Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Chương 2768: So Tiên Đế còn đáng sợ hơn tồn tại (length: 6696)

Giọng điệu nhẹ nhàng, nói ra khiến Lữ Thiếu Khanh đau lòng.
Lữ Thiếu Khanh cuối cùng không nhịn được, "Cái gì không được?"
"Ngươi đừng quá đáng."
"Một yêu cầu nhỏ như vậy ngươi cũng không thể đáp ứng? Muốn ngươi có ích lợi gì?"
"Ngươi làm như thế này, ta còn kiếm đâu ra tiên thạch, mọi người cùng nhau chết đói mất thôi."
Mẹ kiếp!
Khoảng thời gian này có thể trôi qua được không?
Kiếm được chút tiên thạch còn chưa kịp vuốt mặt đã bị người ta cầm đi, nghĩ đến mà đau hết cả lòng.
Khác gì làm không công đâu chứ?
Cứ tiếp tục như vậy, giấc mộng của hắn đến bao giờ mới thực hiện được?
Người phụ nữ cười lạnh một tiếng, "Ngươi còn lảm nhảm, một ngàn năm nữa cũng đừng hòng nghĩ tới."
Lữ Thiếu Khanh lập tức ngậm miệng, ngồi thụp xuống, vẻ mặt tủi thân.
Hắn không nói gì, chỉ trừng mắt nhìn người phụ nữ.
Người phụ nữ thấy bộ dạng này của Lữ Thiếu Khanh, lại muốn cho hắn một chưởng nữa.
Giở trò làm nũng thì làm chuyên nghiệp chút xem nào?
Lữ Thiếu Khanh thấy người phụ nữ thờ ơ, hắn dứt khoát nhào tới ôm lấy quan tài gào khóc.
"A a, tiên nữ tỷ tỷ, tỷ chết thật thê thảm a!"
"Tiên nữ tỷ tỷ, nếu tỷ còn sống, tỷ nhất định sẽ không nhẫn tâm nhìn thấy đệ đệ đáng yêu anh tuấn của tỷ bị người khác ức hiếp!"
"Tiên nữ tỷ tỷ, tỷ sống lại đi, tiên nữ tỷ tỷ đáng yêu ngoan ngoãn ngày trước của ta, sao tỷ lại chết rồi?"
"Ô ô... Phục sinh đi, tiên nữ tỷ tỷ, tỷ mở to mắt ra nhìn xem..."
Người phụ nữ:… Đồ hỗn trướng!
Lữ Thiếu Khanh gào thét như vậy, bóng gió mắng nàng, làm cho lòng nàng phiền muộn.
Cuối cùng, nàng dứt khoát đá Lữ Thiếu Khanh một cước bay ra ngoài.
Lữ Thiếu Khanh nghiến răng bò tới, người phụ nữ hừ lạnh một tiếng, "Ta đảm bảo không đụng đến tiên thạch của ngươi."
"Ngươi dám kêu một tiếng nữa, một ngàn năm nữa ngươi đừng mong!"
Ánh mắt nghiêm nghị, trong lòng đã chuẩn bị sẵn sàng, sẵn sàng đá người bất cứ lúc nào.
Đối mặt với cường quyền, Lữ Thiếu Khanh ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, "Ta có thể hỏi ngươi một chút chuyện được không?"
Ánh mắt người phụ nữ có chút dao động, dường như biết Lữ Thiếu Khanh muốn hỏi điều gì, nàng nói trước, "Thập Tam Trọng Thiên, ta không rõ!"
Lữ Thiếu Khanh cau mày, "Không phải chứ, Thần Quân đều bắt được xương cốt của ngươi ở đó mà, ngươi không biết rõ sao?"
"Hừ!"
Người phụ nữ hừ lạnh một tiếng, "Bọn chúng còn chưa đủ tư cách!"
"Thần Vương thì sao?"
"Cũng không xứng!"
Trong giọng nói tràn ngập vẻ khinh thường và chán ghét, giống như Thần Vương, Thần Quân trong mắt nàng chỉ là những con rệp trong mương khiến người ta chán ghét.
Lữ Thiếu Khanh lại lần nữa kinh ngạc, "Không phải chứ, nửa bước Tiên Đế cũng không có tư cách?"
"Nửa bước Tiên Đế?" Người phụ nữ cười lạnh, càng thêm khinh thường, "Bọn chúng đến chân Tiên Đế cũng không sờ tới được."
"Chỉ có những kẻ chưa từng gặp Tiên Đế mới dám nói là nửa bước Tiên Đế thôi!"
Với lời nói của người phụ nữ, Lữ Thiếu Khanh rất tán thành, "Ta đã nói rồi, nửa bước Tiên Đế cũng quá yếu."
Hắn một Địa Tiên cảnh giới nhỏ nhoi mà còn có thể chặt đứt ngón tay Thần Vương.
Nếu thực lực như vậy là nửa bước Tiên Đế, thì đến khi hắn bước vào Thần Quân cảnh giới sẽ làm Tử Thần Vương mất thôi.
Lữ Thiếu Khanh đã sớm cảm thấy không ổn, chỉ có Thần Vương mà cũng dám tự xưng nửa bước Tiên Đế sao?
Vậy thì tại sao hắn lại muốn đến Thập Tam Trọng Thiên một chuyến làm gì? Còn không phải là cảm thấy thực lực của Thần Vương không tính là mạnh sao?
"Ngươi có thể làm Tử Thần Vương sao?" Lữ Thiếu Khanh nhìn người phụ nữ.
Đây cũng là một vấn đề chính của hắn.
Nếu người phụ nữ có thể làm Tử Thần Vương, hắn không ngại đến Thập Tam Trọng Thiên một vài chuyến.
Mang theo đại sát khí trong người, mà không đến cấm địa dạo qua một vòng thì còn gì ý nghĩa?
Thập Tam Trọng Thiên, một nơi đã tồn tại hàng tỷ năm, dù chỉ một năm sinh một tiên thạch thì cũng đã có hàng tỷ tiên thạch rồi chứ?
Không chừng ở trên đó khắp nơi là tiên thạch, đầy đất lấp lánh.
Lữ Thiếu Khanh nghĩ đến cảnh tượng đó, liền không kìm được mà nuốt nước miếng.
Nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh có bộ dạng như heo như vậy, người phụ nữ hừ một tiếng, "Ta có thể giết, nhưng ta không thể ra tay."
"Là lông gì vậy?" Lữ Thiếu Khanh ngây người tại chỗ.
Hình như hắn thấy được một cảnh tượng.
Những tiên thạch nằm la liệt dưới đất động đậy, sau đó mọc cánh, vỗ cánh bay đi mất.
Lữ Thiếu Khanh duỗi tay ra, vô lực kêu lên, "Đừng mà…"
Người phụ nữ thản nhiên nói, "Ta không thể ra tay, nếu không dễ đưa tới những tồn tại đáng sợ hơn cho ngươi đấy."
Tồn tại đáng sợ hơn?
Lữ Thiếu Khanh kinh hãi, "Đừng nói với ta là có Tiên Đế?"
"Không phải nói Tiên Đế đã không còn nữa rồi sao?"
Sau khi lên Tiên Giới, hắn từ Thiên Cơ bài đã hiểu được một vài thông tin liên quan đến Tiên Đế.
Hàng tỷ năm trước, Tiên Đế đã biến mất, thậm chí, trước đây có Tiên Đế hay không thì cũng không ai biết.
Tiên Đế dường như chỉ là một truyền thuyết.
Thần Vương thực lực mặc dù không phải là nửa bước Tiên Đế, nhưng đã là nhóm người mạnh nhất Tiên Giới.
Tồn tại mạnh hơn cả Thần Vương, chẳng lẽ là Tiên Đế?
Người phụ nữ thản nhiên nói, "Có lẽ còn đáng sợ hơn cả Tiên Đế."
Xoẹt!
Da đầu Lữ Thiếu Khanh run lên, còn đáng sợ hơn Tiên Đế?
Đó là dạng tồn tại gì vậy?
Tiên Giới, quả nhiên quá nguy hiểm.
Sư phụ ơi, con muốn về nhà.
Lữ Thiếu Khanh nhìn người phụ nữ, "Vậy nếu, ta đi làm Tử Thần Vương, thì sẽ dẫn tới tồn tại đáng sợ kia sao?"
Người phụ nữ khẽ lắc đầu, "Không biết."
"Mẹ nó!" Lữ Thiếu Khanh có chút bực bội.
Chẳng lẽ lại không thể giết Thần Vương được sao?
Tồn tại còn đáng sợ hơn cả Tiên Đế, nghĩ tới đã thấy kinh hãi rồi.
Sức mạnh của Tiên Đế đã không thể tưởng tượng nổi, huống chi là tồn tại còn đáng sợ hơn cả Tiên Đế.
Vừa nghĩ đến có một kẻ địch đáng sợ như vậy, lòng Lữ Thiếu Khanh liền bất an, bực dọc.
"Nếu ngươi muốn biết rõ, thì ngươi hãy đến một nơi, có lẽ sẽ có người nói cho ngươi một vài chuyện." Người phụ nữ thản nhiên nói.
Mắt Lữ Thiếu Khanh sáng lên, "Nơi nào?"
Người phụ nữ cho Lữ Thiếu Khanh một điểm tọa độ, bổ sung thêm một câu, "Vật đổi sao dời, ta cũng không dám đảm bảo liệu người đó có còn tồn tại không."
Lữ Thiếu Khanh không để ý, "Có còn tốt hơn không."
Có người để hỏi chút, biết rõ những điều cấm kỵ ở Tiên Giới, sẽ không đến nỗi chạy lung tung gây sự với mấy tồn tại đáng sợ kia.
Người phụ nữ không thể ra tay, tồn tại đáng sợ vượt xa Tiên Đế, Lữ Thiếu Khanh đã không còn hứng thú gì để hỏi nữa.
Tiên Giới quá nguy hiểm, vẫn là tranh thủ thời gian nâng cao thực lực của mình trước đã.
"Bắt đầu thôi!" Lữ Thiếu Khanh ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu một ngàn năm tu luyện...
Bạn cần đăng nhập để bình luận