Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 263 -




Loại trường học ở nông thôn này vẫn có nhà ăn.
Tuy nhiên, Thẩm Thanh Ca mang theo mấy cái bánh bao hấp đi ăn trưa nên cô không có ý định xuống nhà ăn.
Cô đi lấy nước để rửa vết bẩn màu đen trên tay, rồi ngồi dưới gốc cây cổ thụ ngoài trường, lấy từ trong túi sách ra mấy chiếc bánh bao hấp bọc trong khăn tay và chuẩn bị ăn.
Đột nhiên, một cái bóng ma rơi xuống trên đầu cô.
Bạc Đình cầm một cái hộp cơm bằng sắt đưa cho cô: “Em ăn cái này đi.”
“Anh Đình, sao anh lại ở đây?" Thẩm Thanh Ca ngạc nhiên nói.
“Em nói xem?” Bạc Đình lấy đi mấy chiếc bánh bao từ tay cô.
Hộp cơm vẫn còn ấm, làm trái tim cô cũng trở nên ấm áp theo.
Cô mở hộp cơm trưa ra, thấy bên trong đó có đậu phụ ma bà.
Không biết Bạc Đình đã bí mật học được nó từ khi nào.
Bạc Đình ngồi xuống ở bên cạnh cô, cầm bánh bao lên ăn: “Em làm bài được không?”
“Cũng ổn." Cô vừa ăn vừa nói.
Anh nói: “Anh liền biết vợ của anh có thể làm được.”
“Ồ, anh Đình, đậu phụ ma bà anh làm ngon quá." Cô nói.
“Buổi tối anh sẽ làm cho em ăn tiếp.”
Cô có chút hối hận vì đã nói ra điều này, những bữa ăn tiếp theo, Bạc Đình nhất định sẽ tiếp tục làm đậu phụ ma bà.
Trong văn phòng hiệu trưởng, Đỗ Kỳ Kỳ bước ra ngoài.
Cô ta nhìn thấy Bạc Đình và Thẩm Thanh Ca đang ăn trưa dưới gốc cây cách đó không xa, vừa nói vừa cười, trong lòng cô ta tràn ngập lửa giận.
Đỗ Kỳ Kỳ bước đến trước mặt hai người và nói: "Thanh Ca, cô làm bài nhanh vậy. Nhưng cô cũng nên đảm bảo mình làm đúng nữa chứ."
Cô không nể mặt nói: “Đừng lo lắng cho tôi, hãy lo lắng cho bản thân mình đi.”
“Sao tôi phải lo lắng cho chính bản thân mình? Điểm thi cấp ba của tôi rất tốt, nếu không phải tìm không được người tiến cử thì tôi đã đi học đại học từ lâu rồi." Đỗ Kỳ Kỳ vẻ mặt đắc ý nói.
Cô trợn mắt nói, "Cô vẫn còn biết mình không học đại học à? Nghe giọng điệu của cô, tôi còn nghĩ cô đã học đại học rồi."
Cô vừa nói xong, một số học sinh trong trường đi ngang qua nghe thấy đều bật cười.
Khuôn mặt của Đỗ Kỳ Kỳ đỏ lên, “Chờ xem kết quả đi rồi biết!”
“Cô có thể đi chỗ khác được không? Vừa nhìn thấy cô chúng tôi liền không muốn ăn cơm nữa." Thẩm Thanh Ca mỉa mai nói.
Đỗ Kỳ Kỳ tức giận quay người bỏ đi.
Buổi chiều, một nhóm học sinh cấp 3 tụ tập ngoài phòng hiệu trưởng, chuẩn bị xem kết quả của hai người.
Hầu hết đều là những chàng trai ở thôn Phú Quý bên cạnh, nhìn thấy cô gái xinh đẹp thì bọn họ không thể đi được nữa.
“Người phụ nữ đó tên là Thẩm Thanh Ca sao? Cô ấy thật xinh đẹp!"
“Buổi sáng, tôi thậm chí còn không thể tập trung nghe giảng được. Tôi ở lớp đối diện, nhìn góc nghiêng khuôn mặt của cô ấy cả buổi sáng!"
Vương An Na vừa học vừa làm ở đây nghe thấy vậy, cô ta ghen tị nói: "Thẩm Thanh Ca đã kết hôn rồi mà còn đến trường! Thật là buồn cười."
Các học sinh khác đều mở to mắt nhìn: "Không thể nào, cô ấy đã kết hôn rồi..."
“Haha, các ngươi là người trong thôn Phú Quý, cho nên không biết cũng là chuyện bình thường! Cô ấy chính là kẻ thất học, chưa bao giờ đi học, chắc đến đây để xem nào nhiệt thôi." Vương An Na nói những lời làm thấp đi Thẩm Thanh Ca.
Điều này khiến rất nhiều chàng trai đột nhiên mất đi sự nhiệt tình với Thẩm Thanh Ca, xinh đẹp thì có ích lợi gì chứ?
Bọn họ là học sinh cấp 3, không thể nào ở chung với người mù chữ được!
Sau khi nghe những lời này, Đỗ Kỳ Kỳ cảm thấy vui vẻ trong lòng.
Đột nhiên, hiệu trưởng lấy ra một xấp bài thi.
Mọi người mơ hồ nhìn thấy dòng chữ bút đỏ "17 điểm"...
“Haha, Thẩm Thanh Ca thi được có mười bảy điểm, không đạt tiêu chuẩn rồi. Hiệu trưởng chắc chắn sẽ không cho cô ấy vào trường học." Vương An Na nhỏ giọng nói.
Giây tiếp theo mọi người đều bị tát vào mặt.
“Gần như tất cả các bài thi của Thẩm Thanh Ca đều đạt điểm tuyệt đối! Em ấy còn làm thi tiếng Anh và đạt được 90 điểm tiếng Anh!" Hiệu trưởng mỉm cười hiền từ nói.
Đỗ Kỳ Kỳ sửng sốt, làm sao một người hiệu trưởng lại có thể mở mắt nói dối như vậy được?
Rõ ràng là tên ngốc Thẩm Thanh Ca này chỉ thi được có 17 điểm.
“Hiệu trưởng! Thầy nhìn lộn rồi đúng không. Thế bài thi 17 điểm này là của ai?" Đỗ Kỳ Kỳ không tin chỉ vào bài thi hỏi.
Các học sinh khác cũng hỏi: “Đúng bậy, bài thi có nhiều chữ đỏ trên đó là của ai?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận