Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 321 - Được thêm tiền



Chương 321: Được thêm tiềnNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNhìn từ xa, cả bầu trời bị màu đen bao phủ, mỗi một lần Thiều Thừa tấn công, đều làm bầu trời màu đen lộ ra một phần sáng trong.Nhưng mà quái vật quá nhiều, tốc độ của Thiều Thừa không thể không chậm dần lại.Số quái vật chặn đường phía trước quá nhiều, ông không thể không bắt đầu cẩn thận, đồng thời còn phải bảo vệ Lữ Thiếu Khanh sau lưng.Dựa vào thực lực của Lữ Thiếu Khanh, một khi rơi vào vòng vây của đám quái vật này, không chống đỡ bao lâu sẽ bị xé thành từng mảnh.Lữ Thiếu Khanh nhìn số quái vật chi chít xung quanh, da đầu run lên.Nhiều quá, những bề ngoài của đám quái vật này là đủ để làm một đống tiểu bằng hữu hoảng sợ.Có đến mức này không?Ta chỉ vào kiểm tra tình hình mà thôi, ta đâu có trêu chọc các ngươi.Các ngươi cứ ngủ yên trong khe hở, không được sao?Cứ đi ngoài cho người ta giết chết.Thiều Thừa muốn lao ra ngoài, chẳng những phải bảo vệ hắn, còn phải đối phó với quái vật xung quanh, áp lực cực lớn.Trường kiếm của Lữ Thiếu Khanh yên lặng xuất hiện trong tay.Nhưng hắn không dám tấn công.Tuy thực lực của hắn đã đạt tới Kết Đan tầng chín.Hắn có được kiếm ý, lực sát thương mạnh hơn những người cùng cảnh giới gấp bội.Hắn tin rằng mình có thể dùng một kiếm giết chết một con quái vật.Nhưng mà xung quanh có quá nhiều quái vật, hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.Lỡ chọc vào quái vật có thực lực không kém hắn bao nhiêu, sẽ gây thêm rắc rối."Rống!"Mà lúc này, trung khe hở truyền đến một tiếng gầm thét rung trời.Sắc mặt của cả Lữ Thiếu Khanh lẫn sư phụ Thiều Thừa đều thay đổi.Đây là con quái vật Nguyên Anh tầng chín kia, nó xuất hiện rồi.Nó lao ra từ trong khe hở, cơ thể khổng lồ mang đến một áp lực khủng khiếp cho họ.Nó vừa xuất hiện, một bóng râm khổng lồ tức khắc bao lấy Thiều Thừa và Lữ Thiếu Khanh, làm hai người ngửi thấy hương vị của cái chết.Nguyên Anh tầng chín, đừng nói Thiều Thừa còn đang bị thương, cho dù ông không bị thương cũng không thể nào là đối thủ của con quái vật này.Lữ Thiếu Khanh khóc không ra nước mắt.Hắn chỉ vào đến kiểm tra mà thôi, có cần xuất động quái vật Nguyên Anh tầng chín hay không?Các ngươi gióng trống khua chiêng như vậy, tiền cát xê có đủ không?Lữ Thiếu Khanh đứng sau nói với Thiều Thừa: "Sư phụ chạy mau."Thiều Thừa An an ủi đồ đệ của mình: "Con đừng lo, chưởng môn sẽ tới nhanh thôi."Lữ Thiếu Khanh ngẩng đầu lên, nơi xa, hai người Ngu Sưởng và Tiêu Sấm đã tiến vào đại trận.Nhưng họ vẫn cách nhau một khoảng khá xa.Mà hiện tại, chỉ mới qua hai lần hít thở, bọn họ đã có thể nhìn thấy bề ngoài của quái vật bằng mắt thường.Quái vật cách bọn họ gần hơn.Xong rồi, xong rồi.Trong lòng Lữ Thiếu Khanh bắt đầu tuyệt vọng.Nguyên Anh tầng chín, chỉ còn một bước nữa là sẽ trở thành quái vật Hóa Thần.Hắn và sư phụ Thiều Thừa liên thủ cũng không cản được con quái vật này.Lữ Thiếu Khanh nhìn quái vật càng ngày càng gần, hắn thậm chí có thể nhìn thấy nét trào phúng trong mắt quái vật.Nó đang chê cười bọn họ không biết tự lượng sức mình.Đối mặt với cường địch như vậy, Lữ Thiếu Khanh lặng lẽ lấy mộc điêu tổ sư Kha Hồng cho hắn ra cầm trong tay.Lữ Thiếu Khanh cầm sẵn mộc điêu, chuẩn bị sử dụng: "Sư phụ, người có cách nào không?"Nếu không có cách nào, hắn chỉ có thể dùng mộc điêu thôi.Đây là cách cuối cùng.Nếu có cách khác, hắn không muốn dùng chiêu.Tổ sư Kha Hồng đã nói, một khi Hóa Thần ra tay, có khả năng sẽ dẫn quái vật đáng sợ hơn đến đây.Thiều Thừa không quay đầu lại, ông cắn răng nói: "Yên tâm, ta sẽ dẫn con ra ngoài."Thiều Thừa cũng cảm thấy hết sức áp lực.Lữ Thiếu Khanh không chỉ là đồ đệ của ông, từ trong đáy lòng, ông đã sớm xem hắn như nhi tử của mình.Cho dù phải đánh đổi tánh mạng của mình, ông cũng phải bảo vệ tốt Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh nhận ra sự bất đắc dĩ trong giọng nói của Thiều Thừa, lắc đầu, sư phụ cũng không có cách nào.Xem ra chỉ có thể dùng mộc điêu tổ sư cho mình thôi.Hi vọng đừng có tình huống khó khăn nào khác ập tới nữa.Lúc Lữ Thiếu Khanh bóp mộc điêu, chuẩn bị động thủ, lại phát hiện trước mắt sáng lên.Bóng dáng con quái vật đã đến rất gần bọn họ chợt xuất hiện ở nơi xa, ngay cả đám quái vật đang bao vây bọn họ cũng nhanh chóng bỏ đi, phóng ra xa theo con quái vật kia.Ở phía xa, truyền đến một luồng kiếm ý quen thuộc.Bóng dáng của Kế Ngôn xuất hiện trong đại trận, hấp dẫn bọn quái vật lực lao về phía đó.Lữ Thiếu Khanh thở phào nhẹ nhõm, thời khắc mấu chốt, vẫn là Đại sư huynh đáng tin cậy.Lữ Thiếu Khanh vội vàng thúc giục Thiều Thừa: "Sư phụ, đi, đi, mau đi…”Thiều Thừa không chậm trễ thời gian, vội vàng khống chế phi kiếm, nhanh chóng lao về phía lối ra.Mà bọn Ngu Sưởng đã bắt đầu đánh với con quái vật kia, không rảnh để ý tới Lữ Thiếu Khanh và Thiều Thừa.Sau khi ra khỏi đại trận, Lữ Thiếu Khanh nhìn hai bên còn đang kịch liệt giao chiến trong đại trận, lòng còn sợ hãi.Đám quái vật này gian xảo quá đi mất.Suýt nữa thì không ra được nữa rồiLữ Thiếu Khanh u oán nhìn Kha Hồng: "Tổ sư, việc này nguy hiểm quá, phải thêm tiền."Suýt nữa thì bị làm thành vằn thắn rồi, ngẫm lại thôi cũng thấy sợ.Kha Hồng buồn bực, con quái vật này cực kỳ thông minh.Tồn tại của đích xác ảnh hưởng rất nhiều chuyện.Nhưng mà thực lực của nó cũng rất mạnh, Kha Hồng không ra tay, bọn Ngu Sưởng chỉ có liên thủ mới đối phó được với nó.Khó mà giết được nó, vì lúc đánh không lại nó biết rút lui.Kha Hồng ngẩng đầu lên, nhìn con quái vật đang chiến đấu với ba người Ngu Sưởng, Tiêu Sấm, Kế Ngôn trong đại trận, ông cụ cũng cảm thấy đau đầu.Ông cụ hỏi Lữ Thiếu Khanh: "Ngươi có cách nào xử lý được nó không?"Lữ Thiếu Khanh nhịn không được trợn mắt lên với vị tổ sư này."Tổ sư, người coi trọng ta quá rồi đó. Nó có thực lực Nguyên Anh tầng chín, trước mặt thực lực tuyệt đối, có bao nhiêu phương cách cũng chỉ phí công.""Ta nói trước, cho dù ta không giết được nó, cũng phải làm nó trọng thương, ta mới dám vào."Nhưng chuyện có dễ đâu?Bọn Ngu Sưởng liên thủ, một khi quái vật phát hiện không thích hợp, lập tức chạy trốn, có cản cũng chẳng được.Lữ Thiếu Khanh thở dài, xem ra còn phải ở lại đây thêm một thời gian nữa.Nhưng vào lúc này, trên bầu trời lại vang lên tiếng gầm dữ tợn của quái vật…

Bạn cần đăng nhập để bình luận