Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 341 -




Thẩm Thắng Lợi đặc biệt chọn những lời lẽ độc ác nhất để đâm vào trái tim của Thẩm Thanh Ca, dù sao hiện tại Bạc Đình không có ở đây nên không cần phải sợ!
Ông ta thầm nghĩ, Thẩm Thanh Ca chắc chắn sẽ rất xấu hổ khi cãi nhau với ông ta ở nơi công cộng đúng không?
Những người chăn nuôi khác cũng đồng tình với lời nói của Thẩm Thắng Lợi.
“Thẩm sư phó nói không sai! Có thể vào đại học liền có thể đi học. Mấu chốt là cô không thể vào đại học."
“Để tôi xem, Thanh Ca thậm chí không cần phải đi học cấp ba! Cô ấy là đại biểu phụ nữ và là người chăn nuôi. Như còn vậy chưa đủ sao? Lương của cô ấy còn cao hơn cả công nhân ở trong thành!"
Thẩm Thắng Lợi cười hả hê nhìn Thẩm Thanh Ca, ông ta muốn xem bộ dạng của Thẩm Thanh Ca tức giận nhưng lại không dám phát giận.
Ai bảo con khốn này không đưa tiền chữa bệnh cho Kiều Kiều?
Nếu không phải con khốn này, ông ta cũng sẽ không ly hôn với Lý Phượng Chi!
Nhưng phản ứng của Thẩm Thanh Ca lại ra ngoài dự kiến của ông ta.
Cô bình tĩnh nói: "Ồ..."
Dù sao chỉ còn một tháng nữa sẽ được thông báo kỳ thi đại học sẽ được khôi phục lại, tại sao cô lại phải tức giận vì một con súc sinh này?
Thẩm Thắng Lợi trợn tròn mắt, cô vậy mà không tức giận.
“Vẫn là Thanh Ca nghĩ thoáng, không vào đại học cũng không khó chịu. Này, thật là đáng tiếc, con thi tốt như vậy! Cha nghe nói con đứng thứ nhất trong lớp trong kỳ thi tốt nghiệp cuối cùng." Thẩm Thắng Lợi tiếp tục kích thích.
Nhưng đột nhiên, đài radio của đội trưởng đội sản xuất đặt trên đống cỏ khô vang lên: "Hôm nay, bộ giáo dục tổ chức họp sơ bộ về việc khôi phục lại kỳ thi đại học ở thành phố Thượng Hải..."
Trong chốc lát, ngay cả lũ heo trong chuồng cũng trở nên im lặng.
Âm thanh từ đài radio rõ ràng, đi sâu vào lòng người!
“Này, kỳ thi tuyển sinh đại học sắp khôi phục lại rồi! Ôi trời, Thanh Ca! Cô học giỏi như vậy, có khi lại thi đậu vào trường đại học Thượng Hải." Đội trưởng đội sản xuất chúc mừng.
Những người chăn nuôi khác lập tức đổi giọng: "Đúng vậy! Thanh Ca, chúc mừng cô."
Thẩm Thanh Ca hơi ngạc nhiên, cô không ngờ rằng sẽ có thông báo khôi phục lại kỳ thi tuyển sinh đại học vào tháng 9.
“Thẩm sư phó, cảm ơn ông quan tâm! Nhưng bây giờ không cần phải lo lắng nữa! Ông nhất định phải chú ý đến việc học của Thẩm Kiều Kiều." Cô nói với vẻ mặt khinh thường.
Khi cô đi ngang qua Thẩm Thắng Lợi, cô vỗ nhẹ vào vai ông ta để động viên.
Thẩm Thắng Lợi như hoá đá……
Ông ta cảm thấy mình giống như một chú hề!
Bước ra khỏi trang trại chăn nuôi, Thẩm Thanh Ca nhìn thấy những thanh niên trí thức trên cánh đồng đang reo hò vui vẻ.
Cũng có nhiều cô gái ôm nhau khóc.
Nhưng bọn họ không biết rằng số người được tham gia kỳ thi đại học còn hạn chế... Bây giờ còn quá sớm để vui mừng.
Cô đạp xe trên con đường ruộng, nghe thấy tiếng khóc bên tai.
“Hu hu…… Đã ba năm rồi tôi không học! Kỳ thi đại học lại sắp đến rồi, cái gì tôi cũng không biết thì làm sao bây giờ?"
Về đến nhà, cô xuống xe, ngồi xổm xuống lấy ổ khóa và khóa bánh xe lại.
Không biết Bạc Đình trở về từ khi nào, cô vừa đứng dậy, anh liền hôn lên mặt cô một cái.
Cô che mặt lại nói: “Anh mau mang xe vào trước đi.”
“Được.” Bạc Đình mỉm cười rồi khiêng xe đạp vào trong.
Dường như cô chưa bao giờ thấy Bạc Đình vui vẻ như vậy.
“Anh đã biết việc kỳ thi tuyển sinh đại học được khôi phục lại?” Cô hỏi.
Bạc Đình đột nhiên ôm lấy cô: “Ừ.”
Cánh tay của người đàn ông mạnh mẽ đến mức cô cảm thấy như bị ôm chặt đến không thể thở được.
Phản ứng này có thể so sánh với những thanh niên trí thức vừa rồi!
“Ưm…… Em không thở được nữa! Giống như anh sắp thi đại học vậy!" Cô phàn nàn.
Anh giải thích: "Anh mừng cho em."
“Chúng ta vào thành nói chuyện này với mẹ đi.” Thẩm Thanh Ca xoa mặt anh nói.
Bạc Đình đương nhiên đồng ý: “Được.”
“Bọn người hôm qua đã bị xử lý rồi, em đừng sợ.” Anh nắm tay cô, trầm giọng nói.
“Em không sợ, có anh Đình ở bên cạnh em sẽ không sợ."

Bạn cần đăng nhập để bình luận