Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 549 - Đầu óc Đại sư huynh bị hỏng rồi



Chương 549: Đầu óc Đại sư huynh bị hỏng rồiNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmCái túi treo trên bầu trời, che lấp mặt trời, bên trong một màu đen kịt giống như một cái lỗ đen, sâu không thấy đáy, phát ra hấp lực cường đại, lại giống con cự thú giữa bầu trời há to cái miệng như chậu máu thôn phệ vạn vật trong trời đất.Sắc mặt Kế Ngôn biến đổi, hắn ta cảm nhận được một cỗ hấp lực cường đại, hắn ta không nói hai lời muốn lách mình rời khỏi nơi này.Nhưng sau khi cái túi xuất hiện, không gian xung quanh bị phong tỏa, hắn ta chẳng những không thuấn di được mà ngay cả ngự kiếm rời đi cũng không làm được.Vô Khâu kiếm tỏa ra ánh sáng, phong mang kiếm quang xông lên trời, muốn xuyên qua cái túi.Nhưng kiện pháp khí này hết sức đặc biệt, cho dù kiếm quang trăm ngàn trượng cũng bị nó thôn phệ, từ xa nhìn sang nó dần trở nên nhỏ đi rồi cuối cùng biến mất ở trong lỗ đen.Kế Ngôn xuất liên tục vài kiếm cũng không có tác dụng gì.Kiện pháp khí này cực kỳ cao cấp, với thực lực Kế Ngôn bây giờ không thể nào phá hỏng được.Hắn ta chỉ có thể ngăn cản hấp lực cường đại, chậm rãi di chuyển ra ngoài.Cừu Lang đắc ý cười ha hả: “Ha ha từ bỏ chống lại đi, đây là Di Thần Đại do Thánh chủ chế tạo, dù ngươi là Nguyên Anh kỳ tầng chín cũng phải ngoan ngoãn đi vào.”“Cầu nguyện đi, cầu nguyện ngươi sẽ không bị đưa đến nơi đáng sợ.”Thậm chí Cừu Lang còn nói ra công năng của Di Thần Đại.Đây là pháp khí do Thánh chủ bọn hắn đích thân chế tọa, người cảnh giới Nguyên Anh kỳ trở xuống không thể nào ngăn cản được.Nhưng Di Thần Đại không có lực sát thương, nó chỉ hút ngươi vào rồi ngẫu nhiên đưa đến một nơi nào đó.Lữ Thiếu Khanh thở dài, chuẩn bị ra tay giúp Kế Ngôn nhưng Cừu Lang lại nói ra một câu rất càn rỡ:“Lỡ như ngươi được đưa đến Thánh tộc chúng ta vậy thì ngươi tự cầu phúc đi, ha ha.”Tiếp theo, Lữ Thiếu Khanh nhìn thấy ánh mắt Kế Ngôn giãn ra, Vô Khâu kiếm vào vỏ. Hắn ta đứng lơ lửng trên không, ánh mắt nhìn Lữ Thiếu Khanh như là Kiếm Thần.Ánh mắt hai người nhìn nhau, trong lòng Lữ Thiếu Khanh nảy sinh một dự cảm không hay.Không thể nào?Hắn đoán ra Kế Ngôn muốn làm gì, hắn nhảy dựng lên, chỉ vào Kế Ngôn chửi ầm lên: “Khốn kiếp, đầu óc huynh có bị bệnh không? Đừng làm loạn cho ta.”Kế Ngôn mỉm cười, nói với Lữ Thiếu Khanh: “Sau này gặp lại.”Sau khi Kế Ngôn giao thủ với người của ma tộc thì chiến ý càng thêm mãnh liệt.Hắn ta càng muốn được chiến đấu với nhiều cao thủ ma tộc hơn.Sau đó Kế Ngôn chủ động tiến vào Di Thần Đại, Di Thần Đại đúng như lời Cừu Lang nói trong nháy mắt biến mất không thấy đâu nữa.Khí tức của Kế Ngôn cũng biến mất theo, thiên địa khôi phục lại bình tĩnh như chưa từng có gì xảy ra.Móa nó, là pháp khí chỉ dùng được một lần hay là pháp khí tự động trở về?Lữ Thiếu Khanh không có tâm tư để suy đoán.Hắn đau đầu chết đi được.Đại sư huynh đầu óc có bệnh, không cứu nổi.Đúng là khốn kiếp, kẻ địch nói gì thì huynh tin như vậy sao?Lỡ như lừa huynh thì biết làm sao chứ?Huynh chết rồi, ta phải làm Đại sư huynh đấy.Ai muốn làm Đại sư huynh chứ?Chỉ có kẻ úng não mới có thể đảm đương được chức Đại sư huynh.Khốn kiếp, khốn kiếp.Giờ Lữ Thiếu Khanh rất muốn đánh người, muốn đánh Kế Ngôn một trận, cũng rất muốn giết người.Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Cừu Lang cuồng hỉ không thôi.Hắn lại nhìn Úc Linh phía xa xa.Hắn dựng phi kiếm lên giả vờ như vô cùng kinh hoảng chạy trốn, đồng thời quẳng lại mấy câu thâm độc: “Các ngươi chờ đó cho ta, bây giờ ta tìm sư phụ, sư bá bọn họ đến đây, nhất định phải giết chết các ngươi.”“Muốn đi!”Cừu Lang cười lạnh: “Muốn chạy trốn? Ngươi đã hỏi qua ta chưa?”Hắn ta phi thân tới, chậm rãi đuổi tới sau lưng Lữ Thiếu Khanh: “Ngươi lưu lại cho ta. Ta xem bây giờ còn ai tới cứu ngươi.”Úc Linh nhìn Cừu Lang truy sát Lữ Thiếu Khanh, không biết vì sao, trong lòng nàng ta cảm thấy lo lắng, luôn cảm thấy có chuyện không hay sẽ xảy ra, nhưng nhớ lại lời Cừu Lang ban nãy vừa nói, nàng ta cắn răng một cái, cũng bước ra khỏi đại trận đuổi theo sau.“Cừu đặc sứ nói không sai, hắn bị trọng thương, thực lực không còn một phần mười, sư huynh hắn cũng không ở đây, không thể để cho hắn chạy trốn. Càng không thể để hắn trở về mật báo, nhất định phải giữ hắn lại.”Thần thức của Lữ Thiếu Khanh vẫn luôn khóa chặt Úc Linh.Hắn đang chờ, chờ Úc Linh bước ra.Đồng thời, vì diễn kịch, hắn cố ý để cho mình lộ ra vẻ vô cùng chật vật dưới sự truy sát của Cừu Lang, dùng hành động này để tê liệt Cừu Lang.“Phụt!”Hắn lại cố ý chịu một kích của Cừu Lang, từ trên trời ngã xuống.“Haha.”Cừu Lang càng thêm đắc ý, tiếng cười càn rỡ quanh quẩn giữa trời đất.Nguyên Anh kỳ à, hôm nay Kết Đan kỳ hắn ta phải sáng tạo ra một lịch sử.Dùng cảnh giới Kết Đan kỳ đánh giết một Nguyên Anh kỳ, truyền trở về, tất nhiên hắn ta sẽ trở thành hạt giống chói mắt của Thánh tộc.Ngoại trừ Thánh tử, không ai có danh tiếng vượt qua được hắn ta.Hắn ta nhìn Lữ Thiếu Khanh nằm trên mặt đất, đã hôn mê, khí tức suy yếu đến mức không thể tưởng tượng nổi.Cừu Lang càng vui vẻ hơn: “Trời phù hộ thánh tộc ta, haha.”Lúc này Úc Linh cũng đuổi tới, thấy Lữ Thiếu Khanh nằm trên mặt đất, không nhúc nhích, con mắt màu tím hiện lên tia khó tin.Tên khốn kiếp đáng ghét này, tên khốn thực lực cường hãn này cứ thế ngã xuống sao?Dưới mặt nạ, gương mặt nàng ta lộ ra biểu cảm phức tạp.Vừa rồi nàng ta còn bị Lữ Thiếu Khanh làm tức giận đến mức thổ huyết, hận không thể chém Lữ Thiếu Khanh thành muôn mảnh.Bây giờ thấy tên đáng ghét này ngã xuống nàng ta lại cảm thấy có chút không chân thực.

Bạn cần đăng nhập để bình luận