Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 742 -




Tám giờ tối người trên đường trở nên ít đi.
Thẩm Thanh Ca quy định cửa hàng phải đóng cửa lúc 8 giờ, đưa chìa khóa cửa hàng cho Tôn Tú Tú.
Cô kéo Hoàng Anh nói: "Sáng mai trước tám giờ em đến nhà chị lấy trứng da hổ, trứng luộc trong nước trà các loại."
Hoàng Anh cười nói: "Chị không yêm tâm Tôn Tú Tú sao? Trực tiếp dạy cho cô ta làm là được rồi? Sao phải tự mình làm?”
"Dạy cho đệ tử biết sự phụ chết đói. Dù sao cũng vừa mới gặp mặt, ít nhất phải đợi ba tháng nữa." Thẩm Thanh Ca nói thật.
Hoàng Anh nghĩ không thông, chỉ là một cô bé thôi mà, có gì phải lo lắng?
Nhưng cô ấy không hỏi thêm nữa mà đồng ý ngay.
Sau khi Thẩm Thanh Ca trở về nhà, cô lấy trứng từ không gian, bắt đầu làm trứng da hổ và trứng luộc trong nước trà đặc trưng của mình.
Lúc 10:30 tối, Thẩm Thanh Ca ghi nhớ các từ mới trước khi đi ngủ sau đó chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, Thẩm Thanh Ca và Hoàng Anh đẩy một nồi trứng lớn đến tiệm cơm bằng xe đạp.
"Một quả trứng có giá 20 xu, nếu mọi người chưa ăn sáng có thể ăn thử. Nhân viên cửa hàng không tính phí đâu." Thẩm Thanh Ca cầm lấy một quả trứng rồi rời đi.
Tôn Tú Tú cau mày, "Chị Thanh Ca, chị vẫn không tin vào kỹ năng nấu ăn của em sao? Em cũng có thể nấu trứng."
Trương góa phụ tham lam chảy nước miếng, giới thiệu cho cô ta: “Cô chính là không biết bà chủ của chúng ta làm trứng da hổ giỏi đến mức nào! Tôi có thể ăn ba cái trong một lúc! Cắn một miếng trứng da hổ, nước sốt sẽ trực tiếp bắn vào trong miệng cô...”
Vừa nói, Trương góa phụ, Hoàng Anh mỗi người lấy một quả trứng và ăn nó.
Nhìn bọn họ thưởng thức như vậy, Tôn Tú Tú cũng có chút do dự cầm lấy một cái ăn.
Cô ta cắn một miếng và bị sốc.
Hương vị và kết cấu này rất ngon!
"Chị Thanh Ca nấu ăn giỏi như vậy, tại sao còn phải thuê tôi." Tôn Tú Tú nhìn với vẻ khó tin.
Hoàng Anh cười khúc khích, "Chị Thanh Ca là sinh viên Đại học Kinh Hải nên không có thời gian."
"Đúng vậy! Em nhất định sẽ làm việc chăm chỉ, đến lúc đó nhờ chị Thanh Ca dạy em nấu ăn.”
Bắt kịp xu hướng kinh doanh tư nhân, Thẩm Thanh Ca đã lấy lại được tiền chỉ sau một tháng kinh doanh.
Chuyện này diễn ra tốt hơn cô nghĩ.
Sau giờ học, cuối cùng cũng trở về ký túc xá.
Thẩm Thanh Ca mệt đến mức ngã gục xuống giường.
"Thanh Ca, không phải em nói người đàn ông của em sẽ quay lại sau hai tháng sao? Tại sao cậu ta bây giờ vẫn chưa quay lại?" Ngụy Hồng vừa cho con gái ăn vừa hỏi.
Cô bĩu môi: “Anh ấy nói một tháng sau sẽ quay lại.”
Sắc mặt của Ngụy Hồng thay đổi: "Thanh Ca, em đừng trách chị nói nhiều. Chẳng phải em nói em đã lấy đi hơn một nửa số tiền ở nhà cho cậu ta sao?"
"Lỡ như Bạc Đình có suy nghĩ bậy bạ thì sao? Lần sau cậu ta gọi điện về, em phải hỏi kỹ. Một người đàn ông ra ngoài lang thang ba tháng, còn đem theo nhiều tiền như vậy, hai đứa còn chưa có con nữa, như vậy là không được đâu."
Triệu Tiểu Tĩnh nói đùa: "Thanh Ca, mình cũng nghĩ chồng cậu đã đi quá lâu rồi. Chồng cậu rất đẹp trai. Anh ta sẽ không bị con hồ ly tinh cái nào đó ở thành phố Hoa Hải quyến rũ chứ?"
Cô sợ hãi trước những gì hai người họ nói, "Hai người đừng hù tôi! Lần sau anh ấy gọi điện về, tôi sẽ hỏi anh ấy!"
Tuy rằng cô biết Bạc Đình sẽ không có lỗi với cô, dù gì đời trước anh cũng rất tình cảm... Anh đã trở thành người giàu nhất, mà anh vẫn tranh thủ thời gian trong lịch trình bận rộn của mình để theo đuổi cô.
Nhưng ở đời trước hai người không ở bên nhau nên cô chính là ánh trăng sáng.
Biết đâu anh có được cô trong kiếp này, anh cũng sẽ mắc phải những sai lầm mà tất cả đàn ông trên thế giới đều mắc phải…
"Chị chỉ nhắc nhở em thôi, đừng quá nghiêm túc! Bạc Đình đáng tin cậy hơn bất kỳ người đàn ông nào chị từng gặp. Chị chưa từng gặp người đàn ông tốt nào, chị chỉ nói theo kinh nghiệm cá nhân." Ngụy Hồng giải thích.
"Chị Ngụy Hồng, em biết ý tốt của chị."
Ngụy Hồng nghiêm túc nói: “Vậy em phải hỏi kỹ bây giờ trên người cậu ta còn bao nhiêu tiền, dự định khi nào sẽ trở về.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận