Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 332 -




Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình cùng nhau đi tới, Cha Chu và mẹ Chu nghe nói là bạn học của Chu Hiểu Thiên liền mời bọn họ vào nhà.
“Vị này…… Cũng là bạn học sao?” Mẹ Chu nghi ngờ hỏi.
Người đàn ông này tuổi không nhỏ, lại hung dữ, cũng không giống thầy giáo.
Thẩm Thanh Ca lập tức trả lời: “Anh ấy là chồng của cháu!”
Trong lòng Bạc Đình lúc này mới dễ chịu một chút.
Anh rất tự giác đứng ở sân, không có vào nhà cùng Thẩm Thanh Ca với những người khác, chỉ lấy ra điếu thuốc đứng dưới gốc cây.
Cha Chu bị khí thế của Bạc Đình dọa đến, vô thức đánh diêm để châm lửa cho anh.
Vào phòng, Chu Hiểu Thiên quả nhiên đang làm đề.
Đó là bài thi vật lý, trước kia anh ta thi được điểm tối đa.
Đến khi mẹ Chu nhắc nhở anh ta có người tới, anh ta mới dừng lại.
“Thanh Ca, chẳng lẽ cô không khó chịu sao? Chúng ta không có xuất thân tốt, không có người đề cử vào đại học.” Tóc của Chu Hiểu Thiên bị vò lung tung rối loạn, dưới mắt hiện ra màu xanh đen, trên mặt đều là râu.
Nhìn trạng thái tinh thần của anh ta, Thẩm Thanh Ca không nhịn được thở dài.
Cô đưa mẹ Chu ra ngoài, nói với Chu Hiểu Thiên và Cổ Tiểu Liên: “Vì sao lại phải khó chịu? Các người không đi ra ngoài sao? Các người không nhìn thấy gần đây thanh niên trí thức nhận được rất nhiều sách vở sao?”
“Ừ, tôi thấy được nha, vậy thì sao?” Cổ Tiểu Liên gãi sau đầu.
Chu Hiểu Thiên cũng vẻ mặt hoang mang, anh ta đã hai tháng không ra cửa, mỗi ngày đều chờ có người giới thiệu.
“Thành phố Thượng Hải bên kia truyền đến tin tức, muốn khôi phục kỳ thi đại học! Chồng của tôi chính là người ở thành phố Thượng Hải, họ hàng của anh ấy cũng nói như vậy.”
Cổ Tiểu Liên hít vào một hơi, “Không thể nào? Chồng của cô là người thành phố Thượng Hải?”
Hửm……
Vì cái gì sự chú ý của cô ấy luôn kỳ lạ như vậy?
“Thật vậy sao? Thật sự sẽ khôi phục lại kỳ thi đại học sao?” Bên trong ánh mắt của Chu Hiểu Thiên phát ra ánh hào quang.
Thẩm Thanh Ca dùng tay ra hiệu im lặng, “Không cần truyền ra bên ngoài, đều là tin đồn.”
Cô càng thần bí, liền cho người ta một cảm giác tin tức càng đáng tin.
Thấy Chu Hiểu Thiên không buồn rầu nữa, Thẩm Thanh Ca không dám ở lâu, sợ Bạc Đình sẽ ghen, cô rất nhanh liền ra khỏi phòng.
Bạc Đình cùng cô đối diện một giây, hai người liền rất ăn ý đi đến cổng lớn.
Cổ Tiểu Liên đuổi theo, cô ấy lôi kéo tay của Thẩm Thanh Ca, “Thanh Ca, cô còn chưa trả lời vấn đề buổi sáng của tôi đâu. Hai người làm cái kia có đau hay không?”
“……”
“Cô nói đi! Có đau hay không? Tôi suy nghĩ một ngày rồi, còn không có nghĩ ra đâu.”
Bạc Đình đột nhiên xoay người, anh cũng nhìn cô với vẻ mặt dò hỏi.
Khuôn mặt của cô lập tức đỏ lên, đỏ từ cổ lên tới má.
Cứu mạng……
Cô ho khan một cái, “Cổ Tiểu Liên! Sao cô vẫn đang suy nghĩ vấn đề không có giá trị này? Cô còn muốn cùng Chu Hiểu Thiên cùng nhau vào đại học sao? Nhanh trở về ôn tập đi.”
“Đúng rồi! Thanh Ca, tạm biệt!” Cổ Tiểu Liên chạy nhanh về nhà.
Thẩm Thanh Ca như trút được gánh nặng chậm rãi thở ra một hơi.
“Em có đau hay không? Hả?” Bạc Đình nhéo cằm của cô một cái.
Cô cảm giác mình muốn nổ tung!
Vì cái gì người bên cạnh cô đều là lưu manh?
“Không được hỏi.” Cô trách mắng.
Đôi môi mỏng của Bạc Đình hơi cong lên, anh leo lên xe đạp mang cô rời đi.
Trên đường về, anh nhẹ giọng hỏi: “Em nói chuyện khôi phục lại kỳ thi đại học với anh ta?”
“Em nói chồng của em là người thành phố Thượng Hải, họ hàng của anh đã nói như vậy.”
Anh gật đầu.
Cách đó không xa, vài người lén lút nhìn bọn họ.
Về đến nhà, Bạc Đình liền hỏi: “Buổi tối em muốn ăn cái gì?”
“Anh Đình làm cái gì em đều thích.” Cô ngoan ngoãn nói.
Bạc Đình đi đến phòng bếp bắt đầu nghiên cứu món ăn tối nay.
Thẩm Thanh Ca nhìn anh suy nghĩ ra dáng ra hình, không khỏi do dự lên, có phải nên đưa cho anh một cái thực đơn hay không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận