Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1801

Chương 1801
Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Trăng sáng nhô cao vốn là cảnh đẹp, nhưng mặt trăng lớn thế này lại đem đến áp lực nặng nề cho người trên mặt đất.
Ầm ầm!
Cũng không lâu lắm, đột nhiên có tiếng ổ vang lên, lúc này tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng.
Mặt trăng rơi xuống.
Mặt trăng to lớn từ trên trời giáng xuống, trấn áp thế gian.
“Đáng… đáng chết!”
Long Kiện và Lộ biến sắc. Đây là chiêu thức gì?
Còi báo động trong lòng hai người hú lên cảnh báo, cảm nhận được tử vong uy hiếp, cả hai lần nữa liên thủ xông lên trời.
Mặt trăng rơi xuống, trấn áp hai người bọn họ.
Ầm ầm!
Thiên địa run rẩy, cuối cùng một vụ nổ kinh khủng xảy ra, vạn vật đều bị tiêu diệt.
PHụt!
Phụt!
Ánh sáng bao phủ, vô số kiếm ý bắn ra xung quanh.
Vạn dặm, mười vạn dặm xung quanh đều phải hứng chịu xung kích từ cỗ kiếm ý này.
Thực vật, động vật không may hóa thành acsi sàng, may một chút xũng bị xuyên thủng thân thể, tử thương thảm trọng.
Thậm chí, có thể nói một kiếm này diệt hết sinh linh thiên hạ.
Bên Tiêu Y cũng không tránh khỏi sóng xung kích.
Kiếm ý kinh khủng như thế đánh tới mấy người Tuyên Vân Tâm biến sắc.
Bọn họ đang bị thương, muốn ngăn cản cỗ kiếm ý này có hơi quá ức, chỉ hơi sơ sảy một chút thôi, bị thương là chuyện nhỏ, chỉ sợ sẽ bị cỗ kiếm ý khổng lồ này chơi chết.
Đến lúc đó, đây chính là một chuyện cười.
Nhưng Tiêu Y lại đứng dậy, Lan Thủy Kiếm vẽ một vòng trước mặt mọi người, bản thân nàng bộc phát ra một cỗ kiếm ý.
Nàng điều khiển kiếm ý vô hình hóa thành một tấm thuẫn, bảo hộ mấy người Tuyên Vân Tâm, Giản Bắc sau lưng.
Phụt phụt.
Âm thanh chói tai vang lên, như tiếng một thứ gì đó sắc nhọn đâm vào da thịt, khiến cho mấy người Tuyên Vân Tâm hãi hùng khiếp vía.
Nhưng bọn họ lập tức yên tâm khi kiếm ý vừa lao đến kia đã bị Tiêu Y nhẹ nhàng ngăn cản, không tạo thành bất kỳ thương tổn nào cho bọn họ.
Sau mười mấy hơi thở, kiếm ý tiêu tán, xung quanh khôi phục lại sự tĩnh lặng.
Mọi người mới dám nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng nhìn vô số lỗ thủng trên mặt đất, tảng đá, cây cối xung quanh đều biến thành cái sàng, tất cả lại lần nữa cảm thấy kinh dị.
Thật là đáng sợ!
“Đáng.. đáng chết!” Giọng nói vừa phẫn nộ vừa sợ hãi của Tân Nguyên Khôi vang lên bên cạnh “Rốt cuộc là thứ gì?”
Mọi người nhìn lại, lập tức bắt đầu vui vẻ.
“Ha ha, chỉ có chút thực lực ấy thôi à?”
“Có tí thực lực ấy thôi mà cũng dám tới đây phách lối à?”
“Sao không chơi chết lão gia hỏa nhà ngươi đi?”
Tân Nguyên Khôi tái mét, toàn thân có mấy vết thương, máu tươi chảy ra thấm ướt cả quần áo.
Cận Hầu sau lưng lão ta mặc dù không bi thương nhưng rõ ràng đã bị dọa.
Hắn ta tái mét, sợ hãi, há hốc miệng mà nửa ngày vẫn không nhả ra được lấy một chữ.
Song song với sự vui vẻ, mọi người cũng không nhịn được mà âm thầm chấn kinh trong lòng.
Cảnh giới của Tân Nguyên Khôi cao hơn Tiêu Y, trong dư âm vừa rồi lão ta cũng bị thương.
Tiêu Y ngăn cản chính diện, ấy vậy mà không xây xước tí gì.
Quả nhiên là ba sư huynh muội quái thai. Sư huynh cường hãn, sư muội cũng biến thái theo.
Nhưng chì có Tiêu Y biết nguyên nhân thực sự.
Nàng đã tìm hiểu tất cả kiếm ý bản nguyên của Lữ Thiếu Khanh, muốn ngăn cản những kiếm ý này không phải dễ như trở bàn tay sao?
Tiêu Y thầm nghĩ bụng, nếu còn không chặn nổi, ta thực sự là phế vật rồi.
Nhìn Tân Nguyên Khôi nhìn mình, Tiêu Y trả lời câu hỏi của lão ta: “Đây là chiêu thứ hai của kiếm quyết mổ heo!”
Kiếm quyết mổ heo, chiêu thứ hai?
Một ngụm máu xộc lên cổ họng Tân Nguyên Khôi, gian nan lắm lão ta mới nhịn xuống được không phụt ra.
Hắn…!
Sắc mặt mấy người Tuyên Vân Tâm cũng rất quái dị, rất muốn chê bôi.
Chiêu thức lợi hại như thế, lại lấy cái tên như vậy, đúng là lãng phí của trời.
“Đáng… đáng chết!” Cận Hầu bên này cũng lấy lại được tinh thần, cảm nhận cỗ kiếm ý phô thiên cái địa, phong mang bạo liệt không gì không phá vừa rồi, hắn ta không nhịn được mà run lên.
Mà đây chỉ là dư ba thôi đấy, đòn tấn công này không phải cố ý nhằm vào bọn họ.
Nếu là nhằm vào bọn họ, Cận Hầu không dám tưởng tượng đến hậu quả kia.
“Hắn không thắng được.” Cận Hầu lại lần nữa hô hào, giống như đang tăng thêm lòng tin cho mình vậy.
Doãn Kỳ lạnh lùng nhìn Cận Hầu, vung kiếm lớn, đằng đằng sát khí nói với Tiêu Y: “Ngươi đối phó với lão gia hỏa, ta chém chết tên tiểu nhân này.”
“Đúng là cái loại không phải nam nhân, nói gì cũng khó nghe.”
Tiêu Y nhìn chằm chằm vào Tân Nguyên Khôi, nàng cũng động tâm, sát ý không nhịn được mà xuất hiện.
Phản ứng của Tân Nguyên Khôi như vậy khiến cho nàng có đủ lòng tin có thể đánh bại giết được Tân Nguyên Khôi.
Nhưng nghĩ một lát, cuối cùng nàng vẫn lắc đầu: “Sư tỷ không cần phải để ý tới bọn họ, chờ lát nữa Đại sư huynh và Nhị sư huynh sẽ để ý tới bọn họ.”
“Mấy người Vân Tâm sư tỷ đã bị thương, không nên đánh nhau.”
Bên Ma tộc còn có mấy Hóa thần nữa, dù bị thương nhưng vẫn không thể khinh thường thực lực của bọn họ.
Nếu bọn họ gia nhập vào, Tuyên Vân Tâm, Giản Bắc, Mạnh Tiêu đều bị thương, không có cách nào chiến đấu, thế cục dễ dàng gây bất lợi cho bọn họ.
Chẳng bằng duy trì hiện trạng lúc này, chờ hai vị sư huynh chiến đấu xong xuôi.
Cận Hầu không phục, tiếp tục củng cố lòng tin cho mình: “Thật sự cho rằng Lữ Thiếu Khanh có thể thắng sao?”
Hai tên Luyện Hư kỳ phế vật của Ma tộc này, phải nhanh chóng ra sức thêm một chút chứ.
“A”
Nơi xa vọng tới tiếng kêu của Long Kiện, hắn ta hiện thân, xem chừng tình trạng càng tồi tệ hơn.
Trên thân thể tràn đầy máu tươi, khí tức hỗn loạn, đầu tóc rối bời.
Lại một lần nữa bị thương nặng, mà lần này còn nghiêm trọng hơn cả trước đó.
“Đáng chết! Đáng chết!” Log Kiện hét lớn, không ngờ đến lúc này Lữ Thiếu Khanh còn có thể sử dụng kiếm quyết kinh khủng như thế, nếu không được Lộ hỗ trợ ngăn cản, có lẽ lần này hắn ta đã phải nằm xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận