Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 326 -




Tiểu Ngư hít vào một hơi, trên mặt hiện lên sự tiếc nuối cùng hận ý.
Thật là!
Cô ta cùng Hỉ Tử ngủ với nhau hai tháng, thế mà Hỉ Tử còn không có nói hết mọi chuyện cho cô ta!
Nếu là sớm biết rằng anh ta còn có phòng ở, bất kể như thế nào cô ta cũng muốn tiếp tục quấn lấy anh ta.
“Ha ha ha, anh Bạc Đình, chị dâu các người yên tâm, em không phải loại người như vậy! Cho dù trong nhà Hỉ Tử có núi vàng cũng không có quan hệ gì với em.” Tiểu Ngư nói giống như thật.
Đã nói đến như vậy, cũng không cần thiết khuyên nữa.
Tất cả mọi người đều nhìn Xuyên Tử.
Tiểu Ngư thân thiết đem đầu dựa vào cánh tay của Xuyên Tử.
Xuyên Tử lại đẩy cô ta ra, “Anh A Long, làm phiền anh đưa em trở về.”
Ngoại trừ Bạc Đình, tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên.
“Cái gì?” A Long sững sờ trong giây lát, sau đó lại cười nói, “Được được được, chúng ta lập tức liền đi!”
“Từ từ! Anh Xuyên Tử, anh đã quên rồi sao? Không phải anh nói muốn cùng em nhận giấy chứng nhận kết hôn sao?”
Xuyên Tử mặt vô biểu tình nói: “Tôi chưa từng có nói qua!”
“Xuyên Tử! Anh, anh nói đùa với em đúng hay không? Có phải anh cảm thấy em cùng Hỉ Tử ly hôn quá lâu, anh cảm thấy em không bỏ được anh ta đúng hay không? Không phải! Đều là người xử lý ly hôn kia nhất định phải đứng ra hoà giải!”
“Ngựa khôn không quay đầu ăn cỏ cũ, tôi độc thân sẽ còn hạnh phúc hơn!” Xuyên Tử không chút do dự, kiên quyết ngồi trên xe ba bánh của A Long.
Tiểu Ngư vội vàng giậm chân nói, “Xuyên Tử, em đều vì anh mà ly hôn! Hiện tại anh để em một mình thì em biết phải làm sao đây? Sao anh có thể độc ác như vậy?”
“Tiểu Ngư, tôi đối tốt với cô là bởi vì tôi thích cô, không phải bởi vì tôi ngốc! Tôi trở mặt không quen biết lên, liền chính tôi đều sợ!”
Nói xong câu này, A Long liền lái xe ba bánh nghênh ngang rời đi.
Khói xe ở đuôi xe máy làm Tiểu Ngư sặc đến ngực run rẩy dữ dội.
Trong đầu của Thẩm Thanh Ca chỉ nghĩ một câu: Sảng khoái!
“Người thật thà tức giận lên thật đáng sợ.” Thẩm Thanh Ca đánh giá.
Tiểu Ngư khóc không ra nước mắt.
Đúng lúc này, Hỉ Tử lôi kéo lưng quần từ nhà vệ sinh công cộng bên cạnh ra tới.
“Cái kia…… Hỉ Tử, em hối hận rồi.” Tiểu Ngư gượng cười.
“Ha ha, tôi đều nghe hết rồi! Cô là cái giày rách bị người ta vứt! Tôi cũng chướng mắt cô.” Hỉ Tử leo lên xe đạp, vừa giẫm bàn đạp liền nhanh chóng cách xa vài mét.
Chân của Tiểu Ngư đều mềm nhũn, đứng cũng đứng không vững, “Huhuhu…… Tôi đã tạo nghiệp gì? Ông trời vì cái gì muốn đối xử với tôi như vậy?”
Sau khi mấy người trở về, Trương Tuệ cười khúc khích, “Thanh Ca, nhà của chúng tôi muốn cảm ơn Bạc Đình. Nhờ có Bạc Đình mắng tỉnh Xuyên Tử, bằng không Xuyên Tử còn giống như con chó liếm chân thúi của Tiểu Ngư.”
Thẩm Thanh Ca khoát tay nói, “Bạc Đình liền nói có mấy câu thôi, đúng rồi, ngày hôm qua tôi nói làm khoai tây chuyện này bà suy nghĩ như thế nào rồi?”
“Đương nhiên tôi nguyện ý kiếm tiền, chính là làm một nồi khoai tây như vậy sao có thể kiếm tiền được?” Giọng nói của Trương Tuệ càng ngày càng nhỏ.
Thẩm Thanh Ca đưa cho bà ta năm đồng tiền, “Khoai tây cùng gia vị đều chuẩn bị xong rồi, tôi sẽ kêu A Long mang đến đây, tôi dạy bà làm.”
“Nhiều tiền như vậy …… Thanh Ca, không phải là cô thương hại chúng tôi, cố ý tìm cớ cho chúng tôi tiền đấy chứ?” Trương Tuệ run rẩy nhận lấy tiền, cảm giác mình đang nằm mơ.
Khoai tây là loại đồ không có giá trị, liền tính làm thành hoa cũng không đáng giá năm đồng tiền đi?
“Năm đồng tiền đối với nhà của chúng tôi mà nói cũng rất nhiều, chúng tôi không có ngốc như vậy.” Thẩm Thanh Ca trêu ghẹo nói.
Nói xong, cô kêu A Long tới.
A Long thấy Trương Tuệ, lập tức sắc mặt liền suy sụp.
“Chị dâu, chị tìm trợ thủ cho em sao lại là bà ấy? Xuyên Tử gầy giống như cột điện, bà ấy làm đồ ăn có thể ăn ngon sao?” A Long phàn nàn.
Trương Tuệ trợn trắng mắt nói, “Đó là Xuyên Tử ăn ít! Tôi nấu cơm hương thơm bay mười kilomet!”
“Bà coi mình là hoa quế sao?”
Thẩm Thanh Ca kêu A Long đi nhanh, cô lấy một ký khoai tây trong bao tải liền bắt đầu lột vỏ, luộc sơ qua nước, chiên giòn……
Trương Tuệ nhanh chóng học được, Thẩm Thanh Ca dạy một lần, bà ấy làm một lần.
Các cô để cho Xuyên Tử nếm thử, Xuyên Tử đánh giá hương vị gần như giống nhau như đúc.
“Thanh Ca, tôi cảm thấy trước tiên có thể không thêm bột ớt. Bột ớt của cô quá cay, có một số người không ăn được cay.”
Đúng vậy, Bạc Đình liền không ăn được cay.
Thẩm Thanh Ca cảm thấy bà ấy nói rất có lý!
Để Trương Tuệ đến làm trợ thủ, quả nhiên không có chọn sai!

Bạn cần đăng nhập để bình luận