Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1027. Không phải tuyệt tình, mà là tràn đầy lòng tin



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmMộc Vĩnh há hốc miệng, hắn ta cũng không ngờ kết quả sẽ thế này.Nhớ lại lời nói vừa rồi, hắn ta lại càng phiền muộn hơn. Vả mặt quá đau.Nhưng hắn ta cũng không nhịn được mà chê bôi hành vi của Tiêu Y: “Thật hèn hạ!”Quả cầu lửa đầu tiên là thuật che mắt, dùng để lừa Kiếm Lan. Quả cầu lửa thứ hai mới là thật, Kiếm Lan bị nổ gần chết, nàng mới thừa cơ đánh lén.Dù có hiệu quả, nhưng Mộc Vĩnh cảm thấy cách làm này quá hèn hạ.Nhân loại đều hèn hạ thế sao?Lữ Thiếu Khanh khinh bỉ Mộc Vĩnh: “Ma tộc các ngươi đều là đám to khỏe cơ bắp mà không có đầu óc, không biết đạo lý vì thắng lợi mà không từ thủ đoạn nào sao?”Mộc Vĩnh không thể phản bác.Tên trước mắt hắn ta đây cũng âm hiểm mười phần, trong giới chỉ trữ vật của mình vẫn còn giữ một quả bom của hắn đấy.Ba người Đàm Linh cũng thấy được thắng lợi của Tiêu Y, nhất thời không biết nói gì cho phải.Đặc biệt là Thì Liêu, sắc mặt đầy chấn động.Nằm mơ hắn ta cũng không ngờ nổi Tiêu Y lại có thể đánh thắng Kiếm Lan thế này.Mới đầu hắn ta còn cho rằng Lữ Thiếu Khanh là kẻ lạnh lùng vô tình, không quan tâm đến sống chết của Tiêu Y.Bây giờ xem ra là Lữ Thiếu Khanh tràn đầy lòng tin vào Tiêu Y, tin tưởng sư muội mình có thể dánh thắng Kiếm Lan.Một lát sau, Thì Cơ nhịn không được mà thán phục: “Tiểu muội muội quá lợi hại. Thật không hổ là sư muội của hai vị đại nhân.“Không phải Lữ Thiếu Khanh tuyệt tình, mà là tràn đầy lòng tin với sư muội mới làm như vậy.”Sư huynh lợi hại, làm sư muội cũng không thể khiến cho hai vị sư huynh mất mặt được.“Nhân tộc đều lợi hại vậy sao?” Thì Cơ sợ hãi thán phục: “Thật hy vọng có thể đến tổ tinh xem.”Sắc mặt Đàm Linh không tốt lắm: “Ta không biết Nhân tộc có lợi hại không, nhưng ta biết nàng ấy đã bị người ta dạy hư mất rồi.”Một tiểu cô nương khả ái có giọng nói ngọt ngào biến thành một lão lục âm hiểm giảo hoạt, bảo không có công lao của Lữ Thiếu Khanh trong đó, đánh chết Đàm Linh cũng không tin.Một tiểu mỹ nữ êm đẹp, biến thành một lão âm ngoan.Nghĩ thôi cũng thấy tiếc.Tất cả đều là vì tên hỗn đản kia.Nhìn Tiêu Y ngồi bệt dưới đất không có tí phong phạm thục nữ nào, Đàm Linh đau hết cả lòng.“Hỗn đản. Tên hỗn đản kia!”Đàm Linh giận đến đau cả tim gan, một tiểu mỹ nữ đang tốt như thế lại thành ra thế này, sao ông trời không giáng sét đánh chết tên hỗn đản kia đi.Bên này Tiêu Y đang thở phì phì. Trận chiến vừa rồi, đối mặt với đối thủ như Kiếm Lan nàng cũng rất mệt mỏi.Linh lực trong cơ thể nàng tiêu hao gần như không còn gì nữa rồi, trong ngoài đều bị thương cả, ít nhất phải mất mười ngày nửa tháng mới có thể khôi phục được.Tiểu Bạch Hổ thu nhỏ lại đi tới bên cạnh Tiêu Y, liếm liếm mặt nàng. Tiêu Y xoa xoa Tiểu Bạch Hổ, vỗ vỗ đầu nó.“Tiểu Bạch, làm rất tốt!”“Ta sẽ cho ngươi một cái đùi gà to!”Tiểu Bạch Hổ hớn hở đắc ý híp mắt nhìn sang một bên.Tiểu viên hầu xuất hiện, có vẻ không phục.Tiểu viên hầu lêu lên chít chít muốn nói mình cũng ra sức mà.Tảng đá lớn vừa rồi kia là nó ném đấy.Tiêu Y cũng giơ ngón tay cái lên với nó: “Tiểu gia hỏa, làm rất tốt, không hổ là linh sủng của Đại sư huynh. Ngươi cũng có đùi gà lớn!”Tiểu Viên hầu lại kêu lên chít chít.Tiêu Y ngơ ngác: “Không thể nào. Tên ngươi cũng là Tiểu Bạch à?”Tiểu Bạch Hoong hài lòng, gầm khẽ với tiểu viên hầu.Đây là tên của nó, không ai được cướp.Một hổ một khỉ trừng mắt nhìn nhau, có vẻ sẽ phải đánh một trận vì cái tên này.Tiêu Y nói với chúng: “Giờ không phải lúc cãi nhau, cẩn thận bị Nhị sư huynh thấy đấy.”Vừa nhắc đến Lữ Thiếu Khanh, cả Tiểu Bạch Hổ lẫn tiểu viên hầu đều ngoan ngoãn ngay.Không thể chọc vào đại ma đầu kia.Tiêu Y nuốt mấy viên thuốc, sắc mặt chậm rãi hồng lên, nhìn Kiếm Lan nằm dưới đất, đắc ý nói: “Hắc hắc, Kết Đan tầng chín cũng không phải là đối thủ của ta. Sau này ta sẽ học hai vị sư huynh, tại Kết Đan kỳ xử lý Nguyên Anh!”Lời này dọa cả đám người nhảy dựng.Thì Cơ trừng mắt: “Thật hay giả vậy? Lữ Thiếu Khanh đại nhân và Kế Ngôn đại nhân lợi hại vậy sao?”“Kết Đan kỳ đánh bại Nguyên Anh kỳ? Nói đùa sao?”Thì Liêu quả quyết lắc đầu: “Giả. Làm sao có thể?”“Đây là Nguyên Anh đấy, Kết Đan kỳ làm sao đánh bại được Nguyên Anh?”Nguyên Anh là Nguyên Anh, dù yếu cỡ nào thì cũng vẫn là Nguyên Anh, chắc chắn Kết Đan kỳ không thể đối phó được.Đàm Linh cũng không thể tin nổi. Nhưng ngẫm lại những gì Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn thể hiện bấy lâu, lại không tìm ra được lý do phản bác.Mộc Vĩnh cũng giật mình nhìn Lữ Thiếu Khanh. Lữ Thiểu Khanh phủ nhận: “Đừng có nhìn ta. Đó là Đại sư huynh của ta, ta không làm được chuyện điên cuồng này.”Lúc trước hắn đã xử lý một đạo thần niệm của trưởng lão Điểm Tinh phái, nhưng với hắn, đó không tính là Nguyên Anh.Mộc Vĩnh không thể không cảm thán: “Quả đúng là thiên tài.”Nhân tộc có thiên tài như thế, Thánh tộc làm sao có thể đánh lại được bọn họ mà giết về tổ tinh đây?Mộc Vĩnh thầm thở dài trong lòng.Bên này Kiếm Nhất bị đả kích.Kết Đan có thể đánh Nguyên Anh, thật sự có người mạnh vậy sao?Trong lòng hắn ta đột nhiên cảm thấy bi thương tuyệt vọng.Mộc Vĩnh thấy vậy, lại âm thầm lắc đầu.Nhưng hắn ta vẫn nói với Lữ Thiếu Khanh: “Tiểu tử, thả bọn họ đi đi.”Lữ Thiếu Khanh chỉ vào hắn ta, mắng to: “Đừng có ép ta đang cao hứng phải đi chém ngươi!”Đây là chiến lợi phẩm của ta, ngươi nói thả là thả à? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Thánh chủ sao?Dù là Thánh chủ cũng phải ngoan ngoãn ngậm miệng cho ta.Lữ Thiếu Khanh mang theo Kiếm Nhất đi tới trước mặt Tiêu Y. Hết chương 1027.

Bạn cần đăng nhập để bình luận