Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 241 -




“Em không muốn đoàn tụ với cha mẹ ruột của mình sao? Anh cảm thấy những gì anh ta nói rất giống với em." Bạc Đình nhìn cô.
Thẩm Thanh Ca không dám nhìn vào mắt của anh, tổng không thể nói là bởi vì em biết người nhà họ Cố không phải người tốt?
“Em muốn ở cùng anh, em không thân quen cha mẹ ruột…” Cô có chút chột dạ nói.
Ham muốn chiếm hữu của người đàn ông này bị lời nói của cô khơi dậy, anh không khỏi kéo cô vào lòng, ôm cô thật chặt.
Đúng vậy, hiện tại trên thế giới này, người duy nhất thân thiết với cô chỉ có anh!
Thanh Ca cư nhiên đã từ bỏ cha mẹ ruột và vinh hoa phú quý vì anh.
“Em có thể nhận lại cha mẹ ruột của mình bất cứ khi nào em muốn. Anh sẽ nghe lời em." Bạc Đình ôm cô thật chặt.
Cơ thể cô bị cánh tay anh ôm chặt đến đau đớn, cô sợ lát nữa sẽ xảy ra chuyện không thích hợp với trẻ con nên cô trốn ra khỏi vòng tay của anh như một con cá.
“Em đi may váy cho mẹ, anh đừng xằng bậy…”
“Làm xằng bậy là như thế nào?” Bạc Đình cố ý hỏi.
Cô chạy nhanh vào phòng ngủ.
Thật là xấu hổ...các biện pháp an toàn ở bệnh viện như thể được chuẩn bị đặc biệt cho nhà của bọn họ vậy!
Không ai lấy nó ngoại trừ Bạc Đình.
Bên kia, Thẩm Kiều Kiều lục lọi của hồi môn và tìm được một chiếc "vòng tay bạc".
Cô ta đắc ý đeo nó trên tay và đợi người đàn ông đến từ thành phố Thượng Hải đến hỏi thăm.
“Thẩm Kiều Kiều! Bữa tối đâu? Sao còn chưa làm?" Chu Tiểu Phương kéo cô ta xuống giường.
“A…” Thẩm Kiều Kiều bị ngã đến đau mông, cô ta liền đứng dậy, dùng sức đẩy Chu Tiểu Phương.
“Cô muốn làm loạn đúng không? Đi làm cũng không đi, cơm cũng không nấu." Chu Tiểu Phương tức giận đến mức gần như tròng mắt sắp rơi ra khỏi mắt.
Thẩm Kiều Kiều khoanh tay nói: "Bà già, tôi sắp đi thành phố Thượng Hải sống! Nếu bà đối xử tốt hơn với tôi, có lẽ tôi có thể mang con trai của bà đến đó!"
Triệu Thiết Cương và Triệu Sơn Hà nghe thấy vậy, cả hai đều tỏ vẻ chán ghét.
Con khốn điên! Sao lại giống như một con heo điên đến thế?
“Ha ha ha! Buồn cười quá đi! Cô sẽ không thực sự nghĩ mình là một tiểu thư nhà giàu đi? Mẹ của cô cũng đã khoe khoang với tôi khi bà ta mang thai cô! Nếu muốn nói ai giống một tiểu thư nhà giàu thì Thẩm Thanh Ca giống hơn cô!" Chu Tiểu Phương vừa nói như vậy, trong đầu chợt hiểu ra.
Đúng vậy!
Thẩm Thanh Ca mới là tiểu thư nhà giàu ở thành phố Thượng Hải!
Cũng may, trước kia chính mình cũng không có đối xử tệ với cô ấy.
Nếu không nhất định sẽ bị cô ấy trả thù?
“Người đàn ông đó nói, ai có chiếc vòng tay bằng bạc thì chính là người đó!” Thẩm Kiều Kiều đưa chiếc vòng tay trên cổ tay cho Chu Tiểu Phương xem.
Chu Tiểu Phương khịt mũi, lạnh lùng nói: "Ha ha, cô lấy cái vòng tay giả này ở đâu ra vậy? Nhìn giống như một chiếc vòng tay bằng sắt! Tôi có một chiếc nhẫn bằng bạc, liếc qua một cái tôi có thể biết ngay."
“Mẹ kiếp, bà còn tiếp tục nói bậy bạ, tôi sẽ không dẫn Triệu Sơn Hà vào thành nữa." Thẩm Kiều Kiều chửi rủa.
Triệu Sơn Hà nghe không được nữa, liền đẩy Thẩm Kiều Kiều, "Tôi không cần cô dẫn tôi vào thành! Người đàn bà điên!"
Đúng lúc này có tiếng gõ cửa.
Thẩm Kiều Kiều nóng lòng muốn mở cửa, Cố Quyết đang đứng ở ngoài cửa.
Nhìn thấy khuôn mặt to và đôi mắt nhỏ của Thẩm Kiều Kiều, anh ta cảm thấy mình không cần phải hỏi nữa.
Suy cho cùng thì bác trai và bác gái đều là những người có khuôn mặt đứng đắn.
“Cô gái này, tôi đến đây để tìm em họ của tôi. Xin hỏi cô..."
Cố Quyết còn chưa nói hết lời, Thẩm Kiều Kiều đã bắt đầu khóc: “Ô ô... anh họ! Em chính là em gái của anh!"
“??” Cố Quyết không tin.
“Nếu anh không tin thì nhìn xem, đây là tín vật em luôn mang theo bên người.” Thẩm Kiều Kiều giơ cổ tay lên.
Nhìn thấy chiếc vòng tay lấp lánh trên cổ tay cô ta, Cố Quyết hơi nheo mắt lại nói, "Cô tháo nó ra để tôi xem một chút."
“Được.” Thẩm Kiều Kiều nhét chiếc vòng tay vào trong tay Cố Quyết.
Chỉ trong một giây, Cố Quyết thở phào nhẹ nhõm rồi mỉm cười.
“Chiếc vòng tay này rất giống với chiếc vòng tay tôi miêu tả, nhưng đây là một chiếc vòng tay bằng sắt." Anh ta trả lại chiếc vòng tay cho chủ nhân ban đầu của nó, trong lòng thì mừng thầm.
Thẩm Kiều Kiều há miệng, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Người đàn ông nói xong liền nhanh chóng rời đi.
Thực là, suýt chút nữa đã bị người phụ nữ này lừa dối!

Bạn cần đăng nhập để bình luận