Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 448

"Cái gì?” Lão Yên nhảy dựng lên: "Cô Tứ, ngài không nói sai đó chứ?"
Cô Tứ liếc nhìn lão Yên, sau đó chỉ thấy ông ấy lộ ra vẻ lúng túng rồi nói mình không phải đang nghi ngờ khả năng phán đoán của cô Tứ, chỉ là ông ấy thật sự không hiểu cho cái đám văn không được võ không xong kia đi theo làm gì, 303 vẫn luôn coi thường người của 701 có xuất thân là thổ phu tử, mà không nghĩ tới lão Yên cũng đang coi thường bản lĩnh của bọn họ.
Cô Tứ không cảm thấy mình đang bị mạo phạm, chỉ thấy anh ấy chậm rãi nói: “Trước đây, 701 luôn xuất hiện ở những nơi hẻo lánh ít người lui tới, nhưng núi Cửu Hoa này lại rất nổi tiếng, cho nên chúng ta không có khả năng làm việc một cách lặng yên không một tiếng động hoàn toàn được, vì vậy cần có 303 giúp chúng ta tùy thời xử lý mọi việc."
Anh ấy nói rất có lý, khiến chúng tôi nhất thời không biết phải phản bác như thế nào.
Phải mất một lúc lâu lão Yên mới đau đầu nói: "Thật tình, thà kêu tôi đại chiến ba trăm hiệp với cương thi còn hơn hợp tác với cái tên trọc họ Lưu kia, cô Tứ, chẳng lẽ thật sự không còn cách nào khác sao?”
“Lão Yên, tác dụng của 303 không nên bị ân oán cá nhân làm mai một." Cô Tứ nhàn nhạt duỗi ra một ngón tay trắng nõn chỉ vào lão Yên, mặc dù biểu tình không có chút thay đổi nào, nhưng mọi người đều có thể nhìn ra anh ấy đang cảm thấy không vui.
Lão Yên nghiêm mặt, sau đó lập tức tỏ vẻ nghiêm túc nói: "Ngài nói đúng, vậy khi nào chúng ta sẽ xuất phát?”
“Mọi người sẽ liên lạc với người của 303 trước, hai đơn vị cần gặp mặt nhau một lần trước khi đi." Cô Tứ nói.
Sau đó lại nhìn về phía tôi: "Hôm nay vừa đến Yến Kinh, nghe nói cậu có việc tìm tôi?”
“Hả? Đúng đúng đúng, là về "Tinh Quan Yếu Quyết.” Tôi đang cảm thấy phiền lòng khi nghe cuộc trò chuyện của họ thì thấy cô Tứ hỏi một câu, tôi liền nhanh chóng trả lời.
Cô Tứ gật nhẹ đầu: “Lão Yên, ông hãy sắp xếp cuộc gặp mặt với người của 303 vào trưa mai. Trường An, cậu đi với tôi."
Dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, tôi mang theo tâm trạng được sủng mà lo sợ đi ra khỏi văn phòng của lão Yên và đi theo cô Tứ về ký túc xá, tuy không biết tại sao anh ấy lại đến ký túc xá nhưng tôi cũng không dám hỏi, nên chỉ có thể ấp úng mời anh ấy vào trong ngồi rồi lẳng lặng chờ đợi.
"Cậu xem đến quyển Tham Lang rồi đúng không?" Cô Tứ nhìn lướt qua ký túc xá, cũng không biết có phải là đang cảm thấy ghét bỏ nơi này quá nhỏ hay không mà không có ngồi xuống, chỉ đứng ở bên cạnh bàn, nhưng giọng nói lạnh lùng của anh ấy lại khiến tôi chợt giật mình.
Anh ấy kiên nhẫn giải thích: “Với thiên phú của cậu, việc cậu xem hiểu được hai quyển trước chỉ là vấn đề thời gian. Cho dù xem không hiểu thì vẫn có đám người lão Yên và lão Hứa, cho nên không đến mức phải tìm đến tôi, việc cậu tìm tới tôi thì điều đó đã nói rõ là cậu hoàn toàn xem không hiểu, như vậy thì cũng chỉ còn lại quyển Tham Lang."
Tôi cảm thấy có chút xấu hổ mà gãi đầu: "Vâng, là do tôi hoàn toàn xem không hiểu nên muốn nhờ ngài giúp đỡ.”
Tôi vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ, mặc dù tuổi tác của cô Tứ nhìn qua cũng không lớn lắm, nhưng khi đứng ở trước mặt anh ấy thì tôi lại cảm thấy vô cùng dè dặt.
Kỳ thật, nếu suy nghĩ kỹ lại thì ngoài tính cách lạnh lùng của anh ấy ra thì cũng không khó ở chung, về cơ bản là có hỏi có đáp, không thể nói thẳng thì sẽ không mở miệng, cho nên rất dễ dàng phân rõ được tính chân thực trong lời nói của anh ấy.
“Quyển Tham Lang này hiện vẫn còn quá sớm đối với cậu.”
Cô Tứ vừa nói xong những lời đó tôi liền cảm thấy có chút thất vọng, nhưng rất nhanh tôi cũng chợt hiểu được, nếu cả lão Yên và cô Tứ đều cảm thấy hiện tại nó không phù hợp với tôi, vậy tôi có muốn cũng không thể cưỡng cầu.
Nhưng ai biết trước khi sự thất vọng của tôi mất đi, cô Tứ lại bổ sung thêm một câu: “Nhưng tôi có thể tiết lộ một chút cho cậu trước.”
Tôi lập tức dùng ánh mắt tràn đầy tò mò mà nhìn anh ấy, mà anh ấy cũng không nói vòng quanh trực tiếp mở miệng nói: “Quyển Tham Lang này tượng trưng cho bốn tuyệt học của nhà họ Lưu cậu, mỗi một tuyệt học lại tương ứng với chòm sao khác nhau, sau khi nắm vững toàn bộ là có thể chân chính trở thành Hắc Linh Tinh Quan và kế thừa di chí của tổ tiên.”
"Bốn tuyệt học?" Con mắt của tôi đột nhiên sáng lên: "Có phải mỗi chòm sao tượng trưng cho một tuyệt học không?"
Cô Tứ “ừ” một tiếng: "Tôi chỉ có thể tạm thời nói từng đó cho cậu biết, sau khi chuyến đi đến núi Cửu Hoa này kết thúc, cậu lại đến hỏi tôi.”
"Cô Tứ cũng đi à?” Tôi hưng phấn hỏi, mặc dù tôi đã ở 701 lâu như vậy, nhưng ngoại trừ việc nhìn thấy thân thủ của cô Tứ vào một khắc cuối cùng trong mộ Tàm Tùng ra thì chưa từng nhìn thấy anh ấy ra tay.
Bây giờ nghe anh ấy nói như vậy thì hẳn là muốn ở cùng với chúng tôi suốt cả hành trình này, cho nên làm sao tôi có thể không vui được?
Cô Tứ gật nhẹ đầu: “Việc này rất quan trọng, lại có thế lực nước ngoài bức bách, cho nên tôi nhất định phải ra tay.”
Nói xong, anh ấy rời khỏi ký túc xá với vẻ mặt bình tĩnh và không vội vã, như thể anh ấy không quan tâm đến bất kỳ thế lực nước ngoài nào, tôi lập tức cảm thấy như mình đã có một trụ cột đáng tin cậy vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận