Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Chương 2786: Tiêu tán tiên hồn (length: 6984)

Lữ Thiếu Khanh lần lượt xông lên, cũng không rõ đã qua bao lâu, hắn đã có thể chịu được cột sáng xung kích.
Hắn lại lần nữa lao vào trong cột ánh sáng.
"Ầm ầm!"
Sức mạnh khổng lồ một lần nữa oanh tạc, nếu là người bình thường, sớm đã tan thành tro bụi trong những đợt xung kích này.
Tiên hồn của Lữ Thiếu Khanh là ánh sáng ta tỏa ra, ánh sáng vàng kim như một lớp hộ thuẫn vàng bảo vệ tiên hồn.
Lữ Thiếu Khanh chịu đựng lực trùng kích lớn, mắt đảo quanh quan sát, nuốt chửng những tia chớp vàng kim ẩn trong ánh sáng.
Hết lần này đến lần khác, tâm thần của Lữ Thiếu Khanh đã chìm đắm trong đó.
Trong lúc hoảng hốt, trước mắt Lữ Thiếu Khanh dường như xuất hiện một số hình ảnh.
Hắn thấy trời đất tan hoang, thấy mặt trời lụi tàn, thấy ánh trăng chìm nổi.
Màu đen như thủy triều nhấn chìm đất trời, thế giới bị bóng tối bao phủ.
Từng đạo bóng hình tản ra khí tức đáng sợ như mưa rơi từ trên trời giáng xuống.
Vô số người biến mất trong bóng tối.
Ánh sáng vàng kim xuyên qua đất trời, nơi nó đi qua, tất cả đều bị hủy diệt.
Mơ hồ trong đó, dường như có ba bóng người đứng ở nơi cao nhất của đất trời, không nhìn rõ dáng vẻ của họ.
Nhưng lại có thể cảm nhận được ánh mắt vô tình và sát ý lạnh băng của bọn hắn.
Dường như bọn hắn chính là hung thủ hủy diệt thế giới.
Ánh sáng lóe lên, ba bóng người biến mất, ba viên tinh thần cao lớn xuất hiện.
Tỏa ra ánh sáng khiến phía dưới rơi vào bóng tối.
Ánh trăng chìm nổi bị trấn áp, đầy trời sao chết đi, hết thảy sinh cơ biến mất trong bóng tối.
Ức vạn năm trôi qua, mọi thứ đều chìm trong bóng tối, thỉnh thoảng tạo ra vài gợn sóng nhưng cũng nhanh chóng bị bóng tối dập tắt.
Không có chút sức sống nào, âm u đầy tử khí, lạnh lẽo âm trầm, Lữ Thiếu Khanh chỉ cảm thấy nhận lấy những khí tức này.
Hắn bị những khí tức này xung kích, dường như muốn chìm vào bóng tối.
Tiên hồn đang xếp bằng trong cột sáng lặng lẽ xuất hiện vết rách.
Rất nhỏ, đồng thời dần dần lan rộng ra.
Lúc nào không hay, khóe miệng Lữ Thiếu Khanh bắt đầu tràn ra tiên huyết.
Dòng máu vàng óng chảy ra, khiến người ta kinh hãi.
Khí tức bắt đầu trở nên hỗn loạn, tiên hồn lù lù bất động trong ánh sáng bắt đầu lung lay.
Cứ theo tình huống này, tiên hồn của Lữ Thiếu Khanh sẽ tan biến trong cột sáng, hắn cũng sẽ theo đó tan biến.
Ngay khi vết rách lan rộng toàn thân, Lữ Thiếu Khanh rơi vào nguy hiểm cực lớn, tiên hồn hắn khẽ run lên.
Ầm!
Hai tia chớp trắng và đen từ trong cơ thể hắn xuất hiện, xoay quanh người, hóa thành một cái hộ thuẫn đen trắng.
Sau khi bảo vệ tiên hồn Lữ Thiếu Khanh, tia chớp đen trắng phân ra một phần, hóa thành Thần Long đen trắng thôn phệ hết thảy xung quanh.
Núi màu vàng kim, ánh sáng màu trắng các loại, tất cả đều bị tia chớp đen trắng thôn phệ.
Cột sáng tối dần và thu nhỏ lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Ý thức của Lữ Thiếu Khanh rời rạc giữa đất trời.
Bỗng nhiên, hắn cảm thấy xung quanh rung lên, ánh nắng chan hòa, tiên khí mịt mờ, tựa như đến một Tiên cảnh thực sự.
Không đợi Lữ Thiếu Khanh nhìn rõ nơi này là đâu, đột nhiên một tiếng nói nham hiểm vang lên.
"Sâu kiến!"
Như sét đánh giữa trời quang, ý thức Lữ Thiếu Khanh lập tức bị xung kích, trong nháy mắt trở về bản thể.
"Phốc!"
Vừa mở mắt ra, một luồng sức mạnh kinh khủng ập đến, Lữ Thiếu Khanh đột nhiên thổ huyết.
Răng rắc răng rắc, Lữ Thiếu Khanh phát hiện vết rách tiên hồn mình đang lan rộng, máu vàng kim từ các vết rách chảy ra.
Không đợi Lữ Thiếu Khanh phản ứng, lực xung quanh đột nhiên tăng mạnh.
Giống như một dòng suối nhỏ đang êm đềm bỗng nhiên bùng phát lũ lớn, lực xung kích tăng lên gấp ngàn vạn lần trong nháy mắt.
Dù có Đệ Nhất Quang Tự và Đệ Nhất Ám Liệt bảo hộ, nhưng tiên hồn Lữ Thiếu Khanh vẫn không thể chịu được loại xung kích này.
Sau khi gắng gượng một lát, tiên hồn Lữ Thiếu Khanh trở nên tan nát trong ánh sáng.
Người phụ nữ như có cảm giác, mở mắt ra ngay, liền thấy tiên hồn Lữ Thiếu Khanh tan rã, tiêu tan trong cột sáng.
Mặt người phụ nữ lộ vẻ kinh ngạc, lòng chấn động, suýt chút nữa không giữ được bản thân.
Thằng nhóc hỗn trướng, sẽ không phải chết đấy chứ?
Người phụ nữ nghĩ đến khả năng này trong lòng, lại thêm phần bối rối.
Nàng biết rõ lai lịch ba viên tinh thần.
Là phong ấn mà hắc thủ để lại trên nàng.
Ở đây chỉ là hình chiếu, nhưng cũng không phải người thường có thể đối phó được.
Người phụ nữ không thể động đậy, nên không thể ngăn cản hành vi của Lữ Thiếu Khanh.
Vốn cho rằng Lữ Thiếu Khanh có mảnh vỡ thiên đạo gia trì, hắn có thể đối phó được ba viên tinh thần.
Tuyệt đối không nghĩ tới lại có kết quả như vậy.
Quả nhiên, thực lực của hắn vẫn chưa đủ để đối đầu với bọn chúng sao?
Người phụ nữ thầm than trong lòng.
Ánh mắt người phụ nữ chăm chú nhìn ba viên tinh thần, hồi lâu vẫn không thấy có động tĩnh gì.
Về phần nhục thân Lữ Thiếu Khanh đang xếp bằng trong tinh không bất động, dường như đã im lặng lại.
Lòng người phụ nữ chìm xuống.
Cuối cùng lại gãy ở bước này sao?
Trong ánh mắt lóe lên một tia bi thương, đây là người nàng chọn thích hợp nhất.
Cũng không thể đi đến cuối cùng?
Người phụ nữ cảm nhận năng lượng không ngừng truyền vào cơ thể, nàng có chút tẻ nhạt vô vị.
Thôi!
Người phụ nữ thở dài nhẹ trong lòng, một lần nữa nhắm mắt lại, có lẽ nên dừng lại ở đây thôi.
Trong lòng vẫn còn mang chút thất vọng, tiếc nuối.
Ánh sáng tinh không lại lần nữa lấp lóe, ánh sáng không ngừng truyền vào người phụ nữ.
Ánh sáng sáng tối bất định phần nào nói rõ cảm xúc bất ổn của người phụ nữ lúc này.
Bỗng nhiên!
Mắt người phụ nữ lại đột ngột mở ra.
Ở nơi sâu trong tinh không, ba viên tinh thần bỗng nhiên tăng vọt ánh sáng, đồng thời bất giác chụp thành hình tam giác.
Tạo thành cột sáng cường đại hơn, ba cột sáng xoay tròn.
Nhìn một màn này, mắt người phụ nữ dần sáng lên, lòng tràn đầy mong chờ.
Ánh sáng hung hăng oanh kích vào vị trí giữa ba viên tinh thần.
Không có âm thanh nhưng dường như bùng phát tiếng oanh minh bén nhọn kinh thiên, như muốn hủy diệt một dạng tồn tại nào đó.
Trong hào quang rực rỡ, lóe ra tia chớp vàng kim.
Từng tia chớp vàng kim như những con Thần Long vàng từ trên trời giáng xuống.
Trong ánh kim lấp lánh, một bóng người chậm rãi hiện ra, tựa như sinh ra từ ánh sáng và điện.
Uy áp vô hình khuếch tán, toàn bộ ánh sáng tinh không vì vậy mà ảm đạm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận