Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Chương 2964: Cảm thấy áp lực Kim Hoa (length: 6964)

Kim Hoa rất tức giận.
Không biết trời cao đất rộng tiểu bối, vậy mà một lần lại một lần cự tuyệt thiện ý của hắn.
Không hề xem hắn là nửa bước Tiên Đế ra gì.
Hiện tại đám tiểu bối đều là như thế không có lễ phép sao?
Đối mặt với kiếm quang đột kích của Kế Ngôn, hắn chỉ vung tay lên, đầy trời kiếm quang liền toàn bộ biến mất.
Phảng phất như bị một cái đại thủ lấy đi.
Đồng thời hắn vung tay lên, quy tắc thiên địa đại biến, tự thành một cái thế giới.
Lực lượng kinh khủng đè ép về phía Kế Ngôn.
Đối với Kế Ngôn mà nói, hắn đối mặt không phải Kim Hoa, mà là một thế giới lực lượng.
"Phụt!"
Bề mặt da thịt Kế Ngôn đột nhiên nổ tung, tiên huyết vẩy ra.
Một chỗ rồi lại một chỗ nổ tung, tiên huyết phun ra liên tiếp.
Sắc mặt Kế Ngôn trắng bệch với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Cả người lung lay sắp ngã, phảng phất sẽ ngã xuống bất cứ lúc nào.
"Ông!"
Kế Ngôn dốc hết toàn lực, huy kiếm xuất kích.
Lấy công kích đối kháng công kích.
Mỗi một lần công kích bị dập tắt, hắn lại tiếp tục xuất kiếm.
Cứ như vậy không ngừng lặp lại, cuối cùng đánh tan công kích của Kim Hoa.
Tình trạng của hắn càng thêm tệ, thở hổn hển liên tiếp thân thể đều không còn thẳng.
"Hắn, hắn..."
Vẻ ngoài của Kế Ngôn khiến không ít người da đầu tê dại, không dám tin tưởng.
Công kích của nửa bước Tiên Đế a, Kế Ngôn lại có thể cứ thế mà ngăn được.
Không phải dựa vào phòng ngự để ngăn cản, mà là dựa vào công kích của mình chính diện đánh tan công kích của nửa bước Tiên Đế.
Công kích của Kế Ngôn lợi hại như vậy sao?
Ngay cả Kim Hoa cũng không nhịn được kinh ngạc.
Biết rõ công kích của Kế Ngôn sắc bén, nhưng không ngờ công kích của Kế Ngôn lại sắc bén đến vậy.
Lại có thể chính diện đánh tan công kích của hắn.
Kẻ này không tầm thường!
Sắc mặt Kim Hoa có chút âm trầm, trong lòng sinh ra càng nhiều sát ý.
Hiện tại công kích của Kế Ngôn đã sắc bén như thế, cùng cảnh giới phía dưới, ai có thể là đối thủ của hắn.
Một khi Kế Ngôn bước vào nửa bước Tiên Đế, Kim Hoa không dám chắc chắn liệu có thể ngăn cản được công kích của Kế Ngôn hay không.
"Tốt, rất..."
Chưa đợi hắn nói hết câu, Kế Ngôn liền vung kiếm về phía hắn.
Kiếm quang ập tới, chói lọi và sắc bén.
"Đáng chết!"
Kim Hoa nổi giận lôi đình, "Tên đáng chết!"
"Ngươi đi chết đi!"
Đảo ngược Thiên Cương!
Hắn thân là nửa bước Tiên Đế không chủ động xuất thủ, nguyện ý nói nhảm vài câu.
Đối với người bình thường mà nói, loại đãi ngộ này là mồ mả bốc khói xanh.
Kế Ngôn lại chẳng để vào tai, ngược lại còn dám chủ động xuất thủ.
Đều như vậy rồi, còn dám xuất thủ?
Chán sống?
Ta sẽ thành toàn cho ngươi!
Kim Hoa gầm lên một tiếng, hung hăng vung tay xuống.
Ầm ầm!
Những người ở Quang Minh thành phảng phất nghe được tiếng nổ vang của một thế giới.
Đối với Kế Ngôn mà nói, thì giống như bị một thế giới trấn áp xuống.
Ngàn vạn đại đạo, vô số quy tắc hội tụ vào một chỗ, tạo thành áp lực cực kỳ cường đại.
Vạn trượng kiếm quang cũng không cách nào ngăn cản, trước mặt hắn tan biến.
"Phụt!"
Lực lượng hùng hậu vô song ập tới, Kế Ngôn như một viên thiên thạch hung hăng lao xuống mặt đất.
Sau khi đánh bay Kế Ngôn như con ruồi, Kim Hoa lạnh lùng hừ một tiếng.
Cái loại tiểu bối như ngươi cũng dám vung kiếm với ta?
Chết đi!
Thế nhưng!
Vẫn lại là một đạo kiếm quang đánh tới.
Bộc phát từ phía dưới, kiếm ý sắc bén như gió bão gào thét.
"Hừ!"
Kim Hoa hừ lạnh một tiếng, thậm chí không cần động tay, kiếm quang liền tiêu tan giữa trời đất.
Đồng thời Kế Ngôn lại lần nữa như bị trọng kích, lần nữa rơi mạnh xuống mặt đất.
"Ai..."
Rất nhiều người thấy cảnh này, nhịn không được lắc đầu.
"Không được rồi, chênh lệch quá xa."
"Đúng vậy, căn bản không làm được, thua rồi..."
"Nửa bước Tiên Đế đứng bất động, hắn cũng không thể làm nửa bước Tiên Đế bị tổn thương chút nào."
Những người không ưa Kế Ngôn thì cười lạnh liên tục.
"Ngu xuẩn, làm vậy có ích gì?"
"Nửa bước Tiên Đế lợi hại thế nào mà hắn còn không thấy sao? Không biết tự lượng sức mình..."
"Tự mình chuốc lấy cực khổ, chọc giận tiền bối, ta xem hắn có kết cục gì!"
"Ha ha, ngu xuẩn, không biết trời cao đất rộng, tự tìm đường chết..."
Ngay cả Quản Vọng mấy người cũng âm thầm lắc đầu.
Không cho rằng Kế Ngôn có thể đánh được Kim Hoa.
"Ai..." Quản Vọng thở dài.
Lam Kỳ đắc ý nói với Tiêu Y, "Xem đi, Đại sư huynh của ngươi ngu xuẩn cỡ nào..."
"Ngu xuẩn, ngươi biết cái gì?" Tiêu Y không khách khí quát, "Đợi lát nữa ta xem ngươi làm sao khóc..."
"Ha ha..."
Trong tiếng cười lớn của Lam Kỳ, Kế Ngôn tiếp tục xuất thủ.
Kế Ngôn không hề khuất phục trước sự cường đại của Kim Hoa, vẫn cứ giơ cao trường kiếm, một lần lại một lần xuất kiếm.
Như một chiến sĩ không biết mệt mỏi, liên tục tấn công.
Mặc dù mỗi lần công kích đều bị Kim Hoa dễ dàng hóa giải, nhưng hắn không hề từ bỏ, chưa từng dừng lại.
Công kích của hắn không gây ra nửa điểm tổn thương cho Kim Hoa, ngược lại Kim Hoa có thể dễ dàng gây ra tổn thương cho hắn.
Mỗi lần đều khiến tiên huyết của hắn trào ra, thương thế càng thêm trầm trọng.
Mọi người nhìn xem, sắc mặt dần thay đổi.
Kế Ngôn hết lần này đến lần khác công kích, hết lần này đến lần khác bị đánh tan, nhưng hắn vẫn tiếp tục tấn công.
Khí tức của Kế Ngôn tuy không ngừng suy yếu, nhưng khí thế của hắn lại dần dần mạnh lên.
Chiến ý mãnh liệt, đấu chí sục sôi.
Như mặt trời, sau khi nhảy lên đường chân trời, dần dần trở nên nóng rực, quang mang trở nên chói mắt, như vạn thanh lợi kiếm, chiếu sáng đến mức người ta không dám nhìn thẳng.
"Hắn..."
"Hắn thế nào vậy?"
Rất nhiều người nhìn mà trong lòng kinh hãi không thôi.
Kế Ngôn hiện tại tựa như là càng đánh càng mạnh, khí tức suy yếu, khí thế lại mạnh lên, không ngừng tăng lên.
"Đáng chết!"
Sắc mặt Kim Hoa khó coi, hắn cũng cảm nhận được Kế Ngôn không bình thường.
Kế Ngôn dường như không biết mệt, không ngừng phát động công kích về phía hắn.
Mặc dù công kích không làm gì được hắn, nhưng lại khiến hắn cảm thấy một áp lực.
Ý chí chiến đấu như vậy, đến cả hắn là nửa bước Tiên Đế cũng cảm nhận được áp lực về tinh thần.
Nếu như ở cùng cảnh giới, hắn dám chắc rằng, dù không bị Kế Ngôn đánh tan, cũng sẽ vì sự áp bức của Kế Ngôn mà sụp đổ.
Không thể lưu thủ.
Kim Hoa tự nhủ.
Tiếp tục như vậy, cuối cùng dù hắn có thắng cũng sẽ trở thành trò cười.
Bị một tiểu bối Tiên Quân đánh đến bộ dạng này.
"Chết đi!"
Kim Hoa giơ tay lên, trong tay bộc phát ra một luồng quang mang, hung hăng giáng xuống, một cơn bão táp giáng xuống, hung hăng đánh vào người Kế Ngôn.
"Phụt!"
Thân thể Kế Ngôn trước tiên là dừng lại một chút, sau đó ầm vang nổ tung, hóa thành đầy trời huyết nhục...
Bạn cần đăng nhập để bình luận