Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 794 -




Trường học sắp khai giảng, Ngụy Hồng không thể cứ ở tiệm cơm làm việc mãi được.
May mắn thay, người của Trương goá phụ đã giúp tìm một đầu bếp có thể làm việc theo ca với Ngụy Hồng, nhưng tiền lương cũng sẽ giảm một nửa.
Thẩm Thanh Ca đăng ký tham gia một lớp học tiếng Anh ở trường.
Hàng ngày đến lớp cho đến hơn chín giờ.
Bạc Đình đỡ xe đạp đứng dưới đèn đường đợi cô.
"Anh Đình..." Cô chạy về phía anh.
Bạc Đình đặt túi sách của cô vào giỏ và đưa cho cô một chiếc bánh bao bọc giấy.
“Em ăn tối chưa?” Anh hỏi bằng giọng trầm.
Cô cắn một miếng bánh bao, măng thơm và nấm dai dai, tạo thêm chút hương vị cho miếng thịt đơn điệu.
Anh cư nhiên đã làm món thịt heo băm nhỏ có hương vị cá.
Cô cắn mấy miếng là đã ăn xong cái bánh bao, “Buổi tối ở nhà ăn ăn một tô mì, em sớm đã đói bụng rồi.”
"Ở nhà còn có, lần sau anh sẽ làm bánh bao nhồi thịt và rau củ ngâm chua." Bạc Đình trông như đang cầu xin được khen ngợi.
Bạc Đình leo lên xe đạp, chở cô về.
Thẩm Thanh Ca ôm eo anh và cảm thấy buồn ngủ không thể giải thích được sau khi ăn bánh bao.
Đầu cô tựa vào lưng anh, mí mắt nặng trĩu: “Anh Đình, anh thật sáng tạo, em chưa bao giờ ăn những chiếc bánh bao này…”
Bạc Đình được khen ngợi phấn khởi đến mức ước gì có thể quay lại nghiên cứu thêm một số thứ để cho vào bánh.
Đột nhiên, anh cảm thấy bàn tay nhỏ bé trên người mình trượt ra khỏi thắt lưng.
Anh bóp tay phanh và dừng xe lại.
Do quán tính nên mặt cô đập vào lưng anh.
"A..." Mặt của cô!
“Thanh Ca, em có phải ngủ rồi không?” Bạc Đình hỏi.
Cô lắc đầu thật mạnh, cố gắng đánh thức mình: “Em buồn ngủ quá.”
Bạc Đình xuống xe, xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Về nhà rồi ngủ tiếp!”
Cô ngáp dài, "Hôm nay em phải học cả ngày nên buồn ngủ quá."
Rõ ràng đã là đại học rồi, vậy tại sao vẫn giống như cấp ba vậy?
"Thanh Ca, lớp giao tiếp tiếng Anh của em không thể cách ngày học một lần à? Ngày nào cũng học, anh chưa thấy em mở mắt sau giờ học bao giờ. Em học có hiệu quả không?" Bạc Đình mở mắt của cô ra.
Thẩm Thanh Ca mở tay anh ra nói: "Cái này gọi là thích ứng với môi trường ngôn ngữ, không thể dừng được! Giáo sư người ta dạy miễn phí, không nghe thì phí."
Anh dừng xe ở góc đường, tìm một quán, mua một chai nước có ga đưa cho cô: “Em uống một ngụm đi.”
Cô nhấp một ngụm, bọt khí kích thích khoang miệng, cô tỉnh táo ngay lập tức.
Bạc Đình lên xe đạp, rất nhanh liền về đến nhà.
Anh đun nước nóng, sau khi Thẩm Thanh Ca tắm xong liền đi vào phòng ngủ ngủ.
Tống Nho dùng chiếc quạt lá vỗ ngực, "Không phải Thanh Ca đã học đại học rồi sao? Sao còn mệt mỏi thế?"
“Cô ấy đang có ý định ra nước ngoài, nên đang học giao tiếp tiếng Anh.” Bạc Đình giải thích.
"Cậu cũng nỡ thả cô ấy ra nước ngoài? Nhìn quan hệ của hai người tốt đẹp như vậy, còn tưởng rằng cậu không đành lòng thả cô ấy đi." Tống Nho nói đùa.
Bạc Đình vào bếp nhào bột, anh vừa nhào bột vừa nói: "Cô ấy là một cá thể độc lập, cái gì gọi là tôi thả cô ấy đi? Cô ấy cũng đâu phải thú nuôi của tôi.”
Tống Nho cười nói: "Gia đình có giáo dục đúng là có khác, Thanh Ca cư nhiên có thể nuôi cậu đến mức biết nói đạo lý luôn rồi.”
"Khinh thường ai vậy? Lão già hôi hám!" Bạc Đình cười khúc khích.
"Lão già hôi hám là ai? Phải gọi tôi là ông nội!"
Bạc Đình hừ lạnh một tiếng: "Không gọi!"
Ông nội Bạc anh còn chưa đàng hoàng gọi qua, chứ đừng nói đến Tống Nho?
Ngày hôm sau.
Thẩm Thanh Ca tắm rửa xong liền đi vào nhà chính dùng bữa.
Trên bàn ăn có rất nhiều bánh bao, "Anh Đình, sao anh lại làm nhiều bánh bao như vậy?"
“Tối qua anh làm đấy.” Bạc Đình chỉ vào bánh bao giới thiệu: “Đây là đậu tương, đây là đậu phụ ma bà, còn đây là thịt heo xé sợi vị cá.”
Đôi mắt cô sáng lên, cắn một miếng nhân đậu phụ ma bà, "Thật ngon! Anh Đình, anh đúng là thiên tài!"
Có lẽ là do điều kiện sống của Bạc Đình khi còn nhỏ rất tốt, có lẽ anh đều đã ăn vây, bào ngư và bánh bao hấp.
Nhưng cô thực sự chưa bao giờ ăn nhiều loại bánh bao như vậy, cô từng nghĩ rằng chỉ có hai loại bánh bao: chay và thịt heo.
Bạc Đình xấu hổ vì được khen ngợi: "Không cần em khen! Em tưởng anh là con nít à? Làm cái banh bao thôi mà, thiên tài cái gì chứ?"
"Anh gói lại giúp em, em mang cho bọn Triệu Tiểu Tĩnh ăn thử.”
Bạc Đình lập tức đi làm theo lời cô, trong lòng rất hài lòng: "Đây thì tính cái gì? Một hồi anh sẽ nghiên cứu tiếp."
Tống Nho không khỏi lắc đầu, Bạc Đình, một người đàn ông trông rất hung dữ, cư nhiên đã phải lòng làm bánh bao! Tình yêu mang lại điều gì cho đàn ông?

Bạn cần đăng nhập để bình luận