Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 394

Đương nhiên cũng có một vài đế vương không đi theo lẽ thường, ví dụ như mộ Tào Tháo cho tới nay vẫn còn là một ẩn số, lại ví dụ như mộ của Tần Thủy Hoàng cũng không có tin tức…
Kể ra thì mộ nước Tăng không hề được xây dựng theo chòm sao, khi tới tôi đã xem qua phong thủy của núi Diệp Gia, nhiều nhất cũng chỉ có thể chôn cất một quan lớn, ngay cả chư hầu cũng không được, vì vậy trên cánh cửa đồng thau này xuất hiện bản đồ sao làm tôi cảm thấy rất ngoài ý muốn.
“Trường An, làm sao vậy?” Lão Yên tràn đầy mong đợi nói.
Tôi lắc đầu: “Tôi nghiên cứu không sâu về chòm sao, cơ bản thì có thể thông qua chòm sao để đoán ra phong thủy đơn giản, nhưng nếu như bảo tôi giải mật mã hoặc là phán đoán vị trị mộ lớn thì có hơi không đủ.”
Lão Yên hơi thất vọng một chút, nhưng có lẽ sợ tôi nghĩ nhiều, ông ấy gượng gạo cười nói là không sao, chúng tôi đều thử xem, nói không chừng sẽ có thể mở được.
Nhưng rõ ràng lời này ông ấy nói rất không tự tin, trước kia ông ấy là Mô Kim hiệu úy, đều dựa vào địa thế núi sông để lần ra mộ huyệt, loại phương pháp này tuy rằng sẽ có chút sai số bởi vì thay đổi của địa thế, nhưng mà tổng thể thì cũng đáng tin, bởi vì địa thế núi sông sẽ không có thay đổi quá lớn trong mấy ngàn năm, vì vậy có rất nhiều ngôi mộ chỉ cần tìm ra long mạch là có thể tìm được.
Chẳng qua mộ nước Tăng này cả hai đều không dính, xem về chòm sao thì không phải là vùng đất trù phú có phong thủy cực tốt gì cả, xem về địa thế sông núi thì thậm chí còn có chút kiêng kỵ, vì vậy phương pháp của hai người chúng tôi đều không có tác dụng.
“Thầy, thầy thử xem?” Lão Yên rời ánh mắt lên người đội trưởng Bạch.
Tầm mắt của đội trưởng Bạch dán trên cánh cửa đồng thau, cũng không biết có nghe thấy lời của lão Yên không nữa, bà ấy chỉ duỗi tay ra sờ lên chỗ gồ ghề trên mặt cửa, giống như là trong những thứ đó đang ẩn giấu bảo vật vô cùng quý hiếm nào đó.
Một lúc lâu sau, bà ấy mới nhìn về phía tôi: “Trường An, cậu biết phương pháp nhìn sao chọn ngày không?”
“Cái này thì tôi biết.” Tôi gật đầu, sau đó mở miệng nói lưu loát khẩu quyết của chọn ngày: “Sao Giác thuộc mộc tinh, là rồng, đứng đầu trong bảy chòm sao ở phía Đông, có hai ngôi sao như hai sừng của thanh long! Sừng rồng là thứ xông lên đầu tiên trong chém giết, thiên về hung….
Giá tú trị nhật không thể khinh, tế tự hôn nhân việc chẳng thành, mai táng nếu vẫn vào ngày ấy, chỉ nội ba năm xảy tai kinh; Sao Cang thuộc Kim tinh, là rồng, chòm sao thứ hai của phía Đông, là cổ thanh long, có sừng rồng bảo vệ! Thay đổi sẽ kéo theo toàn thân, thiên về cát, Trăm việc ngày cang có thể câu.
Hôn nhân tế tự có cuối đầu, chôn cất rồi ra có quan quý, mở cửa thả nước có công hầu… sao Đẩu thuộc mộc tinh, là con rắn, chòm sao đứng đầu của phía Bắc, vì những sao khác tổ hợp thành hình dáng như cái đấu mà có tên đó!
Người cổ đại còn gọi là “Thiên miếu”, thuộc về ngôi sao thiên, người thường không thể tùy tiện mạo phạm, nhiều về hung, đẩu tú ngày này chẳng tốt lành, hôn nhân tế tự việc không thành, chôn cất không thể dùng ngày ấy, trăm việc nghìn công thảy không thành…”
Những thứ này là phương pháp dân gian dùng chòm sao để chọn ngày tốt, nhưng thật ra cho dù là trong cung đình, cái gọi là khâm thiên giám cũng dùng những lời giải thích như thế này, chẳng qua là nói mơ hồ hơn mà thôi.
Đội trưởng Bạch khen ngợi gật đầu: “Cậu nói đúng, từ xưa tới nay phái ta không chú trọng như Mô Kim hiệu úy, mấy người lão Yên chú trọng ‘Người thắp nến, ma thổi đèn’, chúng ta thì chú trọng hơn vào kỹ thuật của đôi tay, người tài cao gan lớn thì thiên hạ không có ngôi mộ nào là không xuống được.
Vì vậy về phương diện cơ quan, phái ta lại rất có trình độ! Nhưng mà tôi thấy cánh cửa đồng thau này không giống như có cơ quan cao siêu nào, vì vậy có một loại suy đoán.”
“Suy đoán gì ạ?” Tôi vội vàng hỏi.
Tai đội trưởng Bạch chạm nhẹ vào những vết gồ ghề: “Có khả năng nào là phải xem bói không?”
Xem bói?
Tôi sững sờ, chẳng lẽ cánh cửa đồng thau này có ý thức sao? Tính chuẩn cho nó thì nó sẽ tự động cho chúng tôi đi vào? Nếu thật sự là như vậy, vậy cũng quá khó mà tin được nhỉ?
Lão Yên phản ứng lại cực nhanh, tiếp lời của đội trưởng Bạch: “Ý của thầy là bài kiểm tra của cánh cửa đồng thau này là khả năng xem bói của người tới sao?”
“Đúng vậy, mọi người xem…” Đội trưởng Bạch sờ vào những chỗ gồ ghề đó: “Chúng nó có thể động đậy, nhưng biên độ động không lớn, nhìn có vẻ là muốn chúng ta xếp nó vào vị trí chính xác.”
Tôi nghe mà vẫn mông lung không hiểu, lão Yên và giáo sư Hứa đã hiểu được, động tác của Nha Tử còn nhanh hơn, anh ta trực tiếp chạy qua bảo tôi mau mau tính một quẻ đi.
Tôi bị bọn họ nhìn mà không hiểu gì cả, lão Yên buồn cười nói tới bây giờ tôi vẫn chưa nghĩ ra sao?
“Các người sẽ không nói là, bản đồ hai mươi tám chòm sao này đang lộn xộn, muốn tôi xếp đúng một lần nữa á?” Tôi há to miệng.
Lão Yên vỗ tay: “Đúng vậy, không chỉ phải xếp đúng, còn phải dựa vào vận mệnh của nước Tăng, hoặc là cuộc đời của Tăng Hầu Ất để mà xếp, vậy thì mới gọi là tính quẻ!”
Tôi chỉ cảm thấy câm nín, có thể nói hiểu biết của tôi về hai mươi tám chòm sao mới đang ở giai đoạn bị bô tập nói, trong khi đó chỉ riêng việc sắp xếp đúng thước trắc tinh thôi cũng đã là một công trình rất lớn, càng huống chi tôi còn phải dựa vào vận mệnh nước Tăng và cuộc đời của Tăng Hầu Ất để mà xếp.
Trước không nói tới những cái khác, vận nước của nước Tăng thì còn tạm, cuối cùng nhất định là thành diệt vong, nhưng cuộc đời của Tăng Hầu Ất ai mà biết được, một người không được ghi lại trong tài liệu lịch sự, lẽ nào tôi còn có thể dựa vào không khí để đặt ra cuộc đời của ông ấy sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận