Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 919 -




“Vậy lúc đó sao anh không nói cho em?” Thẩm Thanh Ca nghi hoặc hỏi.
Bạc Đình cười nhạt, “Nói có ích lợi gì? Trừ phi bên cạnh em có nữ bí thư, nam bí thư mười cái thì có chín cái không có ý tốt.”
Đúng là làm khó anh, người hay ghen thế mà lúc này lại rộng lượng như vậy.
Thẩm Thanh Ca nhón chân, xoa xoa mặt anh, “Vậy em nghĩ cách đổi thành một nữ bí thư.”
“Ừm, sáng mai anh đưa em đi làm, thuận tiện sửa xe cho em.” Bạc Đình nói.
Sáng sớm hôm sau, Bạc Đình đưa Thẩm Thanh Ca tới dưới công ty.
Anh lấy ra thùng dụng cụ, kiểm tra săm lốp.
“Lốp xe của em bị người khác chọc thủng.” Bạc Đình chắc chắn nói.
Cô gật đầu, “Em cũng hoài nghi, nhưng ai lại nhàm chán như vậy, mất công tới nơi này trả thù em?”
“Sau này anh đưa đón em đi làm tan làm, tạm thời em đừng đi xe.” Anh lấy lốp xe ra, đầu tiên là mài giũa lốp xe, sau đó dùng keo nước dán.
“Như vậy là được rồi à? Không cần thay lốp?” Trong mắt hạnh của cô tràn đầy sự mới lạ.
Bạc Đình cưng chiều cười, “Yên tâm đi, cái này gọi là vá lốp, ngày thường em đi khoảng cách gần, dán miếng dán là sẽ không rớt.”
Cô hôn bẹp một cái lên mặt anh, “Anh Đình, anh đẹp trai quá.”
Bạc Đình cẩn thận nhìn xung quanh, dạy dỗ cô: “Đừng xằng bậy, chú ý hình tượng.”
“Ưm.” Rõ ràng là vợ chồng hợp pháp, thế mà làm giống như yêu đương vụng trộm.
Chợt, một chiếc ô tô đi tới.
Sau khi Triệu Hoán xuống xe, vừa lúc thấy Thẩm Thanh Ca và một người đàn ông mặc vest ngồi xổm trước lốp xe.
“Đàn chị… Chị đây là…” Triệu Hoán cũng xách theo công cụ vá săm lốp.
Bạc Đình đứng lên, xoay người lạnh lùng nhìn cậu ta, “Ở công ty còn gọi đàn chị thì không thích hợp nhỉ?”
“Xin lỗi…” Triệu Hoán hơi cúi đầu.
“Săm lốp tôi đã sửa được rồi, không phiền cậu lo lắng.” Bạc Đình nói tiếp.
Thẩm Thanh Ca dịu dàng nói: “Triệu Hoán, cảm ơn cậu ngày hôm qua đưa tôi về nhà.”
“Chuyện nhỏ không tốn sức gì, là chuyện nên làm.” Triệu Hoán mím môi, rất là co quắp.
Thẩm Thanh Ca kéo cánh tay Bạc Đình, đi vào trung tâm thương mại trước.
“Trung tâm thương mại của em cũng thật có không ít người tài.”
Cô ngửa đầu hỏi: “Tại sao anh lại nói như vậy?”
“Mới tốt nghiệp đã mua nổi xe.”
Thẩm Thanh Ca giải thích: “Xe của Triệu Hoán là second-hand! Nghe lời của cậu ta nói, hẳn là rất rẻ.”
Bạc Đình cười nhạt, “Xe cậu ta là mẫu mới nhất, cho dù là second-hand, cậu ta cũng không mua nổi.”
Sắc mặt cô khẽ thay đổi.
Tới văn phòng, mấy người cấp cao cầm văn kiện đi tới, “Sếp Thẩm không xong rồi, mảnh đất chúng ta để ý đã bị cướp!”
“Cô xem! Vẫn là Lý Thị cướp, bọn họ mới mở một trung tâm thương mại ở bên cạnh, lần này lại cướp đất của chúng ta.”
Thẩm Thanh Ca cau mày, đi vào văn phòng.
Bạc Đình đưa mắt ra hiệu với mấy người cấp cao, ý bảo bọn họ rời đi.
Anh vào văn phòng, “Em yên tâm đi, anh bảo Hoàng Tam tìm một mảnh khác cho em.”
“Không phải vấn đề này, em hoài nghi công ty có nội gián.” Thẩm Thanh Ca thấp giọng nói.
Bạc Đình ôm cô, “Không cần lo lắng, loại chuyện này, người nào từ chức thì chính là người đó.”
Cô gật đầu.
Thịch thịch thịch ——
Cửa bị gõ vang.
“Mời vào.” Thẩm Thanh Ca đẩy Bạc Đình ra.
Lý Ngọc đẩy cửa vào, trong tay cậu ta cầm đơn xin từ chức, “Sếp Thẩm…”
“Cậu muốn từ chức?” Thẩm Thanh Ca nhíu mày hỏi.
Cô cảm thấy hơi khó tin, căn bản là Lý Ngọc không giống loại người sẽ dùng thủ đoạn âm hiểm thế.
Thái độ Lý Ngọc mạnh mẽ nói: “Miếng đất kia bị Lý Kiều mua đi rồi, bây giờ cả công ty đều hoài nghi là tôi làm lộ. Tôi tự nguyện từ chức, cho mọi người yên tâm cũng tốt!”
“Ý của cậu là, không phải cậu.” Thẩm Thanh Ca gằn từng chữ một nói.
Ánh mắt Lý Ngọc buồn bã, “Đương nhiên không phải tôi! Tôi làm ở công ty lâu như vậy, sao có thể lộ chuyện này ra được?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận