Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 863 -




Bạc Đình lấy chìa khóa xe từ túi quần ra.
Hôm nay A Long muốn hẹn hò với Hoàng Anh, không có bí thư bên người, anh chỉ có thể tự mình lái xe.
Anh hơi cúi người, cắm chìa khóa xe vào ổ khóa.
Chợt, một bàn tay dừng ở eo anh.
Thân mình anh cứng đờ, tay nhanh chóng duỗi đến nắm mu bàn tay người nọ, hung hăng gập lại.
“A… Mưu sát vợ cả!” Giọng của Thẩm Thanh Ca vang lên.
Trái tim anh lỡ một nhịp, cuống quít buông tay, quay người lại thì thấy cô gái mình ngày đêm mong ngóng, đội mũ nhung, mặc áo khoác màu nâu nhạt xoa xoa tay.
Mặt cô mềm nhẵn non mịn, trong trắng lộ hồng, khí chất thời thượng.
Bạc Đình xoa tay cho cô, miệng lưỡi hài hước, “Em trông rất giống vợ anh.”
Cô khẽ cười nói: “Anh uống mấy chén? Say thành như vậy?”
Anh vội vàng mở cửa xe, để cô lên xe.
“Có phải anh say rượu lái xe không? Để em lái đi.” Thẩm Thanh Ca nói.
Trong mắt anh hiện lên sự kinh ngạc, “Anh chỉ uống một ngụm rượu vang đỏ, bằng lái của nước Mỹ không dùng được.”
Bạc Đình lái xe, chạy về phía trung tâm thành phố.
“Không trở về tứ hợp viện?” Thẩm Thanh Ca tò mò hỏi.
“Ừm, đi nhà mới.”
Hai người ở trên xe không nói gì, cô lập tức cảm thấy hơi xấu hổ…
Lần này cô đột nhiên về nước, cho anh một bất ngờ, anh cũng không nhiệt tình như trong tưởng tượng.
Có lẽ là bởi vì lâu lắm không gặp, có chút mới lạ.
Cũng có lẽ là hơn nửa năm nay tính cách Bạc Đình trở nên trầm ổn bình tĩnh.
Hơn mười phút sau, rốt cuộc đã tới khu biệt thự.
Xe dừng ở trước một khu biệt thự ba tầng.
Thẩm Thanh Ca biết bây giờ Bạc Đình rất nổi danh, anh từng lên báo vài lần, nhưng không biết hiện tại anh có tiền như vậy.
“Em xuống xe đi.” Bạc Đình rút chìa khóa xe.
Xuống xe, cô ngửa đầu nhìn khiến trúc to như vậy, cảm thấy có chút không chân thật.
“Anh thuê à?” Cô hỏi.
Bạc Đình ôm bả vai cô, mang cô vào cửa, “Mua.”
Vào cửa, Bạc Đình chủ động ngồi xổm xuống giúp cô cởi dây giày, thay dép cotton.
“Trong nhà, những thứ có thể chuẩn bị anh đều chuẩn bị, nếu là thiếu cái gì em nói với anh.” Anh dịu dàng nói.
Thẩm Thanh Ca nhìn biệt thự kiểu Châu Âu xa hoa tinh xảo, đôi mắt đều thẳng, “Em muốn tham quan một chút.”
“Đi thôi.” Bạc Đình đổi giày, móc ra chiếc điện thoại cồng kềnh từ trong lòng ngực.
Anh gọi cho A Long, “Hủy vé máy bay đi New York.”
“Đã hủy lâu rồi! Mới vừa rồi chị dâu hỏi em địa chỉ của anh, chúc mừng nhé.” A Long cười nói.
Bạc Đình trực tiếp cúp điện thoại, ném tới trên sô pha.
Thẩm Thanh Ca ở lầu một xoay một vòng lớn mới tham quan xong, phong cách trang trí theo sở thích của cô.
Sàn nhà bằnh gỗ đặc, tường giấy, đèn thủy tinh, sô pha bọc da, TV… Cô đều rất vừa lòng.
Bạc Đình ôm cô lên lầu.
“Lầu hai đẹp hơn.” Anh nói bên tai cô.
Lên lầu, đập vào mắt chính là bốn cái cửa.
Bố cục khá giống biệt thự của ông cụ Bạc, không ngạc nhiên cho lắm.
Cô hoài nghi nói: “Nơi nào đẹp?”
Anh giữ gáy cô, đột nhiên ngậm lấy môi cô.
“Ưm…” Cô mở to hai mắt nhìn, rất là kinh ngạc.
“Ông đây đẹp! Đợi chút nữa cởi cho em xem.” Giọng anh mất tiếng.
Bạc Đình một bên hôn cô, một bên mang cô vào phòng ngủ, anh một tay đẩy cô đến giường đôi to vô cùng.
Thân hình cô nhún nhún trên chiếc giường mềm mại, “Em choáng váng mới có thể cảm thấy anh trở thành quý ông.”
Anh cởi vest, áo sơmi, lộ ra cơ bụng, cơ ngực rõ ràng, “Chờ khi làm xong ông đây lại làm quý ông.”
“Anh nói chuyện khó nghe quá, ưm…”
Anh lấp kín cái miệng nhỏ lải nhải của cô, tình yêu bay bốn phía.
Độ ấm trong phòng ngủ tầng tầng tăng lên, lưu luyến dịu dàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận