Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 346 -




Thẩm Thanh Ca: ??
Logic gì vậy? Trong nhà có đèn điện liền học tập tốt?
Vậy dứt khoát đem phòng học dọn đến cục cung cấp điện đi!
“Trong nhà có đèn điện cùng học tập tốt có quan hệ gì?” Vương An Na không phục nói.
Cổ Tiểu Liên gật đầu, “Đúng vậy! Vậy mà quên cả cô! Cô từ trong thành tới, trong nhà dùng chính là đèn điện, nhưng đi thi chỉ thi được hơn hai trăm điểm.”
“Cô, cô là đồ nhà quê……” Vương An Na tức giận đến mức muốn đánh nhau với cô ấy.
“Cô ghét bỏ chúng tôi, vậy cô đừng tới, đừng tìm Thanh Ca hỏi đề thi nữa.”
Vương An Na chống eo mắng to: “Trừ bỏ Thẩm Thanh Ca các cô đều là đồ nhà quê! Nếu không phải vì tìm Thẩm Thanh Ca, tôi sẽ không chơi chung với mấy người!”
Bạc Đình dựa vào một bên tường nghe được lời nói này không khỏi cười khúc khích, Thanh Ca nhà anh còn rất được hoan nghênh.
Lời này đều dính líu đến tất cả mọi người ở đây.
Thẩm Thanh Ca đi đến trước bàn, lớn tiếng nói: “Được rồi đem bài thi lấy ra đi, đừng ồn ào nữa.”
Cuộc chiến giữa hai bên lúc này mới dừng lại.
Rất nhanh, một đám thanh niên trí thức liền đi theo Triệu Sơn Hà tới.
Bạc Đình nhìn đến Triệu Sơn Hà, đôi mắt đào hoa toát ra vài phần trêu tức.
“Thanh Ca, trong huyện phát tới một quyển đề cương ôn tập …… Cho mấy người dùng.” Triệu Sơn Hà nói một cách nghiêm túc, đem sổ ghi chép rất dày đưa cho Thẩm Thanh Ca.
Thẩm Thanh Ca nhận lấy sổ ghi chép, “Cảm ơn.”
Triệu Sơn Hà cười nói: “Vậy mấy người có thể cho chúng tôi cùng nhau học với được không?”
Cô chột dạ liếc nhìn Bạc Đình, ánh mắt Bạc Đình bình tĩnh nhìn lại cô.
Thẩm Thanh Ca nhận được câu trả lời, lúc này mới dám mở miệng: “Có thể.”
Bạn học bên cạnh không biết ân oán của Triệu Sơn Hà và Thẩm Thanh Ca nên lập tức cười nói, “Không nghĩ tới Thanh Ca bị chồng quản nghiêm.”
Đỗ Kỳ Kỳ ở sau đoàn người giơ tay lên, vẻ mặt vô tội, giống như bạch liên hoa* nói, “Cái kia…… Thanh Ca, mấy người học bù có thể cho tôi học với được không?”
*[Bạch liên hoa là danh từ để chỉ những cô gái sở hữu vẻ ngoài có vẻ vô hại, luôn tỏ ra vô tội, ngây thơ, luôn miệng "Em không biết gì hết"/"Em không hiểu"/"Em rất yếu ớt"]
Vẻ mặt cô ta nhu nhược đáng thương, giống như không đồng ý với cô ta sẽ là một sai lầm to lớn không thể tha thứ.
“Đương nhiên có thể.” Thẩm Thanh Ca cũng gật đầu.
Nhưng trên mặt của mấy thanh niên trí thức đều hiện vẻ không vui.
Đỗ Kỳ Kỳ này lúc nãy keo kiệt như vậy, không cho bọn họ mượn đề cương ôn tập xem, hiện tại qua đây làm gì?
Bởi vì sổ ghi chép chỉ có một quyển, có còn hơn không, cho nên Thẩm Thanh Ca quyết định trước tiên đưa sổ ghi chép cho mấy thanh niên trí thức mượn sao chép, sau đó lại đưa cho những người khác.
Mọi người đối với quyết định này đều không có ý kiến.
Thẩm Thanh Ca nói với nhóm thanh niên trí thức: “Mấy người có thể học theo nhóm hai người để học hỏi lẫn nhau, có vấn đề không hiểu có thể tới hỏi Cổ Tiểu Liên.”
Vì thế thanh niên trí thức đều chia thành nhóm hai người.
Bạc Đình và Thẩm Thanh Ca đem ghế dài và mấy thứ tương tự còn thừa dọn đến trong sân cho thanh niên trí thức ngồi.
Triệu Sơn Hà trực tiếp tiến lên hỏi: “Thanh Ca, vậy tôi cùng tổ với ai? Tôi cũng đã học cấp ba, thành tích cũng không kém, nếu không hai chúng ta một tổ.”
“……” Bạc Đình không nói gì, khóe miệng anh nở một nụ cười mỉa mai.
Cô ngẩng đầu nhìn gương mặt nịnh nọt của Triệu Sơn Hà, ghét bỏ nói: “Anh tốt nghiệp mấy năm rồi? Anh cùng tôi có thể giống nhau sao? Làm phiền anh biết ý, có liêm sỉ một chút đi.”
Triệu Sơn Hà bị chọc thủng tâm tư, mặt nháy mắt đỏ lên.
Anh ta đành phải đi tìm một thanh niên trí thức khác lập thành một nhóm.
Vẻ mặt của Thẩm Thanh Ca như muốn khen ngợi, cô nhỏ giọng nói với Bạc Đình, “Anh Đình, em làm có tốt không?”
“Rất tốt.” Bạc Đình xoa đầu cô.
Mọi người đều trở nên chết lặng trước màn thể hiện tình cảm giữa hai người, xoa đầu căn bản không là gì……
Nhưng Đỗ Kỳ Kỳ lại cảm giác trong lòng bị trát kim vào, không muốn học.
Không đến vài phút, tất cả mọi người đều chia nhóm xong, chỉ có Đỗ Kỳ Kỳ là một mình.
Mỗi người đều “Có đôi có cặp”, chỉ có cô ta một mình ở đó, có vẻ không hoà nhập.
“Cái kia, mấy người có thể cho mình tôi vào nhóm được không?” Đỗ Kỳ Kỳ xấu hổ hỏi hai nữ thanh niên trí thức bên cạnh.
Kỳ thật cho thêm một người vào cũng không có gì, nhưng Đỗ Kỳ Kỳ sớm đã có tiếng xấu lan xa, ai cũng đều không muốn cùng cô ta có quan hệ.
Nữ thanh niên trí thức xa cách nói: “Thật ngại quá, chúng tôi đã đủ người rồi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận