Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1000. Truy Giáp Thánh vệ cường đại



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmBiểu cảm trên gương mặt Truy Giáp Thánh vệ ngưng kết, tiếng cười im bặt.Sau đó hắn ta ôm đầu, gầm rú thê lương.“A…”Truy Giáp Thánh vệ chung quanh kinh hãi, trận hình không thể tránh khỏi xuất hiện hỗn loạn.Người Thánh tộc vì nguyên nhân hoàn cảnh, trải qua mấy ngàn năm diễn hóa, dáng dấp hình thể khoẻ mạnh, người cao ngựa lớn, am hiểu tu luyện nhục thân.Tinh thần của bọn hắn lại thuộc dạng yếu, cộng thêm thiếu công pháp tương ứng.Thần thức của Lữ Thiếu Khanh cường đại, so với Hóa Thần không thua bao nhiêu.Trong cùng cảnh giới không ai có thể ngăn cản được công kích thần trí của hắn huống chi chỉ là Truy Giáp Thánh vệ Kết Đan kỳ.Dù hắn ta là đội trưởng, hắn ta cũng chỉ là một Kết Đan kỳ.Có thần thức thấp thấp hơn thần thức của Lữ Thiếu Khanh một cấp thì căn bản không có sức chống đỡ công kích thần thức của Lữ Thiếu Khanh.Hắn ta chỉ kêu thảm hai tiếng liền chậm rãi ngã xuống, hai mắt hắn ta trắng bệch, đau đớn do thức hải bị phá hư khiến hắn ta ngất đi, hơn nữa cho dù có tỉnh lại thì hắn ta cũng sẽ trở thành một kẻ ngu ngốc.Đông đảo Truy Giáp Thánh vệ nhao nhao kinh hãi.Trận hình đại loạn, nhưng dù sao bọn hắn cũng là quân tinh nhuệ, lập tức có người đứng ra, hét lớn: “Ổn định!”Hét lớn một tiếng, đinh tai nhức óc khiến những kẻ đang hoảng hốt khác kịp thời ổn định lại.Nhưng, một khắc sau, lại một cỗ thần thức cường đại bao phủ tới.Thừa dịp hỗn loạn, Lữ Thiếu Khanh lạnh lùng xuất thủ, kiếm ý cường đại bộc phát, bao phủ tất cả Truy Giáp Thánh vệ.Lữ Thiếu Khanh nhìn Truy Giáp Thánh vệ ngã xuống thì nhẹ nhàng thở ra, vuốt trán một cái.“Phù, mệt chết ta.”Kế Ngôn khinh bỉ: “Ngươi còn toát mồ hôi?”“Toát cái lông ngỗng: “ Lữ Thiếu Khanh mắng to: “Còn nói cao thủ gì đó, cuối cùng không phải cũng ta ra tay sao?”Kế Ngôn nhìn Truy Giáp Thánh vệ không còn chút khí tức tên mặt đất, sắc mặt có vài phần ngưng trọng: “Nếu để cho bọn hắn đến Thập Tam Châu, vô địch!”Một đại đội, năm mươi tu sĩ Kết Đan kỳ, kết trận chiến đấu mà có thể chống đỡ được tiến công của hắn ta đủ để nhìn ra được sự kinh khủng của bọn hắn.Để cho bọn hắn đến Thập Tam Châu, những tu sĩ nhân tộc bình thường kia căn bản không phải đối thủ của bọn hắn.Năm bè bảy mảng, người tới nhiều mấy cũng không làm nên chuyện gì.Có nhiều cừu non đi nữa thì cũng không thể thắng được đàn sói hung ác.Lữ Thiếu Khanh khinh bỉ: “Mắc mớ gì tới huynh chứ? Trời sập, có người cao hơn đỡ rồi. Trung Châu có nhiều người cao nhất, sợ cái quái gì!”Đương nhiên, Lữ Thiếu Khanh cũng bày tỏ sự khẳng định đối với thực lực của Truy Giáp Thánh vệ: “Có thể kéo dài thời gian hai người chúng ta lâu như vậy, cũng coi như có tiền đồ. Chết trên tay ta cũng không tính oan uổng, xuống dưới gặp Diêm Vương cũng có vốn để bốc phét.”Lời này nghe thế nào cũng thấy người đang bốc phét và mình.Lữ Thiếu Khanh nói khoác vài câu, liền tiếp tục xuất phát: “Cách Tuyệt Phách Liệt Uyên còn nửa ngày, bà nội nó, Thánh Sơn thật to lớn.” Người ba nhà Loan gia, Kiếm gia, Thôi gia gần như đi chung một đường, người nhiều nhất là Thôi gia, Thôi Chương Minh cầm đầu mang theo bốn mươi, năm mươi người, tiếp theo đến Kiếm gia, nhân số hơn ba mươi người, ít nhất là Loan gia, bọn hắn chỉ phái đệ tử trẻ tuổi tới, người cùng thế hệ với Thôi Chương Minh, Kiếm Ngũ không tới.Đệ tử ba nhà có quan hệ hơi tốt một chút tạo thành một đội đi đằng sau đại đội, trong đó bao gồm Loan Tinh Duyệt, Loan Hi của Loan gia, Kiếm Lan của Kiếm gia, Thôi Thanh của Thôi gia.Lần này Loan Hi đi cùng với Loan gia định nhân cơ hội tu luyện một thời gian nâng cao thực lực của mình.Gặp được chuyện như thế này khiến hắn ta hưng phấn đến mức cơ thể run rẩy.Vốn hắn ta tưởng ngày báo thù sẽ xa vời, không ngờ Kế Ngôn lại là gian tế nhân tộc.Bởi vậy, hắn ta có thể danh chính ngôn thuận đi theo đội quân đông đảo này vây quét Kế Ngôn, thậm chí giết chết Kế Ngôn.Đối với hắn ta mà nói, giết chết Kế Ngôn khiến hắn ta kích động hơn cả được ban thưởng.Kế Ngôn đánh bại hắn ta, thù này hắn ta nhất định phải báo.Nhìn nhân mã ba nhà trùng trùng điệp điệp, khí thế trùng thiên, sau lưng còn có vài người khác đi theo, nhân số đội ngũ truy sát đã vượt quá một trăm bốn mươi người, tất cả đều là Kết Đan kỳ trở lên, Nguyên Anh kỳ có mấy người, loại thực lực này trên Hàn Tinh đủ để đồ diệt bất kì thành trì nào ngoài Thánh địa.Loan Hi nhìn thanh thế đội ngũ truy sát lớn như vậy trong lòng tỏa ra hào khí: “Lần này hai nhân tộc nhỏ nhoi chắp cánh khó thoát.”Kiếm Lan đắc ý nói: “Đúng vậy, đã vậy bọn hắn không chạy xuống dưới núi mà chạy ngược lên trên núi, cười chết người. Chắc là tưởng trên núi có người cứu được bọn hắn?”Thôi Thanh cười nói: “Bọn hắn trốn không thoát, cho dù là Nhị trưởng lão thì lần này cũng sẽ không dám xuất thủ.”Nhắc đến Nhị trưởng lão, ngữ khí Kiếm Lan lờ mờ mang theo tiếc nuối: “Gian tế nhân tộc vất vả trà trộn, kết quả còn chạy tới ám sát Nhị trưởng lão thì sao nhỉ? Lợi dụng việc này làm chút gì đó với Nhị trưởng lão có được không?”Tất cả mọi người hiểu ý của Kiếm Lan, làm chút gì đó là có thể gán cho Nhị trưởng lão tội danh cấu kết với gian tế nhân tộc.Đến lúc đó cho dù không có việc gì thì cũng phải đánh đổi một số thứ. Có thể tiến một bước chèn ép phe Nhị trưởng lão.Trong lòng Thôi Thanh sợ hãi, nàng ta nói: “Không biết tiểu nhân hèn hạ Trương Chính kia rốt cuộc đã dùng pháp khí gì mà lại có thể tạo ra bạo tạc khủng bố như vậy.”Loan Tinh Duyệt suy đoán: “Bọn hắn là gian tế do nhân tộc điều động đến, trong tay nắm giữ pháp khí có sức mạnh cường đại là rất bình thường.”Sắc mặt Thôi Thanh trắng bệch, trong lòng nghĩ mà sợ, đồng thời lại may mắn không thôi: “May là dùng hắn ta để đối phó với Nhị trưởng lão, nếu để dùng để đối phó chúng ta…”Sắc mặt mọi người trở nên khó coi.Dùng để đối phó bọn hắn, bọn hắn ngay cả cặn bã cũng không còn. Hết chương 1000.

Bạn cần đăng nhập để bình luận