Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 902 -




Buổi tối, sau khi Bạc Đình rửa bát và sửa điện thoại xong, thấy toàn bộ phim trong máy ảnh đã bị làm hư.
Anh rất tức giận, đưa cuộn phim bị hư cho Thẩm Thanh Ca xem, “Thanh Ca, Bạc An làm cho toàn bộ ảnh chụp mà chúng ta chụp vào lần đi công viên trước kia bị hư hết rồi.”
“Đi đến góc tường đứng chịu phạt cho mẹ.” Cô coi TV, chỉ vào góc tường một cách qua loa.
Bạc Đình nói với Bạc An: “Nghe thấy không? Đi đến góc tường đứng chịu phạt!”
Bạc An bĩu môi, miễn cưỡng đi đến góc tường và suy nghĩ về lỗi của mình.
“Thằng nhóc thúi này!” Bạc Đình cười trên nỗi đau của người khác.
“Còn có anh nữa.” Thẩm Thanh Ca bình tĩnh nói.
Bạc Đình giật mình, “Bạc Vân có cần đi không? Con bé cũng không tham dự vào chuyện này.”
Bạc Vân tránh ở một bên ôm búp bê Tây Dương dùng sức gật đầu.
“Em nói là anh! Ai bảo anh để máy ảnh ở chỗ Bạc An có thể với tới được?” Thẩm Thanh Ca đẩy anh một cái.
Bạc Đình cảm thấy rất là oan uổng, thằng nhóc thúi này làm sai, có liên quan gì đến anh đâu?
Nhưng vợ nói không thể không nghe, Bạc Đình đành phải khó chịu đứng ở bên cạnh Bạc An.
Bạc An thấy cha tới đứng cùng mình, lập tức không còn cảm thấy áy náy nữa, cười hì hì nhìn anh, “Cha, cha cũng tới đây sao.”
“Đừng nói nhảm nữa!” Bạc Đình quay đầu sang hướng khác.
Chưa đến hai phút, phim truyền hình đã chiếu xong.
Thẩm Thanh Ca một tay bồng Bạc Vân, một tay nắm Bạc An, “Đi tắm rửa thôi.”
“Tạm biệt cha! Cha đứng một mình đi!” Bạc An có ý xấu quay đầu lại vẫy tay với Bạc Đình.
Bạc Đình: “……”
Anh bị vợ đâm sau lưng!
Sau khi tắm rửa cho hai đứa nhóc xong, Thẩm Thanh Ca mới đi về phòng ngủ.
Bạc Đình ngồi ở trên giường, cầm một quyển sách tiếng Anh, giả vờ nhìn.
Cô hôn lên trên mặt của Bạc Đình một cái, “Anh làm sao vậy?”
“Em giúp con trai bắt nạt anh! Trước kia, lần nào anh cũng đứng ở phía em.” Anh phàn nàn nói.
Cô cười, Bạc Đình ghen tị với cả con trai của mình sao?
Đến mức này sao?
“Nếu anh hôn em một cái, em có thể nói cho anh một bí mật.” Cô chỉ vào má mình.
Bạc Đình đưa sách tiếng Anh cho cô, đắp chăn xoay người liền đi ngủ, “Anh không muốn biết bí mật.”
Cô muốn lấy lòng nên nhẹ nhàng hôn ở sau cổ anh, “Anh Đình, sao anh lại thật sự tức giận rồi?”
Thẩm Thanh Ca chủ động ôm anh từ phía sau, nhẹ nhàng cắn vào cổ anh.
Bạc Đình bị hành động nhỏ của cô làm nóng hết cả người, giống như bị châm lửa vậy.
Anh quay người đẩy cô nằm xuống, dùng môi chặn lại môi của cô.
“A…… Biện pháp an toàn!” Cô đẩy ngực anh.
Bạc Đình nắm tay nhỏ của cô, “Anh đã buộc ga-rô rồi.”
“Hả?” Thẩm Thanh Ca rất ngạc nhiên, “Khi nào vậy?”
Vì sao cô cũng không biết?
“Trước chuyến công tác vừa rồi. Dù sao cũng không thể ở cùng em, còn không bằng làm chút chuyện có ý nghĩa.”
Cô nhíu mày, “Sao anh không nói với em? Có đau hay không?”
“Anh sợ em không đồng ý, hơn nữa chỉ là ca phẫu thuật nhỏ, không đau.” Anh đã sớm muốn buộc ga-rô lại.
Bọn họ đã có con, không cần sinh tiếp, nếu lại có ngoài ý muốn, Thanh Ca lại phải vất vả.
Cô choàng qua cổ anh, ôm anh, “Cảm ơn anh Đình.”
“Có cái gì mà phải cảm ơn?” Bạc Đình cởi cúc áo ngủ của cô, dùng cánh môi nóng bỏng chặn hơi thở của cô.
Ngày hôm sau.
Bạc Đình đưa hai đứa nhóc đi nhà trẻ xong, lại phải đưa Thẩm Thanh Ca đi trung tâm thương mại.
Trên đường đi, anh hỏi: “Tối hôm qua em chuẩn bị nói bí mật gì vậy?”
“Bạc An cùng Bạc Vân nói, ông nội nói với bọn họ, những điện thoại, radio, máy ảnh mà anh phá khi còn nhỏ cũng đều không được sửa tốt.” Cô véo tai anh.
“Nói bậy.”
Cô cười khẽ, “Điểm này của anh thật sự rất giống cha anh, vô cùng sĩ diện.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận