Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 334

Nha Tử hỏi nó có phải là cương thi không?
Nhìn vẻ mặt căng thẳng của Nha Tử, hiển nhiên nếu hung thi xuất hiện, anh ta sẽ không ngại tháo kính râm ra thêm lần nữa, biến thành con người độc ác kia.
Nhưng lão Yên lại lắc đầu: “Cũng không hoàn toàn đúng, nó càng giống như một con quỷ trong truyền thuyết hơn, chỉ là nó có thân thể thôi! Cho nên động tác của nó không bị hạn chế như cương thi, có thể nói là rất linh hoạt, thậm chí còn không bị đao hay súng làm tổn thương. Nếu muốn xử lý nó, trừ khi loại bỏ hết toàn bộ đất đỏ trong hố vạn người này, khiến nó mất đi nguồn gốc phát sinh oán khí."
Nghe ông ấy nói như vậy, chúng tôi đều im lặng, sắc mặt ai nấy đều nặng trĩu, cái gọi là hung thi này chỉ cần nghe thôi đã thấy khó đối phó rồi.
“Trường An.” Lão Yên đột nhiên gọi tôi: “Cuốn sách cô Tứ đưa cho cậu, cậu có mang theo không?”
Tôi ngạc nhiên liếc nhìn ông ấy, bởi vì cuốn sách này là do cô Tứ đưa cho tôi, những điều ghi trong đó tương đối bí ẩn nên lão Yên đã từng nhắc nhở tôi không được nói cho ai biết, nhưng bây giờ ông ấy lại đề cập chuyện này ở trước mặt nhiều người như vậy.
“Có mang theo.” Trực giác mách bảo đây chính là cọng rơm cứu mạng, vì thế tôi vội vàng gật đầu.
Tôi luôn mang theo “Tinh Quan Yếu Quyết” bên mình, không chỉ vì tác dụng của nó, mà còn vì nó cũng coi như là di vật của cha tôi, dù sao đây cũng là đồ thuộc về nhà họ Lưu.
“Cậu đã xem được bao nhiêu rồi?" Lão Yên hỏi.
Tôi càng thấy kỳ lạ hơn, nhưng tôi vẫn nói với ông ấy mình vừa xem xong cuốn Phá Quân, còn cuốn Thất Sát thì đang nghiên cứu.
Lão Yên thở hắt ra một hơi, dường như đã đưa ra được quyết định: “Bây giờ hãy xem cuốn Tham Lang cuối cùng. Tôi cho cậu nửa tiếng để xem hết."
"Cái gì?" Tôi mở to hai mắt nhìn: “Không có khả năng. Tôi mất ngần ấy năm để xem hai cuốn Phá Quân và Thất Sát mà chỉ hiểu chỗ được chỗ không, còn phải xuống mộ để xác minh từng chút một, cuốn Tham Lang có cấp bậc cao nhất này… Trong vòng nửa tiếng sao mà được chứ?”
Lão Yên đặt tay lên vai tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi nói: "Nếu cậu không muốn tất cả chúng ta đều chết ở đây thì đừng nói nhảm nữa."
Sự hoảng sợ ẩn sâu trong mắt ông ấy cũng dọa đến tôi, tôi lập tức không dám phản bác nữa, đành phải gật đầu, sau đó lão Yên bảo mọi người đừng gây ồn ào, để tôi yên tĩnh đọc sách.
Tôi lấy “Tinh quan Yếu Quyết” ra, hít một hơi thật sâu rồi rút cuốn “Tham Lang” cuối cùng ra, “Tham Lang” còn mỏng hơn mấy cuốn trước, chỉ có khoảng mười mấy tờ, tuy vậy tôi vẫn thấy rất áp lực.
Vốn tôi định đi từng bước một, nhưng nhìn bộ dáng của lão Yên, rõ ràng có thứ gì đó rất khủng khiếp trong hố vạn người này, mà “Tham Lang” rất có thể là tia hy vọng cuối cùng của chúng tôi!
Không đúng, lão Yên làm sao biết được, không lẽ ông ấy cũng đọc qua “Tinh quan Yếu Quyết” rồi?
Tôi quay lại nhìn lão Yên, nhưng ông ấy lại không cho tôi lời giải thích, tôi đành thở ra một hơi, ép mình bình tĩnh lại để nghiên cứu cuốn “Tham Lang”.
Phần mở đầu của cuốn này đơn giản hơn, chỉ có một câu: “Nếu thành công, trên xem Bắc Đẩu, dưới đạp núi sông, kế nhiệm Hắc Linh Tinh Quan”. Nhưng bởi vì lợi ích mà hai cuốn đầu tiên đã mang lại khiến tôi không dám đánh giá thấp cuốn sách này, nên trong lòng gần như mang theo nỗi kính sợ mà mở nó ra.
Nhưng vừa mở ra, tôi lập tức lâm vào trạng thái mờ mịt, “Thất Sát” tập trung vào kiến ​​thức trộm mộ, “Phá Quân” tập trung vào các loại tuyệt học, “Tham Lang” này thế mà lại là về chiêm tinh học?
Cuốn “Thất Sát” đã từng đề cập đến chiêm tinh học, nhưng chỉ có vài từ nên tôi chỉ biết cách dựa vào các ngôi sao để nhìn ra phương hướng, ai mà ngờ cuốn quan trọng nhất lại là về chiêm tinh học?
"Đúng rồi, lẽ ra mình phải đoán trước được chứ." Tôi tự nhủ.
Chỉ bằng vào cái tên Tinh Quan thôi cũng đã có thể đoán được nội dung về chiêm tinh học nên chiếm đa số mới đúng, trước đây vậy mà tôi lại không hề để ý đến.
Nhưng mà chiêm tinh ... Tôi nhìn lên đỉnh mộ, lại một lần nữa tự hỏi liệu có phải lão Yên đã tuyệt vọng đến mức cái gì cũng muốn thử rồi hay không.
Nhưng dù sao nửa tiếng cũng không nhiều lắm, tôi không dám lãng phí thêm thời gian nên vội vàng xem từng trang một, chẳng mấy chốc đã bị những thứ bên trong hấp dẫn!
Mở đầu là sơ đồ vẽ tay của 28 chòm sao, nhìn qua cực kỳ đơn giản, nhưng những chòm sao chủ yếu đều được đề cập đến, nhìn qua cực kỳ thần bí, tiếp theo là một cái gì đó tương tự như khẩu quyết.
"Năm ngôi sao có màu sắc, kích thước khác nhau, chúng đều vận hành thuận theo tiết trời. Có loại thì thay đổi màu sắc. Ngôi sao màu xanh được so sánh với vai trái, màu đỏ được so sánh với trái tim, màu vàng được so sánh với vai phải, màu trắng so với Lang Tinh, màu đen so với Khuê Tinh, nếu không mất đi màu sắc vốn có, mà ứng với bốn mùa thì là điềm lành, còn mất đi màu sắc thì chính là điểm xấu."
Mặc dù tôi không hiểu rõ lời mở đầu này lắm, nhưng cũng biết đây là một biện pháp để bói toán, chỉ là không hiểu tại sao lại có câu này.
"Mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao tự nhiên xuất hiện trong không trung, chuyển động và dừng lại của chúng đều cần đến khí."
"Nhiếp đề, điền tinh đều vận hành. Mặt trời di chuyển một lần, mặt trăng di chuyển mười ba độ, hàng năm chậm rãi, có thể thấy không liên quan gì đến nhau."
Càng về sau tôi càng đọ càng không hiểu, cẩn thận nghiên cứu một hồi vẫn rất mờ mịt, lão Yên không thể đợi lâu hơn nữa: “Đọc nhanh lên!”
Tôi thở dài, cũng biết không thể nghiên cứu kỹ lưỡng những thứ này chỉ trong nửa tiếng, nên tôi nhanh chóng lật qua, gần như đọc hết tất cả các khẩu quyết chỉ trong một lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận