Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 694 -



Chương 694:Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm"Hu hu."Bỗng nhiên có một tiếng khóc truyền vào tai Kế Ngôn, Kế Ngôn lần theo tiếng khóc nhìn lại, trông thấy một thiếu nữ chừng mười ba mười bốn tuổi đang nhỏ giọng nức nở gọi mẹ mình.Tóc thiếu nữ rối tung, mặt đầy vết bẩn, quần áo rách rưới, nàng ta đi chân trần, trông cực kỳ đáng thương.Kế Ngôn chỉ liếc nhìn một cái, sau đó dời ánh mắt lên người một lão Ma tộc râu tóc bạc phơ, thực lực mới có Kết Đan kỳ, toàn thân tản ra khí tức suy yếu."Tham kiến đại nhân!" Lão Ma tộc hành lễ, thái độ cung kính, thậm chí có thể gọi là kính sợ.Kế Ngôn mở miệng hỏi: "Nơi này là chỗ nào?"Kế Ngôn nhận được lời chứng thực từ lão Ma tộc, hiện giờ hắn ta quả thực đang ở thế giới Ma tộc.Là Hàn Tinh theo lời của người Ma tộc.Hoàn cảnh nơi này rất tệ, buổi sáng nóng bức tới đêm rét buốt, linh lực trong không khí mỏng manh còn cuồng bạo.Thống trị Hàn Tinh là Thánh Địa, dưới Thánh Địa là những thành trì có quyền tự trị cao, thành chủ là người thống trị cao nhất của mỗi toàn thành.Bộ lạc của lão Ma tộc là Úc tộc, bởi vì một vài nguyên nhân nên đắc tội Thánh Địa, bị hạ lệnh diệt tộc.Vì thế thành Đan Âm ở gần Úc tộc nhất đã phái người tới đây tiêu diệt bọn họ.Khố Giới là người của Khố gia, mà Khố gia chính là gia tộc thống trị thành Đan Âm.Sau khi lão Ma tộc nói ra thân phận của Khố Giới, chần chừ một lúc lại bổ sung: "Đại nhân, hiện giờ Khố gia vẫn còn ba người Nguyên Anh, trong đó mạnh nhất là lão tổ Khố Gia, Khố Lê, là một Nguyên Anh tầng sáu.""Đại nhân giết Khố Giới, chắc chắn Khố gia sẽ truy sát đại nhân, mong đại nhân cẩn thận."Cảnh giới tầng sáu, Kế Ngôn thầm tính toán trong lòng. Hiện giờ hắn ta đối phó với cảnh giới tầng sáu, nếu dùng hết thủ đoạn thì thắng bại là năm mươi năm mươi.Nhưng cho dù có thể đánh thắng, hắn ta cũng sẽ bị thương nghiêm trọng, tới lúc đó dù chỉ là một kẻ Kết Đan kỳ xuất hiện cũng đủ khả năng lấy mạng Kế Ngôn.Xem ra phải tăng thêm một cảnh giới trước, rồi mới có thể đi tìm Nguyên Anh tầng sáu.Còn về những người ở cảnh giới khác, chỉ cần ở dưới tầng năm thì Kế Ngôn đều có tự tin đánh thắng, cùng lắm thì cũng có thể toàn vẹn rút lui.Riêng cảnh giới tầng sáu, đánh không nổi, đối phương tuyệt đối không tha cho Kế Ngôn.Trước tiên đến thành Đan Âm xem thử, rồi tìm một vài cao thủ khác.Trong lòng Kế Ngôn suy tính đâu vào đó, hắn ta gật đầu, nói cảm ơn với lão Ma tộc.Đối diện với lời cảm ơn của Kế Ngôn, lão Ma tộc sững sờ.Người của Thánh Địa trở nên lễ phép từ khi nào vậy?Chẳng lẽ hắn ta đến từ đại thế gia? Thuộc một vài đại thế gia lánh đời sao?Nghe đồn những đại thế gia này rất kín tiếng, nhưng thực lực mạnh vô cùng, cho dù là Thánh Địa cũng không dám tùy tiện chọc vào.Trong lòng lão Ma tộc nghĩ như vậy, thái độ với Kế Ngôn càng thêm cung kính: "Đại nhân khách sáo rồi, đây là việc mà ta nên làm."Hỏi được chuyện mà bản thân muốn hỏi, Kế Ngôn cảm ơn lời mời ở lại của lão Ma tộc, chuẩn bị rời đi, đột nhiên cách đó không xa bỗng truyền đến tiếng Tiểu Viên Hầu kêu và tiếng ồn ào của người Úc tộc.Kế Ngôn ngoái đầu nhìn lại, trông thấy Tiểu Viên Hầu chắn trước mặt thiếu nữ duy nhất chảy nước mắt ban nãy, nó nhe răng há miệng, quơ dao găm về phía mấy tên người Úc tộc.Vẻ mặt của mấy kẻ Úc tộc tràn đầy giận dữ, họ cầm vũ khí, dáng vẻ như muốn động thủ.Kế Ngôn cau mày, hỏi một câu: "Chuyện gì xảy ra?"Lão Ma tộc nhìn thiếu nữ, trên mặt toát lên vẻ chán ghét, trả lời: "Cô ta là một tên phế vật không thể tu luyện, lần này Úc tộc gặp tai hoạ đều do tỷ tỷ của cô ta mà ra.""Cô ta đáng chết!"Trên mặt lão Ma tộc tràn đầy sát ý, cực kỳ ghét bỏ thiếu nữ.Ông ta vẫn chưa biết Tiểu Viên Hầu là thú nuôi của Kế Ngôn, dứt khoát hô hào với người trong tộc: "Còn ngây ra đó làm gì? Giết cô ta, giết kẻ mang đến tai học cho Úc tộc.""Cả con vượn kia cũng giết luôn."Kế Ngôn lên tiếng: "Con vượn đi cùng ta."Lão Ma tộc nhất thời cứng đờ, vội vàng hét với người trong tộc: "Từ, từ từ đã."Gọi lại người trong tộc, ánh mắt ông ta nhìn về phía Kế Ngôn có vài phần u oán.Đại nhân, chuyện như này lần sau nói sớm vào chứ.Ta già rồi, rất dễ bị doạ sợ.Ban nãy Kế Ngôn đã thể hiện rõ ràng thực lực của mình, một kiếm chém chết Khố Giới, một kiếm doạ Nhung Đôn vội vàng bỏ chạy.Một kiếm của Kế Ngôn hoàn toàn có thể diệt sạch chút người già yếu ớt bệnh tât còn sót lại của Úc tộc.Úc tộc không chọc nổi nhân vật khủng bố thế này.Sắc mặt lão Ma tộc trắng bệch, nơm nớp lo sợ nói: "Đại nhân, ngài, ngài xem.""Ta, ta không biết nó là linh sủng của ngài."Kế Ngôn không đáp, mà nhìn con Tiểu Viên Hầu bảo vệ thiếu nữ chặt chẽ ở sau lưng.Kế Ngôn đoán hẳn là Tiểu Viên Hầu tức cảnh sinh tình, cảm thấy thiếu nữ cũng có cảnh ngộ giống mình, đồng bệnh tương liên nên không đành lòng nhìn người khác làm hại nàng ta.Ngẫm nghĩ một lát, Kế Ngôn nói với lão Ma tộc: "Để nàng đi theo ta đi."Không phải cảm giác chính nghĩa nhàm chán mà sư đệ hay nói, chỉ là có thể giúp thì không ngại tiện tay giúp đỡ thôi.Thiếu nữ ở lại đây chắc chắn sẽ chết, đưa nàng ta rời đi, tới lúc đó tìm cho nàng ta một nơi dừng chân, sắp xếp đâu vào đó là được.Tuy lão Ma tộc không bằng lòng, nhưng vị cao thủ này Úc tộc không thể đắc tội được.Cuối cùng lão Ma tộc cũng chỉ có thể ra lệnh, cho thiếu nữ theo Kế Ngôn rời đi.Sau khi Kế Ngôn đi rồi, bên này người của Úc tộc túm tụm lại."Trưởng lão, sao lại để hắn ta đi thế? Nhỡ đâu hắn nói với Thánh Địa thì sao?" Có người không phục.Lão Ma tộc trợn mắt nhìn kẻ này, mắng: "Không thì sao? Ngươi đánh được hắn ta hả?""Mau chóng thu dọn đồ đạc, chúng ta nhanh rời khỏi đây."Kế Ngôn dẫn theo thiếu nữ rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận