Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 574

Đám người của Lưu Hàn Thu thảo luận một lượt cũng chẳng tìm ra được cách gì, tôi nói với bọn họ, nếu chịu tiết lộ trước một chút bí quyết của “Tinh Quan Yếu Quyết”, tôi có thể giúp đỡ.
“Nhóc con, chút kỹ thuật vụng về đó của cậu không cần dùng tới đâu.” Lưu Hàn Thu hiển nhiên không tin tôi.
Tôi cũng chẳng buồn nài nỉ, chỉ cười nhạo một tiếng: “Tin hay không thì tùy!”
Nói xong, tôi không kiên nhẫn mà hỏi bọn họ có đi tiếp hay không, không thì tôi đi nghỉ một chút, đi đi lại lại khiến người ta rất mệt mỏi.
Sắc mặt Lưu Hàn Thu thay đổi liên tục, Trường Không đề nghị tiếp tục đuổi theo, không ai biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần đi theo Nha Tử, nhất định có thể tìm được lối vào của phù đồ chín tầng.
“Sai rồi, không tìm thấy đâu.” Tôi cười ha hả.
Lưu Hàn Thu thay đổi sắc mặt, tuy rằng thời gian ngắn ngủi, nhưng họ còn bắt được tôi cơ mà.
Quả nhiên, tôi đã đoán đúng, không chỉ vì họ không đoán được lộ trình của Nha Tử, mà còn vì thiết bị theo dõi vẫn là sản phẩm thử nghiệm và chưa thể sử dụng trong thực tiễn được.
Lưu Hàn Thu không để ý đến tôi, mà kiên trì muốn tiến về phía trước, tôi cũng chẳng buồn lên tiếng, dù sao chỉ cần nhóm của lão Yên có thể đưa được kim thân của Địa Tạng về là được, tôi có đi hay không cũng chẳng quan trọng.
Chúng tôi cứ đi như vậy khoảng một giờ, trời dần tối, tốc độ của chúng tôi càng ngày càng chậm, nhưng chấm đỏ trên đĩa không những không chậm lại mà còn di chuyển nhanh hơn, đám người của Lưu Hán Thu cũng vì thế mà càng trở nên nóng nảy.
Rốt cuộc, Lưu Hàn Thu cũng không nhịn nữa, đột nhiên nhìn về phía tôi: “Nhóc con, cậu thật sự có biện pháp sao?”
“Tôi nói rồi, chỉ cần ông tiết lộ cho tôi chút bí quyết, nói không chừng tôi có thể giúp đỡ mấy người! Còn về phần giúp nhiều hay giúp ít, còn phải xem ông bằng lòng để lộ bao nhiêu…” Tôi nhún vai.
Lời này có nửa thật nửa giả, thật ở chỗ tôi muốn biết thêm về cuốn Tham Lang trong “Tinh Quan Yếu Quyết”, ít nhiều gì nó cũng có chút tác dụng với tình hình hiện tại, giả ở chỗ tôi cũng muốn kiểm tra xem rốt cuộc Lưu Hàn Thu có biết được bí quyết gì hay không?
Xét cho cùng thì trên thế giới này có biết bao nhiêu người có họ Lưu, sao có thể đều có quan hệ họ hàng cùng với dòng họ Lưu nhà chúng tôi được?
Ngay cả cô Tứ cũng nói, dòng chính của nhà họ Lưu chỉ còn lại mỗi mình tôi, chẳng may Lưu Hàn Thu mà lừa tôi, lần hợp tác này không phải tôi chịu lỗ lớn rồi sao?
Lưu Hàn Thu hiển nhiên cũng đoán được tâm tư của tôi, nhưng bây giờ ông ta đã cùng đường rồi.
Trải qua cả một chặng đường vất vả, tôi nhận ra người này cũng có thể nói là túc trí đa mưu, đã nhiều lần đoán trước được những nguy hiểm trên đường đi, tuy nhiên, lão già này ngoài cái sáng suốt ra thì kiến thức về mộ táng của ông ta quả thực ít đến đáng thương.
Không biết có phải vì bị ông ta ảnh hưởng hay không, hiểu biết về mộ táng của những người còn lại tuy khá hơn một chút, nhưng cũng rất hạn chế, Trường Không có thể được xem là nhân tài kiệt xuất nhất trong đám người này rồi!
Nhưng phần lớn kiến thức của anh ta đều đã lỗi thời, gì mà nhìn núi định huyệt, còn tỉ lệ bùn đất linh tinh gì đó, bây giờ cho dù là núi cao hay đất bằng cũng bị bao phủ bởi một lớp tuyết dày, phương pháp này hiển nhiên chẳng có tác dụng gì.
Trừ phi Lưu Hàn Thu sẵn sàng quay lại và rời khỏi núi Cửu Hoa ngay lập tức, nếu không ông ta bắt buộc phải nhờ tôi giúp đỡ.
Ngay cả khi không có “Tinh Quan Yếu Quyết”, khả năng phán đoán địa hình của tôi vẫn chính xác hơn họ, đây là sự tự tin mà tôi có được trong nhiều năm đắm chìm trong nghiên cứu.
Quả nhiên càng ngày Lưu Hàn Thu càng do dự, mắt thấy tốc độ của chấm đỏ kia càng lúc càng nhanh, khoảng cách giữa chúng tôi cũng dần kéo dài ra, cuối cùng ông ta cũng phải lên tiếng.
“Có phải “Tinh Quan Yếu Quyết” được chia làm bốn chòm sao lớn không?” Lưu Hàn Thu hỏi trước.
Trong lòng tôi nổi lên sự nghi ngờ, nếu ông ta thực sự biết về “Tinh Quan Yếu Quyết” sẽ không nên hỏi ra một câu như vậy, mà sẽ hỏi thẳng vào cuốn Tham Lang, bởi vì hai cuốn trước không hề nhắc tới bốn chòm sao lớn.
Nhưng nếu ông ta đã hỏi như vậy, tôi cũng chẳng có nghĩa vụ gì mà phải sửa cho đúng, ông ta biết càng ít tôi càng có lợi, vì thế tôi cũng chỉ gật đầu.
Lưu Hàn Thu thần bí nói: “Như tôi đã nói trước đây, bốn chòm sao này lần lượt được phân công đại diện cho bốn kỹ năng khác nhau, bây giờ tôi sẽ nói cho cậu biết một kỹ năng, phần còn lại phải tuỳ vào cậu rồi.”
Tôi chỉ ừ một tiếng chứ không bày tỏ ý kiến gì, Lưu Hàn Thu chỉ tay về phía đông, nói: “Đông Phương Thương Long Thất Túc ý chỉ sừng rồng, nối tới đuôi rồng, ẩn chứa bốn thuật ngắm sao. Nghe nói nếu thành thạo thì sẽ có thể nhìn sự thay đổi của sao trên trời mà tìm được phương hướng và vị trí của mộ cổ.”
“Cáo già!” Thấy đã qua một lúc lâu mà ông ta chưa nói gì thêm, tôi không khỏi chửi nhỏ một câu.
Lưu Hàn Thu cười một tiếng:
“Nhóc con, đừng tưởng nói thầm thì không ai nghe thấy, “Tinh Quan Yếu Quyết” chính là bí mật hàng đầu của nhà họ Lưu, tôi biết được nhiêu đó đã là kỳ tích rồi! Ba hướng còn lại tôi sẽ không nói ra đâu, chờ đến khi cậu lấy được huyết ngọc thì tôi nhất định sẽ nói cho cậu biết, nhưng đây là tất cả những gì tôi biết về Đông Phương Thương Long Thất Túc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận