Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 280 -




“Nhà của chúng tôi là do vợ của tôi quản, bà lại nói dựa vào cái gì?" Lời nói của Bạc Đình như một cái tát vào mặt Khương Tiểu Nha.
Được sự hỗ trợ của Bạc Đình, Thẩm Thanh Ca nói tiếp: “Chú ấy thân thể khoẻ mạnh, lại còn làm việc ở trong nhà xưởng nhiều năm như vậy, còn sợ không tìm được công việc? Mẹ, nếu mẹ lo lắng, con sẽ kêu anh Đình nhờ bạn bè lập tức tìm một phòng trọ cho bọn họ thuê."
Khi nghe thấy điều này, Khương Tiểu Nha và Vương Nhị Cầu đều tỏ ra đau lòng.
Bọn họ không chỉ đau lòng đến ba đồng tiền thuê nhà kia!
Mà còn cả tiền cơm……
Ban đầu bọn họ nghĩ rằng, bọn họ có thể ăn ở miễn phí.
“Chúng ta đều là người một nhà, gặp khó khăn, không nên giúp đỡ một chút sao? Tìm phòng ở làm gì, này không phải là cởi quần xì hơi sao.” Khương Tiểu Nha cười nói.
Điều này khiến Thẩm Thanh Ca bật cười, khi bà ta dẫn cảnh sát đến đây, sắc mặt trông không phải như vậy.
Cô nghiêm túc nói: "Tôi rất quan trọng việc này. Sức khoẻ mẹ tôi không tốt, nên cần một nơi yên tĩnh. Tôi và Bạc Đình còn không dám làm phiền mẹ lâu nữa là."
Nếu là người khác, đối phương lại nói cho bọn họ nghe về vấn đề sức khỏe, chắc chắn sẽ rất xấu hổ khi ở lại.
Nhưng Khương Tiểu Nha sao có thể là người bình thường?
“Chị, chị nói gì đi! Nhìn con dâu của chị bắt nạt em kìa! Em chỉ muốn ở nhà chị của mình mấy ngày, nhưng con dâu chị lại không cho... ô ô….."
“Chị, đây là cách chị dạy dỗ con dâu sao? Nếu cứ tiếp tục như vậy, con dâu sẽ ngồi lên đầu chị đấy, nó phun một ngụm nước miếng, chị sẽ phải nuốt..."
Nói xong, Khương Tiểu Nha bật khóc.
Những lời này thật kinh tởm.
Thẩm Thanh Ca hoàn toàn mất kiên nhẫn, bước tới đẩy Khương Tiểu Nha ra khỏi cửa.
“A, cô còn đẩy tôi! Các người nhìn thấy rồi đúng khống, đây là người vợ tốt của các người, là con dâu ngoan!" Khương Tiểu Nha cố ý lớn tiếng hét lên.
Trước khi tiếng hét dừng lại trong vài giây, âm thanh mở cửa sổ vang lên từ phòng bên cạnh.
Xung quanh đều là giáo viên và đồng nghiệp của Khương Lê, bọn họ đều đang xem trò vui.
Khương Tiểu Nha trông có vẻ điều mình muốn đã thực hiện được.
Khương Lê luống cuống, kéo Thẩm Thanh Ca lại nhỏ giọng nói: "Thanh Ca, việc này thật mất mặt, thôi bỏ đi..."
Thẩm Thanh Ca lại không đồng ý.
“Khương Tiểu Nha, chồng và mẹ chồng tôi rất coi trọng thể diện, nhưng tôi thì không cần! Tại sao các người lại bị đuổi khỏi nhà xưởng? Bởi vì Vương Nhị Cẩu không muốn làm công việc khuân vác, nên các người muốn đến nhà của mẹ tôi để ăn ở miễn phí! Căn bản là không có ý định tìm việc làm!" Thẩm Thanh Ca lớn tiếng nói.
Bị bại lộ tâm tư, nên Vương Nhị Cẩu không dám ngẩng đầu lên.
Khương Tiểu Nha hai tay chống hông nói, "Cô chỉ là một người ngoài, cô có tư cách gì nói chúng tôi như vậy? Nếu các người có bản lĩnh thì cắt đứt quan hệ với tôi đi."
“Cuối cùng thì bà cũng nói tiếng người! Cắt đứt liền cắt đứt! Nếu sau này các người tới nhà tôi nữa, tôi sẽ không buông tha cho các người đâu." Thẩm Thanh Ca đáp lại.
Điều này khiến Khương Tiểu Nha ngơ ngác...
Khương Lê là người rất coi trọng tình cảm, trước đây mỗi khi nhắc đến việc cắt đứt quan hệ, Khương Lê đều sẽ sợ hãi.
Nhưng bà ta quên mất rằng Thẩm Thanh Ca không hề sợ hãi.
Trong lúc nhất thời, ngoài cửa ba người đều sửng sốt.
Thấy họ vẫn không chịu rời đi, Thẩm Thanh Ca cầm một cây chổi lớn đuổi họ đi, "Sao các người còn chưa cút đi! Đứng đây muốn mời chúng tôi một bữa?"
Cả nhà Khương Tiểu Nha cảm thấy xấu hổ và nhanh chóng bỏ chạy.
Cô ném cây chổi sang một bên và vào nhà.
Môi mỏng của Bạc Đình nhếch lên, anh nhéo mặt cô nói: "Thanh Ca, em rất lợi hại."
“……” Sau đó Thẩm Thanh Ca mới nhớ ra vừa rồi hình như cô không có chú ý hình tượng của mình?
Cô cư nhiên đã hành động như một người đàn bà đanh đá trước mặt Bạc Đình...
Quá mất hình tượng!
“Vừa rồi là em quá tức giận... Ngày thường em không hành động như thế này." Cô giải thích ngay lập tức, giọng điệu trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.
Bạc Đình vừa nhìn đã hiểu suy nghĩ của cô, anh dỗ dành nói: "Đúng vậy, Thanh Ca của chúng ta rất ngoan."
Cô đẩy anh ra, đi tới trước mặt Khương Lê: "Mẹ, con xin lỗi, vừa rồi còn không hỏi ý kiến mẹ mà đã tự mình chủ trương cắt đứt quan hệ với Khương Tiểu Nha."
“……” Khương Lê run rẩy ngồi ở trên sô pha, hai tay để lên đùi, “Con không sai……”
“Vừa rồi mẹ đã nghe rõ ràng là Khương Tiểu Nha là người nhắc tới chuyện này trước! Nếu nó nhắc đến chuyện này, tức là trong mắt của nó đã không có người chị này nữa rồi.”
Thẩm Thanh Ca thở phào nhẹ nhõm, cô còn tưởng rằng Khương Lê sẽ buồn hoặc là trách móc cô.
Cô thật may mắn, khi được chồng yêu thương và mẹ chồng rất biết cảm thông.
“Đáng lẽ mẹ nên nghĩ như vậy từ lâu rồi.” Bạc Đình trêu chọc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận