Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 262 -




Thẩm Thanh Ca thấy vậy cũng không có cảm thấy thương hại cô ta, vừa nãy, lúc nói ở đài phát thanh, cô đã kiềm chế lắm rồi.
Chuyện đêm hôm đó Xuân Hoa câu dẫn Bạc Đình nhà cô, cô còn chưa có nói cho tất cả mọi người biết, như này thì đã tính là gì chứ.
Sau khi mọi người đã đi hết, Tần Thiết Ngưu mới nói: "Thanh Ca, tôi cắt một cái tai heo rừng cho cô nhé!"
Bạc Đình lạnh lùng nói: “Không cần.”
Nghe thấy vậy, trong lòng Thẩm Thanh Ca cảm thấy bối rối, tại sao anh lại ghen tị nữa rồi?
Cô vội vàng chạy đến ôm lấy cánh tay của Bạc Đình, "Anh Đình, Tần Thiết Ngưu cũng chỉ là có lòng tốt thôi."
Bạc Đình xoa đầu cô, quang minh chính đại đính chính nói: “Trong nhà có đủ thịt ăn rồi.”
Câu nói này của Bạc Đình giống như không ghen gì hết!
Cô quay đầu nói với Tần Thiết Ngưu: “Cám ơn, nhà chúng tôi có đủ thịt ăn rồi.”
"Được rồi.” Nói xong, Tần Thiết Ngưu hì hục một mình kéo con heo rừng đi.
Đợi một lúc sau A Long mới đến, Thẩm Thanh Ca đưa cho anh ta một lọ thì là.
"Chị dâu, đây là loại gia vị gì vậy? Mùi thơm quá."
Cô dừng lại, quay đầu nói: "Đây là công thức bí truyền của tôi."
Rất nhanh liền đã hết kỳ nghỉ Tết, Thẩm Thanh Ca chuẩn bị đến trường cấp ba trong thôn để làm một bài kiểm tra.
Bạc Đình đưa cô đến cổng trường, “Em có mang theo bút không?"
"Có.” Thẩm Thanh Ca gật đầu.
Cô cũng không phải là trẻ con, sao có thể không biết nên mang theo những gì chứ?
"Tối nay anh sẽ ở đây đợi em.” Bạc Đình dặn dò.
Cô có chút lo lắng, nũng nịu nói: “Anh Đình, nếu em thi không tốt, hiệu trưởng không cho em đi học thì sao?”
“Đấy là vì bọn họ không có mắt nhìn, nếu em thi không tốt, anh liền tìm trường khác tốt hơn cho em. Hơn nữa, em là vợ của anh, mấy người đó làm sao dám đuổi em đi chứ?”
Nghe xong lời anh nói, cô liền cảm thấy đỡ áp lực hơn rất nhiều.
Cô chỉ vào má mình nói: “Anh mau động viên em một chút đi.”
Bạc Đình nhìn xung quanh, thấy có rất nhiều học sinh của thôn mình cùng những thôn bên cạnh đang ở đây.
"Có người đang nhìn."
"Anh còn biết ngượng ngùng à? Ann không muốn hôn em sao?"
Bạc Đình nhẹ nhàng hôn lên má của cô, cả khuôn mặt của anh đều đỏ ửng.
Cô cười nhẹ, cảm thấy cả người trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Hiện tại, trường cấp ba vẫn còn đơn sơ, mà phòng học của cấp hai với cấp ba lại ngay cạnh nhau.
Người trong thôn Tường Hoa của bọn họ đi học cấp ba rất ít, đa số mọi người đến lớp mười là không còn đi học nữa.
Vào đến trường, Thẩm Thanh Ca liền đến thẳng phòng của hiệu trưởng.
Thầy hiệu trưởng biết cô, nhớ ngày trước lúc cô còn đứng ở ngoài lén học trộm kiến thức cấp hai, ông ấy còn đưa cho cô giấy bút để ghi chép.
Hai người bọn họ gặp lại nhau cũng ngỡ ngàng,
"Thanh Ca, thật sự là em! Ba năm trước lúc thi cấp hai, điểm thi của em đứng đầu cả huyện."
Nghe xong lời này, trong lòng Thẩm Thanh Ca liền cảm thấy chua xót.
Thầy hiệu trưởng cầm lấy bài thi, mang ra cho Thẩm Thanh Ca, "Mặc dù thầy biết học lực của em, nhưng quy củ là quy củ, không thể làm trái. Em làm xong những bài thi này, thầy liền tìm thầy cô khác chấm điểm cho em."
"Được." Thẩm Thanh Ca ngồi xuống bàn, nghiêm túc làm bài thi.
Bình thường lúc có thời gian Đỗ Kỳ Kỳ sẽ đến trường cấp ba giúp các thầy cô chấm bài, hôm nay khi đang chuẩn bị đi về liền bắt gặp Thẩm Thanh Ca đi vào phòng hiệu trưởng nên cô ta liền đi theo,"Hiệu trưởng, em cũng muốn làm thử bài thi."
Hiệu trưởng hiền hoà vuốt râu, đi lấy bài thi mới in đưa cho Đỗ Kỳ Kỳ, "Được, các ngươi hiếu học như vậy rất tốt."
Bài thi cũng không có nhiều đề bài lắm, hơn nữa kiến thức đều là cơ bản.
Đến trưa, Thẩm Thanh Ca liền làm xong hết toàn bộ đề thi.
Bài thi Hóa Học cùng Tiếng Anh của Đỗ Kỳ Kỳ vẫn là trống không, không có lấy một chữ.
Hiệu trưởng nhìn nét chữ của Thẩm Thanh Ca, không khỏi vuốt râu cười nói: "Thanh Ca, chữ viết của em đúng là không tệ! Đỗ Kỳ Kỳ, em không cần làm nữa."
Đỗ Kỳ Kỳ cảm thấy không phục, tiếp tục làm bài thi.
"Tôi cảm thấy đói bụng rồi, cô ở lại tiếp tục làm bài thi!'' Thẩm Thanh Ca giễu cợt nói với Đỗ Kỳ Kỳ.
Đột nhiên, bụng của Đỗ Kỳ Kỳ kêu lên, cô ta vừa hối hận lại vừa tức giận, "Có gì đặc biệt hơn người đâu chứ, nhất định là cô viết bậy bạ vô."

Bạn cần đăng nhập để bình luận