Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 940 -




Sáng sớm hôm sau, Thẩm Thanh Ca đỡ eo vất vả lắm mới đứng dậy được.
Cô nghĩ không ra!
Tốt xấu gì cô cũng coi như là người có kinh nghiệm, tại sao Bạc Đình vẫn làm cô chết đi sống lại?
Cô cảm thấy eo bị bánh xe nghiền qua vô số lần!
Đau!
Bạc Đình đã ăn mặc chỉnh tề, áo mũ chỉnh tề, trông rất sảng khoái.
Trái lại là cô, rõ ràng mới 29 tuổi lại yếu đuối mong manh, eo không thẳng nổi, đỡ đuôi giường.
“Em muốn lấy quần áo? Cái nào?” Bạc Đình nhanh chóng đi đến tủ quần áo, mở ra hỏi.
Cô tùy tiện chỉ một chiếc váy màu đỏ.
Bạc Đình nhíu mày, “Phông là màu đỏ, mặc đồ đỏ chụp ảnh không tốt lắm."
Cô há miệng, vô cùng kinh ngạc.
Nhanh như vậy?
Thế mà lại nhanh như vậy, anh đã muốn đăng ký kết hôn với cô!
Ngày đầu tiên dắt tay, ngày hôm sau hôn môi, ngày thứ ba ngủ xong thì đăng ký kết hôn, vậy có phải quá…… nhanh không?
Cô bất đắc dĩ cười nói: “Em còn chưa từ chức đâu, không đi nổi. Sáng nay có tiết, phải sửa bài thi cho học sinh.”
“Anh bảo A Long xin nghỉ giúp em.” Anh giải thích.
Cô đành phải chỉ lại vào một chiếc váy màu trắng.
Bạc Đình lấy váy ra, đưa cho cô.
Dù bận cô vẫn ung dung nhìn Bạc Đình.
“Làm sao vậy? Anh lấy không đúng?” Bạc Đình không rõ nguyên do hỏi lại.
“Em muốn thay quần áo, anh có thể quay người đi không?” Cô oán trách trừng anh.
Anh khụ khụ, “Xin lỗi.”
Nói rồi, anh bước nhanh đi ra phòng ngủ.
Khoé miệng Thẩm Thanh Ca giơ lên, có phải phản ứng của anh quá lớn không?
Ngủ cũng đã ngủ, còn thẹn thùng?
Cô thay quần áo xong, rửa mặt xong, xuống lầu liền ngửi thấy được mùi trứng chiên.
Thẩm Thanh Ca bước nhanh đi đến nhà ăn, quả nhiên trên bàn cơm có một đĩa trứng chiên vàng rụm.
“Anh Đình, anh tiến bộ rồi!” Cô giơ ngón tay cái với anh.
Bạc Đình chột dạ nhìn thùng rác ở phòng bếp… Bên trong có vài miếng trứng chiên đen thui…
“Ừm, anh học trong sách.” Bạc Đình bình tĩnh lấy sách dạy nấu ăn ra.
Khó trách…
Cô đỡ eo ngồi xuống ghế, phần eo đau đớn làm cô nhíu mày, “A…”
“Đau vậy à?” Bạc Đình đau lòng hỏi.
Cô xấu hổ cười cười, “Ai bảo anh càng già càng dẻo dai chứ.”
Mặt anh lập tức suy sụp, tay anh đặt trên eo cô, “Thanh Ca, em chê anh già?”
“Em…” Cô hết đường chối cãi.
“Chúng ta mau chóng ăn cơm đi, ha ha, đợi chút nữa còn phải đi đăng ký kết hôn đấy.” Thẩm Thanh Ca điên cuồng nói sang chuyện khác.
Anh thấp giọng nói bên tai cô: “Buổi tối anh sẽ xử lý em.”
Trái tim cô run rẩy, tại sao thể lực của Bạc Đình tốt như vậy?
Tại sao?
Buổi chiều, Thẩm Thanh Ca trở lại trường học.
Trong văn phòng, Lý Anh Đào đĩnh đạc nói, “Hừ! Tôi biết Thẩm Thanh Ca sẽ xin nghỉ mà! Cô ta cố ý không tới, giả bộ muốn từ chức, muốn cho hiệu trưởng tự mình giữ cô ta lại, làm công tác tư tưởng cho mình.”
Mấy giáo viên khác lại không phụ hoạ cô ta, “Không chắc đâu! Ngày hôm qua chúng ta đều thấy đối tượng của Thẩm Thanh Ca, điều kiện rất tốt! Người ta đi xe hơi đấy!”
“Hừ! Cô ta có thể quen biết kẻ có tiền gì chứ? Thời buổi này đi xe hơi chưa chắc là kẻ có tiền, nói không chừng là tài xế của ông chủ lớn!” Lý Anh Đào ghen tị nói.
Những người khác đều nghe ra Lý Anh Đào đang ghen tị với Thẩm Thanh Ca.
Người trước kia thích nịnh bợ cô ta, sửa miệng nói, “Tôi xem dáng vẻ của người đàn ông kia ngay thẳng, đeo đồng hồ cao cấp, thoạt nhìn giày da cũng là hàng hiệu, không giống như là tài xế chút nào.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận