Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1714

Chương 1714Chương 1714
Sau khi đám người an ổn, ánh mắt vội vàng nhìn về phía hai người chiến đấu.
Vừa nhìn, đám người ngây dại.
Lữ Thiếu Khanh đứng tại chỗ, hoàn hảo không chút tổn hại, ngay cả y phục cũng không hề nhìn thấy một vết nhăn.
Cam Hạo Nam thì sao, máu tươi phun điên cuồng, bay ra ngoài, hắn ta chịu hoàn toàn lực phản chấn của mình.
Tất cả mọi người nhìn qua Lữ Thiếu Khanh đang lạnh nhạt mà tê cả da đầu, người này rốt cuộc mạnh cỡ nào?
Ngay cả Hóa Thần hậu kỳ Cam Hạo Nam đều không phải là đối thủ của hắn?
Cam Hạo Nam bị thương không tính nặng, hắn ta chỉ bị sức của mình phản chấn, nôn mấy ngụm máu.
Ánh mắt của hắn ta kinh nghi bất định, nhìn chòng chọc vào Lữ Thiếu Khanh: "Ngươi..."
Chỉ giao thủ một hiệp, hắn ta không cách nào xác định được thực lực thật sự của Lữ Thiếu Khanh, hắn ta có thể xác định hắn ta không phải là đối thủ của Lữ Thiếu Khanh.
"Ngươi cái gì mà ngươi." Lữ Thiếu Khanh chắp hai tay sau lưng, ăn miếng trả miếng: "Chỉ chút năng lực ấy mà dám học người ta xen vào chuyện bao đầu à?"
Trả lại nguyên xi câu nói đó cho Cam Hạo Nam.
Con mắt Cam Hạo Nam trong nháy mắt trở nên đỏ ngâu: "Ta phải giết ngươi."
Lửa giận lại một lần nữa bay thẳng trán, thôn phệ lý trí của Cam Hạo Nam. Bị người ta sỉ nhục như vậy, Cam Hạo Nam không thể chịu đựng được.
Hắn ta trực tiếp rút vũ khí của mình ra, chỉ là một đôi găng tay, đôi găng tay màu trắng bạc, chỗ khớp nối có gai nhọn, bên ngoài lấm tấm những vệt màu xám tro, đó là vết máu lưu lại.
Sau khi đeo găng tay lên, khí tức cường hãn bộc phát từ trên người hắn ta, khí thế và sự phẫn nộ của Cam Hạo Nam đã đạt đến đỉnh điểm.
Hảẳn ta là phó môn chủ Thương Lôi tông, lại là Hóa Thân, ở Đông Châu này có thể nói là dậm chân một cái cũng có thể khiến Đông Châu run lẩy bẩy.
Dám sỉ nhục hắn ta như vậy, Lữ Thiếu Khanh sẽ phải chết.
Hắn ta một lần nữa tung một quyền với Lữ Thiếu Khanh.
Sau khi đeo găng tay lên, uy lực một quyền của Cam Hạo Nam đã mạnh hơn, thanh thế càng thêm to lớn.
Toàn bộ Hoàng thành dưới uy áp một quyền này của hắn ta liền run rẩy, giống như xảy ra địa chấn, bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ.
Tu sĩ thực lực thấp run lẩy bẩy, cảm thấy trời đã sập.
Nhìn thấy một quyền của Cam Hạo Nam mãnh liệt như vậy, Đoan Mộc Thanh ban nãy bị đả kích như kim cút liền giống ăn được xuân dược, lại một lần nữa mặt mày tỏa sáng, tinh thân phấn chấn, hắn ta lớn tiếng quát lên: "Đây là pháp khí cấp năm của trưởng lão, có thể gia tay uy lực Liệt Không Quyền của trưởng lão lên cực lớn."
"Không tin hắn còn có thể nhẹ nhõm ngăn cản."
Đoan Mộc Thanh hận không thể nhét cái loa vào miệng mình, truyền mấy lời này ra ngoài.
Thương Lôi tông là đùi của Đoan Mộc gia, Thương Lôi tông ngầu, Đoan Mộc gia cũng ngầu theo.
Hiện tại chỉ có Cam Hạo Nam đánh bại Lữ Thiếu Khanh, Thương Lôi tông mới có thể vấn hồi được thể diện, nếu không, sau này ai thấy Thương Lôi tông đều mang theo vài phần khinh thường, liên đới Đoan Mộc gia cũng bị người ta khinh thường theo.
Một quyền vung ra, sát ý trong lòng Cam Hạo Nam cũng lập tức đến đỉnh điểm, có găng tay, uy lực một quyền này của hắn ta chí ít tăng lên hơn hai lần, hắn †a muốn một quyền đánh cho Lữ Thiếu Khanh nát bét.
Đám người nghe thấy lời của Đoan Mộc Thanh, nhao nhao kinh ngạc: "Còn có thể gia tăng uy lực, kinh khủng vậy."
"Hồng Hoang chi lực cũng tung ra rồi."
"Lần này, tiểu tử kia tuyệt đối không sống được nữa."
"Đúng là không biết trời cao đất rộng, dám đi khiêu chiến Cam trưởng lão, muốn chết!"
Nhận ra sát ý của Cam Hạo Nam, lông mày Lữ Thiếu Khanh khế nhíu.
Đối mặt với một quyền này của Cam Hạo Nam, Lữ Thiếu Khanh vẫn chỉ duôi ra một đầu ngón tay, giống như ban nãy, định dùng một ngón tay để ngăn cản.
Thấy cảnh này, trong mắt Cam Hạo Nam muốn phun lửa.
Trong lòng hắn ta gào thét, thực sự cho rằng chiêu thức giống nhau thì vẫn có thể ngăn cản sao? Nếu đã vậy, ngươi đi chết đi!
Đây là Liệt Không Quyền của hắn ta, uy lực gia tăng to lớn, không tin Lữ Thiếu Khanh còn có thể ngăn cản.
Nắm đấm dưới sự phẫn nộ, gào thét lao đến, uy lực dường như cũng mạnh thêm mấy phần.
Trước sức mạnh cường đại, không gian chung quanh Lữ Thiếu Khanh trong lúc vô hình bị đè ép, biến dạng.
Giống như nó muốn khiến không gian của Lữ Thiếu Khanh vỡ nát, khiến hắn biến mất trong hư không.
Nhưng, tất thảy những thứ này với Lữ Thiếu Khanh mà nói chỉ như đứa trẻ giơ nắm đấm, bất lực lại buồn cười.
Hắn duy trì một đầu ngón tay không nhúc nhích, kết quả vẫn như vậy.
Lại là một tiếng vang thật lớn, một quyền của Cam Hạo Nam lại một lần nữa bị Lữ Thiếu Khanh ngăn trở, vẫn nhẹ nhõm như trước.
Một màn này khiến nhóm Hóa Thần đang âm thầm quan chiến suýt chút nữa căn đứt đầu lưỡi của mình.
"Không phải chứ, rốt cuộc tiểu tử này mạnh cỡ nào?”
"Hắn, là cảnh giới gì?"
"Hắn thật là Hóa Thần?"
"Không phải là Hóa Thần hậu kỳ cảnh giới tầng chín chứ?"
"Nói đùa gì vậy, Hóa Thần hậu kỳ cảnh giới tầng chín cũng không làm được như vậy, Cam huynh cảnh giới tầng bảy rồi."
"Không phải là..."
Ở đây đều là Hóa Thần thế hệ trước, sống hơn ngàn tuổi, kiến thức bao rộng, một nháy mắt, bọn hắn liền đoán được một việc đáng sợ.
Phỏng đoán này khiến trán bọn hắn toát mồ hôi lạnh, linh hồn tựa hồ đang run rẩy.
Lại là một đầu ngón tay chặn công kích của Cam Hạo Nam, một màn này chấn kinh tất cả mọi người.
Bọn người Ngao Thương, Mị Phi thấy tê cả da đầu, con mẹ nó đã mấy năm không gặp, sao lại trở nên mạnh hơn nữa rồi?
Loại yêu nghiệt này ông trời thật sự không thu thập hắn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận