Ta Là Tiểu Lang Trung

Chương 407: Chứng cứ vắng mặt. (1)

“ Ngươi làm gì đấy ...” Bá Đào xông tới cướp đao, nhưng thấy Miêu Bội Lan chĩa đao vào mình thì lùi nhanh:” Trả đao cho ta, có biết cướp đoạt quân giới là tử tội không?”

Tả Thiếu Dương quát:” Rốt cuộc ai mới là tử tội, ngươi hẳn là quan binh triều đình, lâm trận bỏ chạy mới là phạm tử tội, ai cũng có quyền bắt. Đem ngươi về chỉ có công không có tội.”

Bá Đào sầm mặt:” Ngươi nói ai là đào binh?”

Tả Thiếu Dương chất vấn:” Không phải đào binh thì ngươi phải ở dưới núi giết địch chứ?”

“ Im mồm, thằng nhãi như ngươi thì biết cái gì?” Bá Đào mặt âm trầm, gườm gườm nhìn Tả Thiếu Dương.

Tả Thiếu Dương hơi giật mình, thái độ này không giống một kẻ bị người ta bóc trần cái xấu, nếu không hắn phải chột dạ hoặc phản ứng thái quá nào đó mới đúng, có điều không phải lúc suy xét:” Bây giờ trong chùa phát sinh hung án, chùa chỉ có cái cầu ra vào, vậy thì hung thủ nhất định là một trong số chúng ta.”

Tức thì mọi người lùi lại, cảnh giác nhìn người xung quanh.

“ Ta và muội tử ở cùng nhau, ta biết bọn ta không phải là hung thủ, còn những kẻ còn lại ai cũng có hiềm nghi.”

Lão giả cười nhạt:” Tiểu huynh đệ, ngươi là bộ khoái nha môn à?”

“ Không phải.”

“ Vậy ngươi dựa vào cái gì mà lớn lối ở đây?”

“ Bằng vào đao trong tay muội muội ta! Muội tử ta bằng chỉ bằng vào con dao chẻ củi cũng giết được mấy chục phản quân canh gác, chạy tới nơi này, ai không tin lên mà thử.”

Cường quyền là chân lý, câu này của Tả Thiếu Dương làm không ai dám ý kiến nữa.

“ Nếu ở khách sạn trong thành thì ta phủi mông bỏ đi, thèm quản vào chuyện phiền phức này, nhưng bây giờ ở cô phong tuyệt đỉnh, lại là lúc đêm tối, ta không muốn thành nạn nhân có thể thứ hai, đành phải tìm ra hung thủ.”

Bá Đào vẫn hậm hực vụ bị lừa lấy mất thanh đao, cười khẩy:” Đao trong tay ngươi, ngươi nói gì chả được.”

Vượng Tài rụt rè nói:” Ta thấy T .. Lý công tử nói đúng, phải bắt được hung thủ nếu không sẽ không ai được an toàn.”

Liễu Thiện chắp tay niệm phật hiệu:” Đây là lần đầu tiên tiểu tự gặp phải chuyện này, nhất định phải tìm ra hung thủ giao lên quan, không để cho hắn làm ác nữa.”

Bá Đào hầm hừ:” Được, ta cũng không phải hung thủ, sợ quái gì, có điều nếu nói hiềm nghi thì ai cũng có, không thể tự mình bảo không thể tự nói mình là hung thủ thì tức là không phải.”

Tả Thiếu Dương không muốn tranh luận với hắn, có việc cần kíp hơn phải làm:” Đại sư, cây cầu kia sau khi treo lên, người đối diện có cách nào qua được không?”

“ Không thể, cây cầu này do sư huynh thiết kế cơ quan trong hầm làm ra, cầu kéo lên ở bên nào thì chỉ bên đó mới hạ xuống được, phía đối diện không cách nào qua bên này.”

“ Vậy còn đường nào lên núi không?”

“ Không có, Quỷ Cốc phong bốn phía vách đá, khỉ cũng không thể leo nên.”

“ Đúng là thế ngoại đào viên, thanh tu tịnh địa.”

Liễu Thiện thở dài niệm Phật hiệu.

Tả Thiếu Dương nói với Thúy Nương:” Cô nương kể lại đầu đuôi câu chuyện đi.”

Thúy Nương đã ngừng khóc, ngồi co ro trong góc, thút thít nói:” Ta ăn cơm xong quay về đại điện ngay, đang chuẩn bị chải đầu đi ngủ thì trong bóng tối có người xông ra ôm lấy từ đằng sau, hoảng sợ định kêu, nhưng người đó uy hiếp nếu kêu lên sẽ giết chết, liền không dám kêu nữa. Sau đó hắn kéo ta ra sau đại điện ... Hắn đang ép ta làm chuyện đó thì ta nghe thấy hắn hét lên, gục xuống. Ta nhìn thấy một mũi tên cắm vào đầu hắn, rồi có bóng người loáng lên, liền hô cứu, thế là mọi người tới …”

Thiếu phụ đang ôm thi thể trượng phu, chỉ tay quát lớn:” Ngươi nói láo, lão gia nhà ta tuy tham hoa háo sắc, nhưng tuyệt đối không bao giờ cưỡng ép nữ nhân … hắn thường nói, nói chỉ cần tiền thì không chuyện gì không giải quyết được, còn nói ép buộc nữ nhân làm chuyện đó thì vô vị.”

Thúy Nương rối rít đưa hai tay lên xua với mọi người:” Ta không ... không nói dối, thật đấy.”

“ Vậy thì trên tay ngươi là cái gì?” Thiếu phụ nhào tới, muốn cướp lấy cái nhẫn Thúy Nương đeo ở ngón cái.

Thúy Nương vội giấu tay sau lưng.

“ Đây là nhẫn của lão gia nhà ta, ngươi ... ngươi, nhất định con tiện phụ nhà ngươi tham tài giết người, còn vu hãm người khác, ngươi là hung thủ, mau đền mạng cho trượng phu ta.” Thiếu phụ vừa mắng chửi vừa xông tới:

Thúy Nương chẳng vừa, túm lấy áo thiếu phụ, xé áo giật tóc cào mặt, chiêu gì cũng dừng, thiếu phụ chẳng những không lấy lại được cái nhẫn mà còn bị đánh tới mức chỉ biết đưa tay che chắn, kêu la liên hồi.

Bá Đào muốn xông lên ngăn cản, chẳng hiểu sao lại ngập ngừng. Vượng Tài chỉ biết hô hào, họ đều là nữ nhân, không dám tùy tiện. Liễu Thiện nhắm mắt lẩm nhẩm đọc kinh, trong khi lão giả nửa muốn quay đi nửa muốn nhìn.

“ Dừng tay.” Tả Thiếu Dương ra hiệu Miêu Bội Lan ngăn lại.

Miêu Bội Lan dắt đao sau lưng, tránh ngộ thương bọn họ sau đó đưa tay kéo cả hai ra, với sức mạnh của nàng, hai nữ tử không cách nào kháng cự lại.

Hai nữ tử ngồi trên mặt đất chửi bới lẫn nhau.

Tả Thiếu Dương nghiêm mặt lại chất vấn:” Cái nhẫn trên tay cô là sao?”

Thúy Nương nói dứt khoát:“ Hắn cho ta, không phải do ta cướp, hắn nói vừa mới gặp ta đã thích, cho ta cái nhẫn này.”

“ Nói thế không phải bị hắn cưỡng bức rồi.” Bá Đào tặc lưỡi mỉa mai:

Thúy Nương cuống lên:” Không, đúng là hắn cưỡng bức ta, uy hiếp ta không nghe theo sẽ giết chết, sau đó ... sau đó lấy cái nhẫn ra dụ dỗ, ta thấy dù sao phản kháng cũng không được cho nên, cho nên … ta không giết hắn đâu, thật đấy.”

Không cần biết cưỡng bức hay tự nguyện thì trong tình huống đó Thúy Nương có cái nhẫn cũng là hợp lý.

Liễu Thiện nhắm mắt niệm Phật:” Hẳn không phải nữ thí chủ này giết, hung thủ dùng cung mà. “

Bá Đào ngồi xuống bên thi thể, sờ mũi tên:” Mũi tên này gọi là Bạch vũ xuyên giáp tiễn, sử dụng được vào buổi tối, khi bắn phát ra bạch quang để điều chỉnh hướng cho mũi tên sau, đầu mũi tên có hai cái rãnh, còn có móc câu, cực bén, ở khoảng cách gần có thể dễ dàng xuyên trọng giáp ...”

Nói tới đó nheo mắt nhìn Tả Thiếu Dương:” Ta còn nhớ lúc gặp huynh muội ngươi, lúc đó muội tử ngươi đeo cung tên, chính là loại cung này, cung của ngươi đâu?”

Tả Thiếu Dương hiểu ý đồ của hắn, lạnh lùng đáp:” Bị trộm mất rồi.”

Bá Đào cười lớn:” Bị trộm mất, đúng lúc quá nhỉ, chính ngươi là thủ phạm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận