Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 3417: Ghét bỏ thiên kiếp quá yếu

Chương 3417: Ghét bỏ thiên kiếp quá yếu
Kiếp lôi oanh minh, bộc phát ra uy áp khiến Giản Bắc, Quản Đại Ngưu trong lòng rụt rè. Bọn hắn cảm thấy kiếp lôi dạng này, đừng nói chính diện ứng đối, liền xem như khí tức nó tản ra cũng có thể khiến bọn hắn hình thần câu diệt. Kiếp lôi như vậy diệt sát Tiên Quân chẳng khác nào giết một con kiến. Nhìn thấy Tiêu Y xông lên trời, một kiếm đánh tan kiếp lôi, hơn nữa còn hô hào không đủ.
Quản Đại Ngưu gãi đầu, "Nha đầu này, muốn làm gì?"
Mặc dù Sinh Mệnh Chi Thụ là thiên đạo của Lăng Vân đại lục, nhưng có một số việc hắn không cách nào can thiệp. Huống chi, loại thiên kiếp này hắn cũng sẽ không ra tay can thiệp. Can thiệp, giảm bớt áp lực, coi như độ kiếp thành công trở thành Tiên Đế, cũng chẳng qua là một Tiên Đế hư ảo.
Ầm ầm!
Đạo kiếp lôi thứ nhất biến mất, trên bầu trời kiếp vân chậm rãi chuyển động, phát ra tiếng oanh minh trầm thấp. Tựa hồ đang chuẩn bị cho đạo kiếp lôi thứ hai. Khoảng thời gian còn lại là thời gian để Tiêu Y nghỉ ngơi.
Nhưng Tiêu Y đối với điều này bất mãn, vung trường kiếm, chỉ thẳng lên trời, "Đến a, tiếp tục!"
"Cho thêm chút sức nữa. . ."
Quản Đại Ngưu im lặng, "Nàng muốn làm gì? Đắc ý quên hình, tự tin quá mức?"
"Có thời gian này còn không bằng nhanh nghỉ ngơi. . ."
"Ngu!" Ân Minh Ngọc tức giận đến mắng, "Ngươi biết cái gì?"
"Mau ngậm miệng lại, bớt ở đây mất mặt!"
Quản Đại Ngưu tức giận, khi bao nhiêu người ở đây mà mắng chửi người, ta còn cần mặt mũi nữa hay không?
Hắn lẩm bẩm, "Chẳng lẽ ta nói sai sao? Ta nói có gì không đúng sao?"
"Độ kiếp thì nên hảo hảo độ kiếp, đừng học theo cái tên kia, đắc ý quên hình, phách lối tự đại, không phải dễ dàng chịu thiệt sao?"
"Nàng không phải đang đắc ý quên hình," Ân Minh Ngọc lạnh lùng nói, "Nàng đang ghét bỏ uy lực thiên kiếp không đủ lớn."
Ân Minh Ngọc khiến Giản Bắc, Quản Đại Ngưu bọn người rất đỗi kinh ngạc.
"Có ý gì?"
Giản Bắc khách khí hỏi, "Ân cô nương có thể nói cho một chút tại sao không?"
Hắn nhìn muội muội của mình một chút, chuyện này phải hỏi rõ ràng, tránh cho muội muội mình độ kiếp gặp vấn đề. Hạ Ngữ, Tuyên Vân Tâm mấy người cũng vểnh tai lên, muốn nghe thử nguyên nhân là gì.
Ân Minh Ngọc ngẩng đầu lên, liếc nhìn Tiêu Y, ánh mắt phức tạp, cuối cùng chậm rãi mở miệng, "Bởi vì thiên kiếp của sư huynh nàng còn cường đại hơn hiện tại gấp trăm lần không thôi."
"Nàng muốn báo thù, tự nhiên muốn trở nên càng mạnh hơn..."
Mọi người chấn kinh.
Khó có thể tin nhìn Tiêu Y.
Quản Đại Ngưu tê cả da đầu, "Ngươi, ngươi sẽ không phải là đang gạt người đấy chứ?"
Thiên kiếp trước mắt đã kinh khủng đến cực điểm, cường đại hơn gấp trăm lần nữa thì thiên kiếp sẽ là dạng gì?
Lại có dạng thiên kiếp như vậy sao?
Ân Minh Ngọc hừ một tiếng, "Không tin thì thôi."
Giản Bắc lại hỏi, "Vậy cường đại hơn gấp trăm lần là như thế nào?"
"Kiếp lôi màu vàng kim, mỗi lần ít nhất hai đạo kiếp lôi, không có khoảng cách, mỗi một đạo uy lực có thể so với một kích của Tiên Đế. . . . ."
Ân Minh Ngọc nói đến đó, trong lòng vẫn còn rúng động. Loại thiên kiếp với uy lực như thế, với cảnh tượng đáng sợ kia, nàng cả đời đều không thể nào quên được.
Ân Minh Ngọc làm mọi người trong lòng thấy lạnh cả người, thật sự có thiên kiếp đáng sợ như thế sao? Người có thể vượt qua loại thiên kiếp này sao?
Quản Đại Ngưu liếm răng, vẫn khó có thể tin tưởng, "Quả thật là thiên kiếp? Không phải thiên khiển sao?"
Kế Ngôn là thiên tài, thiên kiếp của hắn không hợp thói thường cũng rất bình thường. Thiên kiếp của Lữ Thiếu Khanh cũng không hợp thói thường, Quản Đại Ngưu càng muốn tin rằng là thiên khiển. Ai bảo hắn làm chuyện mà ai ai cũng oán trách chứ.
Ân Minh Ngọc tức chết, nhịn không được, một chưởng đập Quản Đại Ngưu bay đi, "Đồ ngu xuẩn!" Sư phụ tại sao có thể có tên hậu bối xuẩn ngốc như vậy chứ?
Sau khi biết rõ nguyên nhân, mọi người nhìn Tiêu Y ánh mắt tràn ngập kính nể. Đồng thời cũng hiểu được ý nghĩ trong nội tâm Tiêu Y.
"Tiểu Y muội muội đang tự trách," Hạ Ngữ nhẹ giọng nói nhỏ, trong lời nói ôn nhu ẩn chứa sự đau lòng, "Mấy năm nay, nàng sống rất vất vả."
Mấy năm nay, Tiêu Y rất ít khi nở nụ cười, nói chuyện cũng ít đi rất nhiều. Trong lòng vẫn luôn có một cái gai nhọn cắm ở đó. Hai vị sư huynh chiến đấu, nàng một chút việc cũng không giúp được.
"Nàng rất cố gắng," Tuyên Vân Tâm cũng nói, "Nàng không hài lòng với chính mình, dù là hiện tại cũng vậy."
Tiêu Y lớn tiếng gọi, để cho thiên kiếp lợi hại hơn chút nữa, đâu phải là đang kêu lên để mình trở nên lợi hại hơn?
"Cây nhỏ, để thiên kiếp lợi hại thêm một chút nữa, lợi hại thêm một chút nữa đi. . ."
Xào xạc...
Thanh âm Sinh Mệnh Chi Thụ truyền đến, "Ta không cách nào can thiệp vào thiên kiếp!"
"Ghê tởm!" Tiêu Y giận dữ, chờ đến khi đạo kiếp lôi thứ hai rơi xuống, nàng hét lớn một tiếng, lần nữa chủ động giết tới.
"Ầm ầm!"
Kiếm quang cùng kiếp lôi va chạm, khiến thiên địa rung động.
Tiêu Y, một nữ hài tử như là mãnh tướng, với tư thái hung ác nhất đánh tan đạo kiếp lôi thứ hai.
"Quá yếu!" Tiêu Y kêu to, "Lại mạnh mẽ lên một chút!"
Loại thiên kiếp này không cách nào khiến Tiêu Y hài lòng, thiên kiếp như thế dù có vượt qua cũng chỉ là một Tiên Đế phổ thông. Không đủ để cho nàng đối phó địch nhân như hai vị sư huynh. Ta phải trở nên mạnh hơn, ta muốn báo thù cho nhị sư huynh!
Ánh mắt Tiêu Y lóe lên vẻ hung ác, nghiến chặt răng, vung trường kiếm, cuối cùng dứt khoát xông thẳng lên, dứt khoát giết vào trong kiếp vân.
Đi theo hai vị sư huynh, kiến thức qua những thiên kiếp đáng sợ đó, thiên kiếp trước mắt dù là thiên kiếp Tiên Đế. Nhưng so với thiên nhai của Kế Ngôn, Lữ Thiếu Khanh thì yếu kém hơn rất nhiều. Đối mặt loại thiên kiếp này, Tiêu Y không hề cảm thấy chút áp lực nào.
Muốn trở nên mạnh hơn, vậy thì chủ động giết vào.
Tiêu Y chủ động giết vào bên trong thiên kiếp, khiến đám người đang quan chiến kinh hãi đến câm lặng. Tiêu Y đã trưởng thành đến một độ cao mà bọn hắn chỉ có thể ngước nhìn. Vô luận là tâm trí hay là thực lực, đều đã vượt xa bọn hắn.
Ầm ầm oanh!
Thiên kiếp bộc phát, phảng phất như tỉnh lại, vô số tia điện bộc phát, giống như từng con Lôi Long từ trong hang ổ lao ra, đại chiến với kẻ xâm nhập là Tiêu Y.
Cuối cùng trải qua vô số hiệp, Tiêu Y rốt cục đánh tan thiên kiếp. Một tiếng ầm vang, thiên kiếp ầm ầm nổ tung, vô số tia điện lóe lên rồi tan biến, thân ảnh Tiêu Y từ trong tia điện xuất hiện. Khí tức cường đại quét sạch thiên địa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận