Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 473 -




“Giáo sư Lý! Cô nhìn xem, Thẩm Thanh Ca đánh tôi! Mặt, đầu, tay cùng cánh tay của tôi, đều bị cô ta đánh đỏ lên.” Lâm Oánh ấm ức đến mức gào khóc.
Người vây xem cười trên sự đau khổ của người khác liếc nhìn Thẩm Thanh Ca, trong lòng nói, Thẩm Thanh Ca này xong đời rồi!
Triệu Tiểu Tĩnh lo lắng nói: “Thanh Ca, nghe nói giáo sư Lý này, cũng là giáo sư năm xưa của cha mẹ Lâm Oánh! Chắc chắn sẽ giúp đỡ cô ta.”
Thẩm Thanh Ca lại cong môi cười, vậy cũng không nhất định.
Đây chẳng phải là vợ của giáo sư Lý sao?
“Thanh Ca, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Bà Lý sốt ruột hỏi.
Một đám người mồm năm miệng mười nói chuyện thay Lâm Oánh, ồn ào không chịu nổi, căn bản nghe không rõ đang nói cái gì.
Bà Lý lớn tiếng nói: “Được rồi! Hai người đi văn phòng với tôi rồi nói!”
Tới văn phòng, chủ nhiệm khoa, viện trưởng khoa ngoại ngữ đều tới.
“Hai người đều là học sinh xuất sắc của trường học chúng ta! Còn đều là con gái, sao hai người có thể đánh nhau vậy?” Viện trưởng khiển trách.
Chủ nhiệm khoa cũng chụp mạnh cái bàn, “Chuyện hôm nay giải quyết xong rồi, hai người đều viết kiểm cho tôi! Một người 5000 chữ!”
“Hu hu hu…… Đây không phải là đánh nhau, rõ ràng là Thẩm Thanh Ca đánh tôi! Mấy người nhìn cô ta đánh tôi nè.” Lâm Oánh lại bắt đầu kể khổ.
Bà Lý nghiêm túc nói: “Được rồi! Đừng khóc! Cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì?”
Lâm Oánh không kịp chờ đợi nói, “Thẩm Thanh Ca làm loạn quan hệ nam nữ, thường xuyên về nhà cùng đàn ông …… Tôi khuyên cô ta, muốn cho cô ta biết quay lại khi đi sai đường, cô ta liền đánh tôi!”
Thẩm Thanh Ca ôm cánh tay, lắc mặt, dựa vào trên tường.
“Là người đàn ông thường xuyên đưa đón Thẩm Thanh Ca sao?” Bà Lý thắc mắc.
“Đúng vậy! Chính là người đàn ông kia! Tôi nói người đàn ông kia không có công việc ổn định, mặc đồ cũng không tốt! Khuyên Thẩm Thanh Ca không cần có tầm nhìn thiển cận như vậy, cô ta còn lấy sách đánh tôi!”
“Đánh rất tốt!” Bà Lý lôi ghế dựa ra, trực tiếp ngồi lên.
Chủ nhiệm khoa, viện trưởng cũng liếc mắt nhìn Lâm Oánh một cái.
“Làm sao vậy? Giáo sư Lý, tôi có điểm nào làm không đúng sao?” Lâm Oánh trừng to mắt, muốn tìm người phân tích đúng sai.
“Đó là chồng của Thẩm Thanh Ca! Cô làm thấp đi chồng của người khác ở trước mặt mọi người, còn công khai tuyên truyền rằng tác phong của Thẩm Thanh Ca có vấn đề! Cô có biết việc này không chỉ hại Thẩm Thanh Ca, còn sẽ hại đến danh tiếng của trường học chúng ta hay không?” Viện trưởng tức giận đến dậm chân.
“Hu hu…… Ai bảo Thẩm Thanh Ca không nói rõ ràng? Nếu là cô ta nói sớm không phải là tốt rồi sao? Việc này sao trách tôi được? Cô ta che giấu, ai biết có phải vì để quyến rũ người đàn ông khác hay không!”
Thẩm Thanh Ca vừa nghe, lại bắt đầu tức giận, cô kéo cổ áo của Lâm Oánh, “Thời kỳ đặc thù, trong trường học nhiều phụ nữ đã kết hôn như vậy, các cô ấy đều phải đến nói với cô là đã lập gia đình hay đã kết hôn chưa hay sao? Không nói chính là muốn ngoại tình? Lâm Oánh, cô là ai? Cô tính là cái gì?”
Thái độ lạnh lùng cùng khuôn mặt âm u của cô làm cho Lâm Oánh sợ tới mức chân nhũn ra.
Nói xong, cô đột nhiên buông Lâm Oánh ra.
Lâm Oánh suýt chút nữa không đứng vững.
“Được rồi, Thanh Ca, cô cũng đừng nóng giận! Chuyện này chúng ta cũng làm rõ ràng rồi, người cô cũng đánh rồi, cứ như vậy đi.” Bà Lý khuyên bảo.
Viện trưởng vốn đang muốn nói hai người nói lời xin lỗi lẫn nhau.
Nhưng có thể tưởng tượng được sức mạnh của các cô gái, khi đánh nhau động tác rất nhẹ nhàng.
Nhìn Lâm Oánh lúc này, trên người đều không có vết đỏ gì cả.
So sánh giữa bị thương do đánh nhau, còn không biết làm sao để bù đắp những tổn thương mà những lời đồn đãi vớ vẩn gây ra cho Thẩm Thanh Ca đâu.
“Đừng quên viết kiểm điểm, Thẩm Thanh Ca đi trước đi!”
Cô vừa ra văn phòng liền thấy Triệu Tiểu Tĩnh nhón chân ở bên ngoài nghe ngóng tình huống.
“Thanh Ca, có phải cậu không có việc gì đúng không?” Triệu Tiểu Tĩnh kéo cánh tay cô.
“Đúng là không có việc gì! Sớm biết như vậy thì lúc nãy nên hung hăng đánh cô ta thêm vài cái.”
“Thanh Ca, cậu thật là lợi hại! Vừa rồi mình đều nhìn đến ngây người! Cậu thoạt nhìn có vẻ yếu đuối, lúc nãy đánh người lại giống như giết heo.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận