Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 921 -




Sau khi cảnh sát mang Triệu Hoán đi, Thẩm Thanh Ca nói với Lý Ngọc: “Thật ngại quá, chuyện này chỉ sợ lan đến chỗ em gái cậu.”
“Rất vui lòng.” Nụ cười của Lý Ngọc trộn lẫn vài phần âm hiểm.
Lông mày của Thẩm Thanh Ca hơi nhướng lên, “Nếu em gái của câu xảy ra chuyện, có phải cậu sẽ trở về công ty Lý Thị đúng không?”
“Có lẽ thế.” Cậu ta cười đi ra văn phòng.
Thẩm Thanh Ca đột nhiên cảm thấy, hình như từ trước đến nay cô đều chưa từng nhìn rõ Lý Ngọc.
“Người của nhà họ Lý bọn họ cũng thật là đáng ghét.” Bạc Đình nhận xét.
Cô giữ chặt tay anh, “Lý Ngọc là ở tọa sơn quan hổ đấu, thế ra em thành quân cờ của cậu ta.”
**Tọa sơn quan hổ đấu có nghĩa: ngồi trên núi nhìn hổ đánh nhau.
“Loại chuyện này nhiều lắm, thói quen là tốt rồi.” Anh không thèm để ý nói.
Thẩm Thanh Ca cũng không khỏi cảm thán, đời trước xem phim truyền hình ở trên TV, cuộc chiến thương trường ở nơi đó đều vô cùng khốc liệt!
Kết quả là cô gặp chuyện cạnh tranh, nhưng người đối diện tìm một người đàn ông quyến rũ cô…
Buổi tối, khi Thẩm Thanh Ca về nhà, vừa lúc điện thoại vang lên.
“Alo.” Thẩm Thanh Ca nhận điện thoại.
Giọng A Long cười hì hì truyền đến, “Chị dâu."
“Bạc Đình đang nấu cơm, cậu đợi chút, tôi gọi anh ấy giúp cậu.”
“Không không không, em tìm chị! Có một tin tức tốt! Chị dâu, không phải Lý Kiều phái gián điệp đến công ty chị à? Người phía trên tới điều tra, cô ta tìm người gánh tội thay! Cô ta cho rằng sẽ tránh thoát khỏi, ai biết hội đồng quản trị khai trừ cô ta!” A Long cười không ngừng.
Thẩm Thanh Ca nhíu mày, “Tại sao công ty Lý Thị khai trừ cô ta?”
A Long vui sướng khi người gặp họa giải thích: “Còn không phải là vì tranh đất với chị? Tốn quá nhiều tiền, vốn lưu động của công ty cũng lấy hết.”
Cô cười, “Đây là báo ứng! Nhưng tôi không có bí thư, bên các cậu còn có người không?”
“Chị dâu, chúng ta là hai công ty… Đúng là không có người có thể phái qua!” A Long buồn rầu nói.
Cô giải thích, “Tôi chỉ muốn một người tin được phụ một chút, không phải cần người thâm niên như bí thư Vương.”
“Cái này đúng là có! Người quen cũ, ngày mai chị nhìn xem.”
“Được! Hẹn gặp lại.”
Bạc Đình bưng đồ ăn từ phòng bếp ra, thấy Thẩm Thanh Ca cầm điện thoại vui vẻ như vậy lông mày anh nhăn lại, “Thanh Ca, em gọi điện thoại với ai?”
“Không ai cả.” Cô chuẩn bị lên lầu đi kêu hai bánh bao sữa ăn cơm.
Sắc mặt anh tối sầm lại, “Không ai là ai?”
“Người đàn ông lòng dạ hẹp hòi! Em liền không nói cho anh.” Cô bước nhanh hơn lên lầu, đi kêu hai đứa nhỏ xuống lầu.
Ngồi vào bàn ăn, bụng Thẩm Thanh Ca nhịn không được thầm thì vang lên.
Đồ ăn hôm nay có thịt kho tàu, cánh gà.
Bạc Đình gắp một miếng cánh gà, “Cho con, Tiểu Vân.”
Bạc Vân vội vàng nâng bát nhận.
“Còn có Bạc An.” Anh lại gắp một miếng.
“???” Bạc An kinh ngạc đẩy bát qua nghênh đón cánh gà.
“Còn có…”
Còn không đợi Bạc Đình nói cho hết lời, Thẩm Thanh Ca đã cầm bát nâng đến giữa không trung, “Em!”
“Em không có.” Bạc Đình gắp cánh gà vào trong bát mình.
“…” Thẩm Thanh Ca thở phì phò trừng mắt nhìn anh.
Người đàn ông thúi!
Keo kiệt muốn chết!
Cô gắp một miếng cánh gà ăn, cảm thấy cũng không ngon.
“Mẹ, chắc chắn mẹ lại làm ba ghen rồi.” Bạc An vừa ăn cánh gà vừa nói.
Bạc Vân kẹp cánh gà cắn một miếng nói, “Mẹ, mẹ ăn đi.”
“Cục cưng, con tự ăn đi.” Thẩm Thanh Ca cố gắng làm bộ không thèm để ý.
Cơm nước xong, Bạc Đình phụ trách rửa bát, Thẩm Thanh Ca mang theo hai đứa nhỏ xem TV.
Chờ anh rửa bát xong, Thẩm Thanh Ca kéo hai đứa nhỏ lên lầu rửa mặt.
Bạc Đình không khỏi thở dài, xong rồi, Thanh Ca giận thật sự rồi…

Bạn cần đăng nhập để bình luận