Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 217 -




Bạc Đình đưa cho cô một hộp bánh quy hành khô.
“Anh lấy phiếu bánh quy ở đâu vậy?” Cô nuốt nước bọt.
Làm thế nào mà anh biết cô thích ăn bánh quy hành khô?
Sau khi trở thành giáo viên ở đời trước, cô rất thích mua bánh quy dầu khô ăn, nó vừa rẻ, lại có thể thỏa mãn cơn đói.
Và điều quan trọng nhất là lúc đó bánh quy rất rẻ, muốn mua bao nhiêu cũng được mà không cần dùng đến phiếu bánh quy.
“Anh đổi được ở huyện Châu.” Anh thực sự phải cố gắng lắm mới có thể lấy được tấm phiếu bánh quy.
Anh đã muốn mua bánh quy cho cô từ lâu.
Ở một nơi nghèo nàn như vậy, rất nhiều người tranh nhau mua.
Càng miễn bàn là phiếu bánh quy!
Trước đây anh đã nhờ rất nhiều người nhưng vẫn không thể lấy được.
Cô nhờ Bạc Đình giúp cô mở nắp hộp, cô nhanh chóng lấy một miếng lên ăn.
Hương vị ngọt và thơm, có chút hơi mặn của dầu hành.
Đây chính là hương vị chính thống!
Bạc Đình đạp xe với tốc độ bình thường, anh nhẹ nhàng hỏi: "Tiểu Thanh Ca, em có muốn mua vải một lần nữa để may váy không?"
“Anh không tin vào ánh mắt của em?” Cô véo eo anh.
Bạc Đình nhíu mày, “Anh tin……”
“Khi về tới nhà, em làm cho anh xem.”
Khi về đến thôn, thì trời đã tối rồi.
Khi đi ngang qua trang trại chăn nuôi, Thẩm Kiều Kiều đang bơ phờ ỉu xìu ngồi ngay sườn núi, đôi mắt đỏ hoe.
Hai người chăn nuôi khác vác sọt rau trên vai, vừa đi vừa nói: "Thẩm Kiều Kiều, cô đừng tưởng muốn lôi chúng tôi vào! Heo bị cô cho ăn đến tuyệt thực, không liên quan gì đến chúng tôi!"
“Đúng vậy! Tối hôm qua tôi cho heo ăn, heo vẫn ăn bình thường."
Khi Thẩm Thanh Ca nhìn thấy Thẩm Kiều Kiều bị như vậy, khóe miệng cô không khỏi mỉm cười.
Chiếc xe đạp sắp chạy ngang qua cô ta thì Thẩm Kiều Kiều đứng dậy: “Chờ đã! Thẩm Thanh Ca, sao chị cứ như vậy đem heo đưa cho tôi? Chị không dạy tôi cách nuôi heo, heo bị chị làm hại giờ chúng đều bị bệnh hết rồi!"
Thẩm Thanh Ca từ trên xe đạp bước xuống nói, "Khi heo ở trong tay tôi, nó vẫn còn trắng trẻo mập mạp. Cô mới làm người chăn nuôi được nửa tháng mà con heo đã bị bệnh! Cô muốn trách tôi, trách được tôi sao?"
"Tôi mặc kệ! Trước đây chị là người chăn nuôi, chị phải cùng tôi đi xem heo." Ánh mắt của Thẩm Kiều Kiều trở nên ác độc, cô ta dùng sức nắm lấy cánh tay của Thẩm Thanh Ca.
Thẩm Thanh Ca giơ tay lên, trừng mắt nhìn cô ta, lạnh lùng nói: "Thẩm Kiều Kiều, nếu cô còn động vào tôi nữa, tôi sẽ chặt hết móng vuốt của cô!"
Thẩm Kiều Kiều bị doạ sợ tới mức buông lỏng tay ra, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
“Tại sao tôi phải đi chùi đít cho cô? Là do cô không nuôi heo đàng hoàng, đã bị như vậy thì đi mà tìm bác sĩ thú y mà nghĩ biện pháp!" Nói xong, Thẩm Thanh Ca ngồi vào ghế sau của xe.
“Chị nghĩ tôi ngu sao? Đi bác sĩ thú y không phải là tự mình thú nhận chính mình không biết nuôi heo sao? Nếu bị truyền ra làm sao tôi có thể làm người chăn nuôi nữa? Chị không giúp tôi, tôi sẽ làm cha chồng tôi tìm chị, trưởng thôn nói chị không dám nghe sao?" Thẩm Kiều Kiều khoanh tay ngạo mạn nói.
Thẩm Thanh Ca cười chế giễu, "U, tôi sợ quá. Thẩm Kiều Kiều, tôi nói cho cô biết tại sao heo không thèm ăn, bởi vì cô rất xấu, heo cảm thấy buồn nôn khi nhìn thấy cô!"
“Chị……” Thẩm Kiều Kiều tức đến thở không nổi, giậm chân nói, "Chị kiêu ngạo cái gì! Chị cũng thật coi trọng chính mình! Không phải là bởi vì chị may mắn cưới được Bạc Đình sao? Anh ta không phải là chỉ biết lái xe tải thôi sao?"
“Đúng vậy, người đàn ông của tôi chỉ biết lái xe tải! Tôi chỉ biết lấy chồng!" Thẩm Thanh Ca mỉm cười nói.
Điều này làm cho Thẩm Kiều Kiều một ngụm máu tươi tắc ở trong lồng ngực, lên xuống không được!
Nhìn thấy hộp bánh quy trong tay Thẩm Thanh Ca và miếng vải trong giỏ xe, cô ta ghen tị đến muốn khóc!
Đã lâu rồi cô ta không được ăn một chiếc bánh quy nào, cũng đã lâu rồi cô ta không có được mặc quần áo mới.
Dựa vào cái gì mà Thẩm Thanh Ca, một đứa trẻ mồ côi và thất học, lại có thể có được những thứ này?
“Tôi không cho phép các ngươi rời đi! Chị có tin hay không, tôi kêu cha chồng tôi đến tìm chị gây sự!" Thẩm Kiều Kiều lớn tiếng quát.
Nhưng chiếc xe đạp đã biến mất từ ​​lâu.
Trên khuôn mặt lãnh đạm của Bạc Đình không khỏi lộ ra một nụ cười.
Anh cư nhiên trở thành điểm chiến thắng của Tiểu Thanh Ca khi cô cãi nhau với người khác!
Bạc Đình anh cũng thật tốt!

Bạn cần đăng nhập để bình luận