Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 406

Các chuyên gia khảo cổ và những người đứng đầu ngành âm nhạc đã chung sức hợp tác cùng nhau nghiên cứu ròng rã gần một tháng trời mới có thể hiểu rõ được bộ chuông nhạc này.
Bộ chuông nặng 2567 ki-lô-gram, có âm vực kéo dài 5 quãng rưỡi, chỉ kém đàn dương cầm hiện nay 1 quãng tám.
Âm vực trung tâm có tổng cộng 12 bán âm, phát hiện này đã gây ra chấn động khắp Trung Quốc và thậm chí là cả thế giới!
Sáu mươi lăm chuông nhạc được xếp thành tám nhóm theo thứ tự kích thước và cao độ được treo trên khung chuông ba tầng, ba nhóm mười chín chuông ở tầng trên cùng là chuông có hình vuông, hình dáng nhỏ bé, và trên đó được khắc lên một dòng chữ màu vàng, những chữ này cũng có dạng hình vuông, chỉ là chữ hình vuông được khắc trên cột tương đối ít, và chỉ có tên gọi của nốt nhạc mới được đánh dấu ở một bên.
Tầng giữa và tầng dưới có 45 chiếc chuông được chia làm 5 nhóm, có tay cầm dài, thân chuông được trang trí hoa văn Bàn Hủy Văn tinh tế và sắc sảo, cộng thêm một chiếc chuông mạ vàng.
- Giải thích, Bàn Hủy Văn là Tám cặp rồng lớn và một số cặp rồng nhỏ đan xen với nhau. Hết giải thích.
Theo nghiên cứu của Cố Thuận Chương, chiếc chuông này là quà tặng của Sở Huệ Vương.
Trên chuông có khắc chữ vàng, tất cả đều có liên quan tới phương diện âm nhạc.
Mặt giữa và mặt trái của chuông được đánh dấu bằng 22 tên thuộc các cao độ khác nhau như Cung, Vũ, Thương, vân vân... mặt còn lại cũng được đúc tên khí, điệu và tên âm bổng, cũng như sự tương ứng có liên quan đến tên khí và tên thang âm giữa nước Tăng, Sở, Chu, Tề và Tấn.
Việc khai quật được bộ chuông nhạc của Tăng Hầu Ất đã gây ra chấn động cho ngành khảo cổ thế giới, bởi vì cách đây hơn 2000 năm trước đã xuất hiện một loại nhạc khí tinh mỹ và một dàn nhạc khổng lồ như vậy là một điều cực kỳ hiếm thấy trong lịch sử văn hóa thế giới.
Việc đúc thành bộ chuông này đã cho thấy những thành tựu to lớn của công nghệ đúc đồng trong nước ta, đồng thời cũng thể hiện sự kết tinh trí tuệ cao của thế hệ Hoa Hạ cổ đại và cũng là bằng chứng lịch sử về “nền văn minh cổ đại” của Hoa Hạ!
Sau khi những chiếc chuông nhạc này được khai quật, một lượng lớn các đơn vị cảnh sát vũ trang đã nhanh chóng phong tỏa toàn bộ ngọn núi và vây kín không kẽ hở toàn bộ hiện trường khảo cổ, mà nhiệm vụ của 701 chúng tôi cũng coi như đã hoàn thành.
Lão Yên cũng đã giải thích rõ ràng về tình huống ở trong lăng mộ, sau đó dẫn chúng tôi lặng lẽ rút lui khỏi núi Diệp Gia, dù sao 701 cũng không thể lộ diện ở trước mặt người khác được.
"Tiểu Yên, con sắp xếp cho thầy một chỗ ở trước đi." Trên đường trở về Yến Kinh, đội trưởng Bạch nhỏ giọng nói.
Lão Yên nhướng mày, kêu đội trưởng Bạch cứ trực tiếp chuyển vào 701 thì bị bà ấy từ chối, chỉ thấy bà ấy nhỏ giọng cười nói: “Cho dù muốn trở về, thầy cũng muốn đường đường chính chính trở về.”
“Thầy, thầy cứ yên tâm, con nhất định sẽ minh oan cho thầy!" Lão Yên nhìn về phía trước, đồng thời thu hết mọi cảm xúc của mình vào trong mắt, cuối cùng là nhẹ giọng trịnh trọng nói.
Chúng tôi đi đường không ngừng nghỉ và trực tiếp lấy tốc độ nhanh nhất để trở về Yến Kinh.
Sau khi tiến vào địa giới Yến Kinh, đội trưởng Bạch lộ ra vẻ kích động rất rõ ràng, thậm chí bà ấy còn không ngừng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nha Tử đang lái xe cũng nhìn ra cảm xúc của bà ấy, cho nên anh ta đã cố ý giảm tốc độ lại để bà ấy có thể nhìn rõ hơn khung cảnh ở bên ngoài.
“Hơn mười năm rồi, Yến Kinh vẫn không có gì thay đổi.” Đội trưởng Bạch cảm thán.
Lão Yên cười ha ha nói: "Đúng vậy, thầy chưa trở lại, thành phố Yến Kinh này nào dám có thay đổi gì chứ?"
"Con đúng là dẻo miệng mà." Đội trưởng Bạch cũng cười lớn, sau khi rời khỏi lăng mộ tối tăm không thấy ánh mặt trời, cảm xúc của bà ấy rõ ràng đang tốt hơn từng ngày.
Chỉ trong hai ngày đi đường ngắn ngủn, khí chất u ám của bà ấy cũng đã tiêu tán hầu như không còn, thậm chí là trông còn tươi sáng hơn rất nhiều, mà ngay cả tôi cũng từ trên người của bà ấy mà nhìn ra một số phẩm chất tương tự như lão Yên.
Nha Tử lái xe đi dạo một vòng quanh thành phố Yến Kinh, sau đó mới hỏi lão Yên là muốn lái xe thẳng về 701 hay sao?
Lão Yên đương nhiên là muốn trực tiếp nói đưa đội trưởng Bạch về 701, nhưng đội trưởng Bạch lại không đồng ý, dù sao thì chuyện “bà ấy” đầu cơ trục lợi quốc bảo xuất hiện một cách khó hiểu đó đã đẩy bà ấy lên đầu sóng ngọn gió.
Nếu lúc này bà ấy lại xuất hiện ở 701, không chỉ khiến bản thân trăm miệng khó cãi mà còn liên lụy tới lão Yên.
"Cho dù hoàn cảnh có khó khăn đến mấy thì con vẫn có thể vượt qua được, cho nên thầy, chúng ta không cần sợ đám khốn nạn đó. Ít nhất thì con vẫn có thể đảm bảo 701 của hiện tại sẽ tin tưởng vào nhân phẩm của thầy.” Lão Yên thản nhiên nói.
Bởi vì theo ý của ông ấy, nếu như ngay cả thầy của mình mà cũng không thể đường đường chính chính bảo vệ, vậy thì việc ông ấy làm chủ nhiệm cũng không có ý nghĩa gì.
Nhưng đội trưởng Bạch vẫn lắc đầu nói: "Tiểu Yên, những thua thiệt mà thầy đã nếm qua, con không thể ăn lại lần thứ hai."
Lão Yên im lặng, lúc đó đội trưởng Bạch đã quản lý 701 thành một khối vững chắc như thép, nhưng vẫn xảy ra chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận