều ghi lại từng ngày một xuống dưới, xác nhận thời gian.
Người ở thời đại này đều rất đơn giản, nếu cuối cùng không làm nữa, cũng sẽ chủ động tới nói một tiếng, Thẩm Thanh Ca không sợ bị bùng.
Bận rộn tới buổi chiều, cuối cùng Thẩm Thanh Ca cũng có thể nghỉ ngơi, đúng lúc này Bạc Bảo Quý tới đây.
Ông ta nhìn thấy trong tiệm treo tranh của mình, cảm giác vô cùng kiêu ngạo.
“Giới thiệu một chút, đây là chú ba của Bạc Đình.” Thẩm Thanh Ca nói.
Ngụy Hồng, Hoàng Anh, Trương goá phụ cùng người đàn ông của Trương goá phụ là ông Lý đều cung kính cười với ông ta.
Thẩm Thanh Ca nói: “Tôi mời chú ba lại đây giúp tôi quản lý cửa hàng, sau này mấy người có chuyện gì đều phải hỏi ý kiến của chú ấy, chú ấy sẽ truyền đạt lại cho tôi.”
Mấy người không hẹn mà cùng nhíu mày, vô duyên vô cớ có thêm một người lãnh đạo, sau này cũng không dám lười biếng.
“Tôi là Bạc Bảo Quý, sau này mấy người kêu tôi là quản lý Bạc là được.” Bạc Bảo Quý ưỡn ngực ngẩng đầu.
Đừng nhìn bình thường ở trong nhà ông ta rất nhát gan, nhưng có lẽ do từ nhỏ đã được ăn ngon mặc đẹp, ông ta cực kỳ có khí thế, hơi có phong cách lãnh đạo.
“Chào quản lý Bạc.” Mọi người đồng thanh nói.
Bạc Bảo Quý đi kiểm tra một vòng ở phòng bếp và trong cửa hàng, chỉ ra mấy nơi không sạch sẽ, liền cười nói: “Mấy người cứ làm việc đi, tôi nói chuyện cùng Thanh Ca đã.”
Mọi người giải tán, mỗi người lấy một miếng giẻ và lau ở chỗ của mình.
Điều này làm cho Thẩm Thanh Ca dở khóc dở cười, dây thần kinh của họ đột nhiên trở nên căng thẳng.
Sau khi mọi người đi rồi, Bạc Bảo Quý nhỏ giọng nói: “Thanh Ca, biểu hiện của chú không tồi đúng không?”
“Không tồi, không tồi.” Cô lặng lẽ dựng ngón tay cái về phía ông ta.
“Chú muốn nói chuyện tiền lương của chú với cháu, nếu không ông nội và bà nội của cháu luôn ở nhà trách mắng chú.” Bạc Bảo Quý đi thẳng vào vấn đề.
Thẩm Thanh Ca bắt đầu chột dạ, cô tưởng làm miễn phí……
Nhưng mà vì Bạc Bảo Quý là họ hàng, cúi đầu không thấy nhưng ngẩng đầu thấy, không có khả năng không hề cho một xu nào.
“Chú ba, mấy tháng nữa chú giao cho cháu một bản vẽ thiết kế, cháu trả cho chú 5% doanh thu có được không? Trong khoảng thời gian này chú cứ giúp cháu quản lý cửa hàng trước đi.” Thẩm Thanh Ca nói ra dự định của mình.
Cửa hàng quần áo của cô hiện tại chỉ mới bắt đầu, không có khả năng lập tức đặt mấy nghìn đơn cho nhà xưởng may vải theo yêu cầu, cho nên việc thiết kế phải tạm gác lại.
“Quản lý cửa hàng sao? Vậy chú có lương cơ bản không?” Bạc Bảo Quý rất cẩn thận hỏi.
Thẩm Thanh Ca hơi chột dạ, “Hai mươi đồng tiền?”
Dù sao nhân viên phục vụ ở đây của cô một tháng đều là 25 đồng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận