Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 352 -




Đi ngân hàng gửi tiền xong, lúc Thẩm Thanh Ca lại đi vào bệnh viện lần thứ hai, cô đã không nhìn thấy Bạc Đình ở khu đăng ký nữa.
Cô vội vàng chen đến đằng trước, lễ phép hỏi: “Chị y tá, chồng của tôi đăng ký số mấy vậy? Chồng của tôi chính là người cao to đẹp trai mà nhìn có chút hung dữ!”
Nghe miêu tả như vậy, người đăng ký phía sau đều cười.
Y tá đúng là có ấn tượng.
Rốt cuộc bệnh nhân nam cao to đẹp trai vẫn là rất hiếm thấy.
“Hình như là đi khoa tiết niệu ở lầu hai ……”
Thẩm Thanh Ca càng nghi ngờ, phương diện kia của Bạc Đình có vấn đề sao?
Khẳng định lag không có, rốt cuộc cô đã tự mình kiểm tra.
Cô vội vàng chạy đến lầu hai, quả nhiên, một nhóm đàn ông ngồi đợi ở ghế dài bên ngoài phòng khám.
Liếc mắt một cái, cô liền tìm được Bạc Đình,người nổi bật nhất trong số họ.
“Anh làm gì vậy?” Cô chạy tới, ôm cánh tay của anh.
Bạc Đình có chút xấu hổ: “Khụ…… Anh khám bệnh.”
Cô cúi đầu, nhìn dưới bụng anh, “Anh cảm thấy nơi nào của anh có bệnh?”
“Nơi này của anh có bệnh hay không em không biết sao?” Anh chọc đầu nhỏ của cô.
“Vậy anh tới nơi này làm gì?”
Bạc Đình muốn nói lại thôi, dáng vẻ khó có thể mở miệng.
Thẩm Thanh Ca thấy anh ấp a ấp úng như vậy, mơ hồ cảm giác được có chuyện không tốt.
“Anh nói đi!” Giọng nói lo lắng của cô đều nâng cao lên một độ.
Trong nháy mắt, rất nhiều người bệnh đều quay đầu nhìn bọn họ.
Trong mắt của bọn họ đều là thương hại, giống như đang nói: Anh chàng đẹp trai này chắc mắc phải bệnh nan y!
Mặt già của cô đỏ lên, kéo Bạc Đình sang một bên, giả vờ tức giận nói: “Anh Đình! Anh nếu tiếp tục không nói, về sau em sẽ không bao giờ để ý tới anh nữa.”
“Sao em lại có thể không để ý tới anh được?” Anh cầm lấy đôi tay của cô, “Anh muốn buộc ga-rô.”
“Buộc ga-rô?” Cô kinh ngạc đến nỗi lặp lại lời này một lần.
Bạc Đình che lại miệng nhỏ của cô, “Không phải em sắp thi đại học sao? Anh sợ anh sẽ làm em mang thai.”
“Mỗi lần đều không phải đã dùng biện pháp phòng tránh sao? Anh sợ cái gì?” Cô nhẹ nhàng thở ra.
Thiếu chút nữa cô đều phải cho rằng Bạc Đình bị bệnh lung tung rối loạn gì đó.
“Chính là anh lo lắng, nếu cái kia chất lượng không tốt thì làm sao bây giờ?”
“Anh đừng lo bò trắng răng! Đây là xác suất rất nhỏ.”
Bạc Đình lắc đầu nói, “Lỡ như có thì sao?”
Cô dở khóc dở cười, như thế nào Bạc Đình còn coi trọng việc thi đại học hơn cả cô?
Sợ ảnh hưởng tới cô!
“Anh Đình! Nếu là anh dám làm giải phẫu này, em liền dọn đến ở trong nhà em!” Cô giả vờ tức giận, đi nhanh ra bên ngoài.
Sao Thanh Ca có thể cùng anh ở riêng được?
Việc này không thể được!
Anh vội vàng đuổi theo ra ngoài, “Anh không làm, không làm nữa! Em đừng tức giận!”
Bạc Đình nắm lấy tay nhỏ của cô, “Thanh Ca, em đừng không để ý tới anh!”
“Anh Đình, về sau anh muốn làm những cái này, anh phải bàn bạc với em trước! Em cũng lo lắng cho anh, nếu kỹ thuật của bác sĩ không tốt, làm anh trở thành tàn phế thì làm sao bây giờ?” Cô giải thích.
Anh cười, “Sẽ không, anh đã hỏi qua A Hổ! Cậu ta nói bệnh viện này làm vẫn được.”
Thẩm Thanh Ca đều không còn gì để nói, rốt cuộc từ khi nào anh bắt đầu tính đến chuyện này?
“Anh Đình, A Hổ chính là đã có hai đứa con! Sau khi anh buộc ga-rô xong, nếu là không thể khôi phục thì làm sao bây giờ? Anh liền chờ không có con cháu đi.”
Bạc Đình khiêm tốn ngoan ngoãn gật đầu, “Thanh Ca, em nói đúng.”
Kỳ thật, anh nghĩ ở trong lòng, không có con liền không có thôi. Vừa lúc không có ai quấy rầy hai người bọn họ!
Cô thấy thái độ của anh không tồi, lúc này mới khôi phục gương mặt tươi cười.
“Thanh Ca, vì sao em lại mang theo thuốc xịt bên người vậy?” Anh đột nhiên nghĩ tới chuyện này.
Trái tim của Thẩm Thanh Ca đập thình thịch……
Lúc ấy chỉ nghĩ cứu người, không có cân nhắc hậu quả!
“Em tìm thấy ở chợ đen…… Nhìn đóng gói rất thú vị liền mang ở trên người.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận